Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 110: Chương 110: Đắc Thủ




Kenji bắt đầu trở mặt, bật lên chế độ nghiêm túc nhìn Yoshimura, đầu gật gật một cái, cuối cùng hai người cùng đi lên lầu.

Rize ánh mắt liếc một cái, tựa hồ như có điều suy nghĩ cuối cùng lại cắm mắt vào quyển sách. Đây cũng là cơ hội tốt cho Kaneki có gấu, quả thế thực, Kenji vừa rời đi một khắc, Kaneki bất ngờ tiến lại gần, chỉ dùng Logic anime nháy vài đường cơ bản Kaneki-kun đã có gấu, bất quá cái này Kenji không quan tâm rồi.

Trong phòng, phía trước là Yomu cùng Yoshimura đang ngồi, đối diện Kenji cũng nhất thời im lặng không có mở miệng nói chuyện. “Két...” cánh cửa mở ra Touka dường như vừa tắm, tóc vẫn còn bốc lên hơi nước cũng tùy tiện kiếm một góc ngồi xuống.

“Vậy! Mạn phép hỏi thẳng dù có hơi thất lễ một chút, Kenji-kun không biết cậu từ khu nào chuyển đến đây.” Yoshimura không tiếp túc gọi là Sensei nữa mà đổi thành kun, cái thân phận giáo viên giới Ghoul nhưng không có quan trọng cái đó.

“A... Ta từ khu 24 đến đây.” Kenji tùy ý biên soạn ra, khu 24 cũng là thế giới ngầm, là khu vực Ghoul hỗn loạn nhất, CCG cũng chẳng bao giờ chui vào đó, đơn giản chỗ đó là nơi Ghoul tự giết lẫn nhau nhưng cũng là khu dễ dàng gia tăng lực lượng nhất, khu24 cũng là khu bí ẩn nhất.

“Trách không được, hóa ra là khu 24, nhưng ta có thắc mắc tại sao cậu không có hơi thở của Ghoul, ta dám chắc cậu biết thân phận chúng ta chứ, tối qua nhưng là cậu cùng Rize giao thủ chúng ta thấy,không lí nào cậu không nhận ra được.”

“Đúng là ta biết, bất quá...chỉ vậy thôi sao.” Kenji có chút không hiểu, nếu chỉ đơn giản vậy thì hỏi làm gì đâu, mỗi người biết lẫn nhau im lặng là tốt rồi, cần chi như vậy phiền phức, bất quá Kenji vẫn nhịn lại, đây là cơ hội duy nhất có chỗ ở, sáng sớm đỡ bị lạc đường. Phải ôm thật chặt cái bắp đùi này.

“Đừng nóng vội, đừng nóng vội, chúng ta chỉ muốn biết mục đích cậu mà thôi, cậu biết đấy, khu20 là khu an bình nhất, chúng ta cần biết cậu đến đây có mục đích gì bởi lẽ nếu ở đây gây nên động tĩnh lớn rất có thể kéo CCG đến đây.”

“Mọi người yên tâm đi, ta chỉ đến đây dạy học mà thôi, mọi người biết đấy ta nhưng là giáo viên nha, ha ha.”

Làm sao bây giờ,... Không phải khách sáo vài câu xong rồi cho ta ở lại đây sao, nguyên tác Kaneki cũng là như vậy nha.

Yoshimura trầm mặc như có điều suy nghĩ trong thoáng chốc, cuối cùng gật đầu, “Chỉ mong cậu không gây nên động tĩnh lớn a, nếu đói bụng lời nói có thể đến đây bất cứ lúc nào.” Ý của Yoshimura rất rõ ràng, mong muốn Kenji không gây ra động tĩnh lớn, nói cách khác là không nên đi săn.

Gật gật đầu, Kenji không có từ chối, Kenji đừng nói là đói, chứ không ăn vài trăm, ngàn năm không thành vấn đề, Đơn giản bây giờ Kenji hiện tại đã là hồ yêu, nếu tính theo đuôi mà nói đã sống đến ngàn năm lão yêu quái, còn một thân ma lực tương đương với vài ngàn năm lão yêu, tuy rằng bị phóng ấn không thể sử dụng nhưng không có nghĩa cơ thể Kenji không được uẩn dưỡng.

Im lặng thoáng chốc Yomu cũng lên tiếng, Kì thực tối qua phát hiện Kenji giao thủ chính là Yomu, mới đầu phát hiện ra đuôi Kenji cũng không nghĩ nó là Rinkaku nhưng ngoài nó ra thì không có câu trả lời khác.

“Hôm qua ta thấy Rinkaku của cậu quá kì lạ, có thể cho ta thấy qua một lần không.”

Kenji đã chém gió thì chém cho tốt, Sharingan hiển hiện đỏ lòm nguyên đôi mắt, đáng tiếng lòng trắng không thể hóa lòng đen, nhưng những người này không thể biết được rồi. Sharingan hiển hiện một khắc chín chiếc đuôi cũng không câu nệ xòe ra như khổng tước xòe đuôi tùy ý phiêu động.

“Thật đẹp...”

“Đây là lông thật!!!.” Yomu tùy ý tay chạm nhẹ thử một cái, “A...”

Yomu Renji nhìn lại bàn tay, trên tay vài lỗ máu chảy xuống, bất quá rất nhanh lại khép lại, trên mặt mang theo biểu tượng kinh ngạc.

“Mềm mại như lụa, lại sắc bén như kim, thật là hủy diệt một lọai vũ khí đâu.” Yoshimura nhìn tràng cảnh trước mắt lóe ra một tia không hiểu kinh ngạc.

Thực tế thì nó cũng chả có gì sắc bén, chỉ là Kenji thích nên cho lông dựng ngược lên mà thôi, đừng nói cái này Ghoul, ngay cả Kaido tên kia cũng có thể xuyên thủng thịt.

Nhìn đằng sau 9 chiếc đuôi đen kịt, Kenji âm thâm gầm thét, không phải trang bức cho vui lời nói cũng không có dùng cái này Haki.

Đích thật là Kenji có Haki vũ trang, Kenji cũng chính là không học, nhưng Rayleigh trước nói lí thuyết, Kenji cũng không văng đi mà thôi, cái này dùng lại đơn giản quá. Bộ lông mượt mà trắng tinh của ta a...

Thu hồi lại đuôi, Kenji bình tĩnh ngồi xuống uống Cafe chờ đợi tiếp theo câu hỏi.

“Ta nhớ hôm qua nó màu trắng??.” Yomu hiếu kì hỏi lấy, Yomu đích xác không nhớ lầm, Tối qua Kenji dùng chính là màu trắng, nhưng ai bảo hôm nay Kenji cần nơi ở nên mới cắn răng dùng đến Haki đâu. Giờ Kenji thấu hiểu rồi nỗi đau của những người vô gia cư.

“Chắc anh nhìn lầm, có thể là do ánh sáng chiếu đến tạo thành đấy.” Kenji tùy ý liếc đầu một cái, thất trách a.

“Vậy sao...chắc vậy thật....mà mắt của cậu có vẻ như không giống Ghoul.” Yomu lại liếc nhìn Kenji đôi mắt, đôi mắt này tuy cũng đỏ lòm nhưng cũng không có xung quanh đen kịt cùng vài mạch máu nhỏ nổi lên như vết nứt, nhưng hiển nhiên đổi bình thường thành kiểu dáng này cơ hồ không có cái khác đáp án. Yomu quả thật chính là gãi vào đúng chỗ ngứa, Touka cùng Yoshimura cũng đồng loạt hiếu kì cái này đôi mắt. Còn cái kia ba câu ngọc kì bí nữa.

“Như này phải không... Kì thực cha ta là Ghoul một mắt, là kết quả của Con người và Ghoul, ta từ khi sinh ra chính là như vậy, đó hẳn cũng là lí do ta không có mùi vị giống Ghoul lẫn con người đi.” ta có 1/4 dòng máu con người, hẳn đây là lí do đi...” Kenji thổi một tràng cố sự bi ai, ba người kia tin tưởng, lại kinh ngạc, khiếp sợ có.v.v

“Cha cậu là Ghoul 1 mắt... Cha cậu đâu.”

Yoshimura gắt gao cầm lấy tay Kenji cố gắng gặn hỏi, không có lí do gì khác chỉ vì con gái ông cũng là Ghoul một mắt, cũng là kết quả giữa ông và một con người.

“Chết rồi.” Kenji có chút chột dạ, bất quá diễn đến thế này rồi, diễn nốt đi. Xin lỗi Rukudo một cái rồi, tuy giờ không còn cái gì máu mủ nhưng Kenji xuất hiện cũng phải nhờ công lao lão.

Nghe tin Kenji nói đã chết, Yoshimura có chút mừng hụt, nhưng cuối cùng vẫn là thở dài, Hiếm lắm mới biết được còn có Ghoul một mắt ngoài con gái mình ra nhưng đã không còn, Ghoul với con người kết hôn chung sống không phải là không có, nhưng để có con tỉ lệ lại vô cùng thấp, đứa bé trong bụng không có cách hấp thụ dinh dưỡng từ người mẹ, bắt buộc người mẹ phải ăn thịt người, quá trình đau khổ đó ai có thể trải qua cùng thấu hiểu như Yoshimura đâu.

“Như vậy phải không... Đáng tiếc thật.”

“Vậy, hai người kia còn sống chứ.”

“À, ý ông là Ghoul cùng người kia đúng không, ta chỉ nghe nói chứ ta cũng chưa có gặp qua bao giờ, mà chắc hẳn cũng đã chết, dù sao Ghoul cùng Con người rất khó sống chung với nhau, hành động quá bất tiện.

“Cũng đúng.” Yoshimura thở dài một hơi lại suy nghĩ về người vợ quá cố của mình.

“Cậu hiện tại định chở về trường học sao.”

“Không có, ta tính mua tạm một căn nhà quanh khu vực này, nhưng vẫn chưa tìm được căn nào ưng ý.” Kenji tỏ vẻ cười khổ lắc đầu một cái, cố ý một chút cho giống thực sự gấp gáp cho Yoshimura nhìn.

“Thôi, chúng ta còn vài phòng trống nếu cậu thích có thể ở lại, sinh hoạt cho tiên, dù sao thuê nhà rất dễ bị phát hiện.” Yoshimura lại cười một tiếng sảng khoái.

Đắc thủ!!! Kenji trong lòng một trận nước ấm, “khổ sở ta nha cuối cùng cũng có thể được.” bên trong là vậy, bên ngoài Kenji biểu lộ hơi chút khó sử.

“Cái này, e rằng không tiện lắm đâu...”

“Có cái gì không tiện, yên tâm không cần cảm thấy khó sử, nếu cảm thấy khó sử thì thỉnh thoảng cậu cùng Yomu hoặc Touka đi kiếm thức ăn dự trữ a, xem như đây là tiền nhà đi.” Yoshimura còn tưởng Kenji ngại ngùng, cũng không tốt lắm ngữ khí cười ôn hòa nói. Nào biết được Kenji trong lòng nhưng cười đến run người.

“A, nếu vậy thì, sau này làm phiền mọi người rồi.” Kenji chân thành cảm ơn mọi người một cái.

(Ok, chương sau cốt chuyện lập tức khởi chạy, hãy đánh ta đi, cầm nguyệt phiếu các kiểu vả mặt ta đi, mạnh mẽ lên ta là một cái M run.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.