Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 172: Chương 172: Bắt Lại Fenri




Kì lạ, tại sao mọi người biểu cảm như vậy bình tĩnh, cuối cùng một đạo pháp thuận bị Kenji bắn lên người, tầm mắt Odin một đổi, rất nhanh chiến trường tràng cảnh bị hoàn toàn xem trọn vẹn.

“Đám nhóc này thật không tệ, vậy mà kéo dài được như vậy lâu...” Odin vuốt râu một cái, đồng thời tập chung lên người Issei quan sát.

“Xích long đế sao, sức chiến đấu khá đấy, vậy liền để hắn cầm đi.” Odin lẩm bẩm một mình cuối cùng câu thông với Rossweisse.

Nhưng cũng chính vì điều đó, lại là sai lầm lớn nhất, Issei vội vã chạy đi định nắm lấy thánh kiếm, Fenrir thoát khỏi Kuina công kích nhanh chóng nhảy xuống cắn hỏng luôn cơ thể xích long giáp.

“Azahlll... Thất sách.” Odin cắn răng một cái vì thất bại mà buồn thiu.

“A, cái kia Fenrir bị sao vậy!!

Mọi người không biết ai lên tiếng đồng loạt đưa mắt về phía Fenrir, Fenrir hiện tại chính bị môt vòng ma thuật bao phủ dưới chân, tùng cột dây xích cũng từ đó mọc lên trói chặt lấy Fenrir, Fenrir dường như mất sức một dạng thậm chí gào thét cũng không thể.

“Là ai làm?”

“Là bọn ta làm đấy, Nya.” Shirone ngồi trên tảng đá lớn nhìn xuống mọi người trêu ghẹo nói ra.

Thấy con trai cưng bị bắt, Loki tức giận, ma lực vận chuyển hướng thẳng công kích về phía Shirone, đáng tiếc một thanh niên cũng từ đó xuất hiện ngăn cản đi công kích đó, cùng lúc là một thanh niên với mái tóc vàng đeo kính mà Kenji trước đó buổi lễ đính hôn đã gặp, là Athur Pendragon.

“Thật xin lỗi Loki-sama, chúng ta sẽ mang Fenrir đi, Vali muốn một cái răng nanh có thể giết thần.” Athur tỏ vẻ áy náy nghiêm túc nhìn Loki.

“Này mấy vị, cái kia ta có thể hay không ra kia bắt lại con sói, ta muốn làm quà cho con gái ta.” Kenji gấp gáp nhìn mấy người, hai tên kia nhưng định bắt mất pet của Keiko đi đấy.

“Được rồi Kenji-dono.” Mọi người không từ chối Kenji ngay lập tức biến mất rồi.

“Thật ngại ngùng vậy chúng ta xin phép đi trước rồi.” Hai người huyên ảo trong vòng ma thuật chuẩn bị biến mất một khắc một giọng nói từ tính vang lên.

『Rinseigan: Thần Nghịch』 Kenji lơ lửng trên không khẽ đưa bàn tay lên, niệm nhẹ một câu, vòng tròn ma thuật chuẩn bị biến mất lại tựa như tua lại thời gian trực tiếp trở lại điểm xuất phát.

“Cái gì!! Chuyện gì sảy ra.” Athur kinh ngạc, rõ ràng bản thân chuẩn bị hoàn thành rồi cái này dịch chuyển nhưng lại tựa như chưa có làm qua cái gì, nhưng ma lực cơ thể tiêu hao vẫn còn đó, không thể nào là ảo giác.

“Ai cho phép các ngươi đi rồi hả.”

“Kenji!!!”

“Đại ca!! “

“...”

Mọi người vui mừng kêu lên, Kenji xuất hiện vậy liền dễ dàng.

“Kenji-senpai, bắt lại Nee-chan.” Koneko rưng rưng nhìn Kenji nói, tựa cầu xin lại có chút làm nũng ý tứ.

“Ngươi là ai, ta nhớ ngươi là đính hôn với chủ nhà tương lai Sitri.” Shirone gõ gõ đầu nhỏ.

“Hắn là người bị Vali nhắc nhở, liệt vào đứng đầu nguy hiểm một trong, cẩn thận.” Athur nhẹ giọng nhắc nhở, trước kia hắn cũng có gặp Kenji vào lễ đính hôn, nhưng không để ý, chỉ một lòng tìm kiếm Excalibur.

“Hừm... Thật là.”

『Rinseigan: Demonic Statue Chains』 Từ lòng bàn tay Kenji, một sợi xích trắng xám tỏa ra nhàn nhàn quang huy, đầu sợi xích có hình giống đầu rồng, sợi xích nhanh chóc cắn lấy cổ Fenrir đồng thời cuộn lại buộc chặt vào người Fenrir.

“Đây là ta con gái vật cưỡi, ai cho các ngươi mang đi.” Kenji mí mắt khé vẩy một cái, nhìn hai người.

“...”

“Các ngươi là muốn đánh cùng ta đúng không?.”

“Mà thôi, sẽ còn gặp lại, ta không rảnh đánh với các ngươi...không đúng chỉ riêng ngươi thôi, Athur Pendragon, Shirone phải ở lại, ta hứa với Koneko bắt lại cô ta đấy.”

“A.. Thật bá đạo, Shirone bỗng nhiên biến mất tại chỗ, sau đó một ảnh hiển hiện tại phía sau Kenji cào xuống.”

“Shinra Tense.” Đòn tấn công chưa kịp đến người Kenji, một lực đẩy vô hình từ có thể Kenji nhanh chóng đánh bật đòn tấn công, bao gồm cả người Shirone bay đi.

“Còn quá sớm để đánh với ta, tốt nhất nên ngoan ngoãn ở lại.”

“Basho Tein.”

Shirone bị đẩy bay ra xa, chưa kịp rơi xuống đất, từ tay Kenji lại một lực hút xuất hiện kéo Shirone về phía mình.

“Tsk!!!” Shirone bùng nổ ma lực lên, ngay lập tức thoát khỏi lực hút nhanh chóng biến mất, xuất hiện lần nữa là vị trí Athur.

“Hắn mạnh quá....thậm chí chưa hề có ý định nghiêm túc hay coi đây là trận chiến.” Shirone không có bị thương nhưng bị đả kích không nhẹ.

『Rinseigan: Limbo』từ trong có thể Kenji vài phân thân vô hình tản ra nhanh chóng bắt lại Shirone hai tay đằng sau kéo lại chế trụ tại chỗ, kể cả Athur cũng không hiểu chuyện gì sảy ra, trực tiêp bị gắt gao ôm lấy hai tay.

“Không thoát được đâu, ở lại đi thôi.” Kenji ngay lâp tức thế chỗ cho Luân mộ đằng sau Shirone gắt gao bắt lại hai tay. Đồng thời một quả cầu đen lơ lửng lấy hóa thành một chiếc còng tay trói chặt tay lại.

“Cái!!! Không thể sử dụng ma lực!!!” Shirone kinh hãi, ma lực dường như mất liên lạc không thể vận chuyển ra được.

“Còn mình ngươi, Athur.”

“Đừng hòng!!!” Athur ngay lập tức tránh thoát được rồi Luân mộ, nhảy lui về xa xa.

“Quả nhiên Vali nói không sai...ngài quả thực rất mạnh, xin phép giới thiệu lần nữa, Ta tên Athur Pendragon, thật vinh dự khi được biết ngài.”

Athur cúi đầu chào một cái lịch sự nhìn Kenji.

“Không cần dài dòng văn tự, cảm ơn ngươi đã mang Shirone đến đây nhé, nói với Vali, hắn còn chưa đủ để lấy đồ vật trước mặt ta, lần trước coi như hắn chạy nhanh.”

“Con sói này ta bắt lại định rồi.”

Kenji cười khẩy một cái, lòng bàn tay kia sợi xích ngàn càng bị kéo đến gần mình.

“Thực xin lỗi nhưng ta e rằng không thể đâu, Athur dơ kiếm lên cao bổ xuống sợi dây xích.

“Keng!!!”

Cũng không có như mọi người nghĩ dây xích sẽ đứt vỡ, Kuina một thân tóc dài khuôn mặt thanh tịnh, cầm kiếm đỡ ngang đi vừa rồi Athur chặt xuống đó, “Hừ!!,“ Hai tay năm chặt xoáy một cái, Kuina đẩy đi đòn tấn công Athur đồng thời chém ngang về phía hắn.

“Không sai kiếm... Đại ca, em tịch thu tên này kiếm có ổn không.”

“...”

“Em chưa đánh lại hắn đâu...” Kenji có chút ôm đầu, cái này Kuina càng ngày càng biết nổ, hiện tại ma lực của Kuina có thể so với quỷ thượng cấp, tuy nhiên dựa vào kiếm thuật lại mạnh hơn quỷ thượng cấp quá nhiều, tuy nhiên với đám này thì chưa đủ.

“Vậy được, Em cầm chân cho anh.” Kuina nhấc lên kiếm, chiến ý hừng hực nhìn.

“Nào chúng ta bắt đầu thôi.”

Athur có chút ngốc lăng nhìn cô gái trước mặt này, “Thật đẹp.” đó là Athur từ trong lòng thốt ra một câu, tuy thât thần nhưng kiếm trong tay không chậm rất nhanh đón đỡ lấy kiếm của Kuina.

Kenji không nhìn nữa, khẽ đẩy Shirone về phía Koneko lại tạo thủ thế Ok một cái.

Koneko cũng mỉm cười Ok lại, nhanh chóng mắt lại Shirone ôm.

“Uày, Koneko, em làm gì.” Shirone mặt đỏ có chút hốt hoảng, Koneko hiện tại đang ôm lấy bản thân không cọ xát.

“Không cho chạy!!!” Koneko nũng nịu một câu nước mắt chảy xuống không rời Shirone.

“Hả hả, vậy là con mỗi mình ngươi, Ác Thần Loki, ngươi rất sợ cái kia đúng không? Mjolnir ấy.”

Loki lẳng lặng đứng, cũng không tin Kenji có thể làm gì, ngược lại hắn còn hiếu kì hơn hắn làm sao bắt Fenrir.

Kenji không quan tâm nữa rồi, tiếp tục kéo con Fenrir trở lại chỗ mình, xung không biết lúc nào xuất hiện vài trái hắc cầu liên tục xoay tròn trở thành một thanh tế Kiếm, Kenji cắm phập một cái chìm nghỉm.

『Rinseigan: Ngạ Quỷ Đạo』 Kenji nắm chặt đầu Fenrir điên cuồng hấp thu trong cơ thể ma lực của nó chuyển về bản thân, ma lực bản thân so ai khác càng tinh thuần, hấp thu Fenrir 10 sợi chỉ còn 2, nhưnt vậy đủ rồi, chí ít tăng sức chiến đấu lên 380 ngàn chứ.

“Dừng lại, đồ ngu mày làm gì con trai ta vậy.” Loki tức giận gầm thét, giờ này sao hắn lại không biết Kenji đang rút ma lực từ cơ thể Fenrir ra ngoài, ánh mắt hắn co lại tức giận một đòn.

Một đòn này tràn ngập ma lực, Một đòn này nhiều ma thuật kết hợp, một đòn này nhiều thuật pháp cộng đồng, đây là phẫn nộ một kích.

Kenji nhìn tia sàn kia đã bay đến gần mình, ánh mắt lại trừng Loki một cái.

“Tự ăn đi.”

『Rinseigan: Amenotejikara』 Xưu!!!, Kenji nắm chặt Fenrir ngay lập tức biến mất, mà tại chỗ cũ Kenji, Loki không một chút biết, hiện tại ngay lập tức cảm nhận nguy hiểm, trừng lớn mắt nhìn đòn kia... Là của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.