Băn khoăn mấy khi, nơi đó, âm thanh lại một lần nữa mời gọi. Tiếng gọi nhẹ nhàng từ tốn, một sức kéo tựa như không thể chối từ lấy.
Calca cắn răng một cái dứt khoát đi vào, nếu đã đến tận đây mục đích cũng cần phải đoạt được, nếu không tất cả chỉ là tốn công vô ích.
Đạp vào cánh cổng u tôi chui vào trong, đập vào mắt cô lại là một trang viên đẹp đẽ tựa như xứ sở thần tiên vậy, xung quanh núi non chim muông đùa nhau mà hót, khắp nơi từng tiếng róc rách trong vắt của những con suối nhỏ. Hiện tại trong tầm mắt cùng với vị trí cô đang đứng là một biển hoa ánh đào đang thổi trong gió, đây còn là lần đầu tiên cô thấy được thế này cảnh đẹp, lần đầu tiên cô thấy như vậy sắc sỡ và thần kì như vậy cảnh tượng, đây chắc chắn không phải ảo giác, bởi lẽ cô có thể cảm nhận được mọi thứ chân thật diễn ra.
“Như vậy rộng lớn không gian chỉ là cất giấu bên trong đền thờ sao...chủ nhân nó lại là dạng gì thần thánh.”
Đang tại băn khoăn quyết định làm thế nào, có lẽ cũng là hiếu kì lẫn át tâm trí, sau đó một giọng nói từ tốn chính là từ bên trong phát ra đến.
“Đã đến vậy liền lại đây ngồi đi.”
Đang trong lòng suy nghĩ quá nhiều thứ, Calca đột ngột nghe đến âm thanh phát ra, âm thanh phát ra tại một ngôi nhà trúc nhìn vô cùng bình thường ở một góc nhỏ cạnh suối, ẩn ẩn cô có thể nhìn xuyên qua từng kẽ hở, nơi đó cô có thể thấy một người đang ngồi ở đó pha trà. Tuy nhiên kẽ hở không lớn chỉ là ẩn ẩn thấy được mà thôi.
Nhìn Calca sốc khi thấy bên trong không gian cảnh tượng, Kenji hài lòng gật đầu, đây nhưng là tốn không ít công sức làm ra đến đấy, tiêu hao thời gian nhưng không phải ít đâu.
Calca hơi có chần chờ, nhưng vẫn là ngoan ngoãn bước vào bên trong, xin phép kiểu dáng quý tộc cô bắt đầu ngồi đối diện Kenji, vội vã đánh giá cái được xưng thần thánh này.
“Không phải con người!!! “ Calca nguyên bản còn tưởng trên đầu là một dạng trang trí sau lưng là nệm lưng nhưng cô đã nhầm, cô nhìn thấy chúng tùy ý vũ động, thỉnh thoảng còn gấp gấp, cô liền đã xác định luôn rồi, thần thánh hay ma quỷ không biết nhưng chắc chắn đây không phải con người, nhưng dù vậy... Khuôn mặt đó, khí chất đó...thật là khiến người ta trầm mê vào đó đâu, rốt cuộc cái này thần bí là dạng gì đâu.
Kenji một bên tùy ý Calca nhìn, bản thân cũng đánh giá trước mặt xinh đẹp đến rung động nữ nhân này, cô là một cô gái trẻ với mái tóc dài rực rỡ màu vàng ánh kim và đôi mắt màu lục lam đáng yêu. Khuôn mặt của cô ấy đẹp như một bông hoa mới nở, toát lên sự uy nghi và nhân phẩm tốt đẹp, hiện tại cô ta ăn mặc khá tùy ý, chỉ là một bộ váy trắng nhẹ nhàng, trên đầu một chiếc vương miện trắng tinh cũng tô điểm thêm cho cô ấy. Nhìn cái kia vương miện vẫn còn toát ra nhè nhẹ ma lực rung động có thể chắc chắn luôn đây là vật phẩm ma thuật.
“Thật đẹp.” Kenji ghé mắt một cái cũng không có vào chính đề, mở miệng khen một tiếng đồng thời tay cũng đẩy chén trà cho cô.
“Ta nhìn thấy sự quyết tâm của cô, vậy... Cô đến đây muốn gì nào.
“Tiền tài, danh vọng, sức mạnh, sinh mạng,tương lai...”đó là phần thưởng cho cô khi đã leo lên đến đây mặc dù cô không thuộc đạo của ta.”
Khẽ nhấp một ngụm trà, Calca ánh mắt sáng lên, nhẹ thổi thêm vài lần cô bắt đầu mới nghiêm túc nhìn Kenji.
“Ngài là ai, Ác Quỷ, Thần Thánh, Người-Quỷ, Con Người...”
“Ta? Ta chỉ là một vị khách qua đường, ta rồi sẽ biến mất trong dòng sông lịch sử, ta chỉ muốn truyền bá qua cho mọi người biết ta đã từng ở đây tồn tại ở đây mà thôi.”
“Mục đích của ngài muốn điều gì, xin lỗi nếu thất lễ nhưng với danh nghĩa nữ hoàng của Roble, việc ngài đây truyền đạo là không hợp lắm đâu...với lại ngài cũng nên trả lời thật câu hỏi.”
Calca kiên định ánh mắt, Kenji có chút sững sờ lấy, không nghĩ đến lại mạnh mẽ như vậy.
“Được thôi, gặp được mặt ta cô có ba câu hỏi và một yêu cầu, hồi nãy là ta thưởng thức cô nên mới như vậy nói chuyện lâu.”
Kenji mỉm cười rót thêm cho cô một chén nước.
Hít một hơi thật sâu, Calca bắt đầu suy nghĩ lấy nên đặt câu hỏi gì, chỉ có ba câu mà thôi...
“Ngài có những quyền năng nào.”
Hẳn có thể nhìn ra cái này người thực lực đi, hi vọng không nên không giữ lời, Calca thầm nghĩ trong lòng, cũng mong sao Kenji có thể thể hiện ra thực lực cho bản thân mình xem đến.
“Quyền năng? Nếu nói ra có phải hay không thời gian quá lâu...chỉ một lần này.”
Âm dương độn vận chuyển, trước mặt Calca bắt đầu một thân ảnh nhỏ nhắn hình thành lên, thân ảnh bé nhỏ có hình dáng giống trẻ con tuy nhiên kích thước chỉ tựa như một ngón cái, sau lưng thân ảnh cũng mọc ra một đôi cánh trắng cùng vòng ánh sáng trên đầu.
“Ta có thể tạo ra sinh mạng...đó là quyền năng của các vị thần đúng không nhỉ... Hẳn đó là cách chứng minh tốt nhất nhỉ.” chưa đợi Calca khiếp sợ xong, Dương độn vận chuyển lặng yên kết hợp lại với nhau bơm mới sinh mạng cho tiểu thiên thần, cũng không lau sau đó liền hoàn thành rồi.
Calca há to miệng rộng lên nhìn trước mắt đang vẫy cánh nhấp nháy tuyệt đẹp vô cùng thanh cao tiểu thiên thần, đây là ảo giác, nhất định...trong lòng Calca không ngừng phủ định lấy, bởi nó quá khó tin, sáng tạo ra sinh mạng...đây là đùa có phải không.
“Cho ngươi, coi như là quà cho ngươi.” Kenji mỉm cười xòe bàn tay ra, bên trong tiểu thiên thần vỗ cánh, thi thoảng có vài sợi bụi óng ánh cũng rơi vãi xuống cực kì đẹp đẽ.
Calca ưa thích không thôi, tuy nhiên vẫn đặt trên vai, nhìn về Kenji cũng không có nhiều lắm đề phòng như trước nữa, bất giác cô cũng bạo dạn hơn, nói chuyện cũng cởi mở hơn.
“Vậy câu hỏi tiếp theo, mục đích của ngài tại đây là gì vậy?”
“Truyền giáo, những cái kia tự xưng thần thánh có được lập đền thờ, ta thử hỏi nếu như ta cũng được thờ cúng sẽ nhữ nào đâu... Mà dù sao chính là nhàm chán.”
“Chỉ như vậy!!!”
Calca tựa như bật thốt lên, nếu chỉ như vậy... Chỉ như vậy...cuối cùng Calca cũng không biết nói gì nữa, đúng vậy nếu chỉ như vậy thôi thì mình cũng đâu thể nào ngăn cản, người ta nhưng là thần tồn tại.
“Câu cuối cùng... Ngài nghĩ sao về con người...” Calca tựa như dồn hết cũng là mong ngóng nhất một dạng, đôi tai giống như căng hết để nghe cho rõ vậy.
“Con người sao... Là một giống loài mang đầy đủ mọi tội lỗi lớn nhất trên thế giới này, là tạo vật được ban phát cho trí tuệ và khả năng học hỏi, nhưng mắc đại tội lớn nhất trên thế giới này... Đó là tham lam, tất nhiên là ai cũng có lòng tham, bất kể con người hay chủng tộc khác, bao quát cả thần thánh, tuy nhiên, con người lại ngu ngốc nhất trong tất cả, ngươi từng thấy ai đó chỉ vì muốn có thêm một miếng ăn mà giết đồng loại sao? À... Có lẽ không cần nói nữa vì lúc trước chẳng phải các ngươi thấy rồi sao.”
“Ra vậy, trước đó giấc mơ kia cũng là do ngài làm...”
“Đã hết câu hỏi rồi...giờ thì nói ra yêu cầu đi, tuy nhiên yêu cầu chỉ dành cho riêng cô.”
“Yêu cầu gì thực sự cũng được sao?”
Calca nhẹ giọng hỏi lấy, có chút khó tin, chẳng lẽ cứ như vậy liền đạt được nhiều như vậy chỗ tốt.
“Tất nhiên, nhớ kĩ là chỉ mình cô thôi, không được yêu cầu cho người khác, chỉ được phép dành cho cá nhân cô, bởi vì cô đã tự mình leo lên đây.”
“Vậy, vậy tôi muốn gặp ngài vào những lần khác...a lần tới.”
“Cô chắc chứ? Ta có thể giúp cô có được sinh mệnh kéo dài, trăm năm, ngàn năm... Hoặc ta có thể giúp cô có được một sức mạnh to lớn, hoặc giúp cô đoán tương lai.v.v cô chắc là không nói nhầm sao?
“Không!! Ta muốn được gặp ngài vào ngày mai, ngài sẽ thực hiện lời hứa đấy, sẽ gặp tôi vào lần sau.” Calca tựa như mèo nhỏ đắc thắng một dạng, mỉm cười thật tươi, tựa như vạn hoa cùng nở vậy, đẹp đẽ, thánh khiết...Kenji nhìn tới có chút ngốc đầu.
Lại là cảm giác này sao..., có thể lần sau sẽ còn gặp lại... Không!! Sẽ còn gặp nhau nhiều lắm... Có thể có khả năng sẽ là vĩnh cửu đấy... Kenji im lặng thoáng chốc cuối cùng nhẹ gạt ra một nụ cười hiền hòa. “Ta hứa, lần sau sẽ còn gặp lại.”
Phất tay một cái, trên đỉnh ngọn cây, dị tượng lại tiếp tục phát sinh, tỏa sáng khắp nơi trên Roble.
Trong lúc này Calca cũng đã bị Kenji cho truyền tống trở về hoàng cung, ngỡ chỉ là ảo giác hoặc là giấc mơ hết thảy, tuy nhiên nhìn trên vai vẫn đang ngủ một tiểu thiên sứ, cô biết... Đó là thật.
Tin tức nữ hoàng leo lên được đỉnh ngọn cây bắt đầu được lan truyền, độ nổi tiếng của cô lại càng tăng cao,tuy nhiên song song với việc đó chính là sự tò mò, và cả sự đố kị. Rất nhanh đám quý tộc cùng quyền thần nhanh chóng đến diện kiến nữ hoàng của mình tìm kiếm thực hư rồi.