Nhìn rời đi Rigora, Kenji âm thầm cười một cái song lại tiện tay thu thanh kích trở lại.
Lặng yên đánh giá thanh kích Kenji không khỏi khen một tiếng, tuy không vào trong mắt Kenji thế nhưng tinh tế thưởng thức cũng rất đẹp mắt.
Gọi là kích thực tế thì nó giống một ngọn giáo hơn là, thế nhưng nó không có lưỡi, gọi là mâu cũng không phải, xung quanh chằng chịt từ ngữ như giun như dế.
“Không sai đồ vật, cho này.”
Ingvild nhìn nhiều kì lạ vũ khí một lúc, thế nhưng cũng không có ngại ngần thu lại, ban nãy cô cũng cảm giác được người kia cũng không yếu hơn mình bao nhiêu, vũ khí hẳn cũng có giá trị đi.
“Mang trở về ta xiên thịt nướng.”
Kenji hả hả cười một tiếng kéo theo Ingvild một lần nữa xuyên toa. Thật không biết nếu để Rigora biết Kenji cầm lấy bản thân ưa thích nhất vũ khí đi xiên thịt sẽ có cảm giác gì, hẳn thật đặc sắc đi.
Hai người quay cuồng một hồi cuối cùng rồi lại một lần nữa đến hơn trăm năm sau.
Lịch X355 Dragnof vương quốc.
Kenji tay phủi đi toàn bộ bụi mù đi, trả lại tế điện sạch sẽ như cũ, trong lòng vạn phần cảm thán, không rõ vì cái gì hai tên kia có thể mặc kệ nhà bẩn vẫn ngủ say được.
Cho dù là vận dụng một chút ma thuật cũng có thể giữ được luôn sạch sẽ nhưng không làm, đúng vậy hai tên kia không có bày bất kì ma thuật nào ma để không bụi bặm, thậm chí Kenji từ xa vẫn nhìn ra chỗ Ankhseram mạng nhện đã giăng đầy.
Bản thân cũng lười đi làm, không nghĩ đến vẫn còn có người so mình còn lười.
Bỏ qua vấn đề đó qua một bên, Kenji hiện tại trong lòng mười phần thư sướng, đó là do có nhiều người tế bái, đừng nhìn tín ngưỡng cái này gân gà làm như cho có, thế nhưng bản thân được thờ phụng cũng được lợi ích không nhỏ, cũng không rõ ràng rốt cuộc là gì, thế nhưng chắc chắn một điều đó là chỗ tốt.
Dù sao giống như mấy cái kia phật giáo, thiên chúa giáo, bọn họ cũng không rảnh đến mức tạo dựng tín ngưỡng mà không được cái gì đâu.
Xem ra hơn trăm năm qua đi vẫn thờ phụng, hi vọng có thể kéo dài, cũng đừng làm ta thất vọng a...ta thất vọng nhưng thực sự rất hay giết người.
“Có chuyện gì sao?”
“Không, không có gì, chúng ta đi thôi, đi nhìn xem thế giới này.”
Mỉm cười hướng Ingvild kéo một tay, hai người sóng vai biến mất.
..............
[Tên điên này liên tục nhảy thời gian làm gì.]
Ở một nơi xa, Chronos ánh mắt mimi mở ra nhìn hướng lãnh địa Kenji nỉ non một câu, cuối cùng vẫn là nhắm lại mắt tiếp tục ngủ.
Đừng nhìn hắn luôn ngủ, nhưng hắn là thần cai quản thời gian thế giới này, Kenji nhảy thời gian hắn đều rõ ràng, thậm chí là đánh cuộc với Rigora hắn đều biết, chỉ là không quan tâm mà thôi.
Không chỉ riêng Chronos, ngay cả Ankhseram cũng thỉnh thoảng liếc Kenji một cái, trong lòng hắn có suy nghĩ, đúng vậy, ba bọn hắn sinh ra thì cần làm gì đâu, khác với mười tám tên kia phải bận bịu, bọn hắn chỉ việc lười biếng ngủ, như vậy liền ổn rồi. Tất nhiên hắn cũng không biết, Chronos cũng vậy, Kenji vốn không giống hai bọn hắn.
Cùng Ingvild rời đi đến một nơi mới thành thị hai người mới hạ xuống nhàn nhã đi bộ,
Mới đi qua hơn một trăm năm, thế nhưng thế giới cải biến vô cùng to lớn, trên bầu trời đầy rẫy những con rồng khổng lồ đang bay lượn, thỉnh thoảng vẫn còn ngâm lên vang vọng cả một vùng.
“Đánh được chúng nó sao?”
Kenji hướng Ingvild dò hỏi một câu.
“Một đòn không chết, không nhiều hơn hai đòn.”
Ingvild gật gù nói một câu, hoàn toàn nghiêm túc không chút nào giả dối.
“Hm, vậy thế còn cái kìa, khổng lồ đang bay kìa.”
Kenji lại hướng trên không trung khổng lồ một đầu hỏa long.
“Có thể, nhưng tốt chút thời gian.”
Ingvild lại như cũ trả lời, Kenji hài lòng mỉm cười, những này đầu rồng rất tốt, tất nhiên cũng không phải thuần yêu tộc SSS cấp, chỉ làng bàng chi mà thôi, tương tự cửu vĩ hồ cùng Thiên Hồ chênh lệch, chân chính SSS cấp Kenji gặp qua cũng chỉ có Ophis cùng với Red Dragon.
Hai người sóng vai bỏ qua những con rồng mà đi ngang qua hướng về một kiến trúc khổng lồ đi đến.
“Vài trăm năm phát triển, người coi rồng là bạn, e sợ nó, nhưng loài rồng chỉ coi con người là đồ ăn thấp bé....thật đáng buồn cũng thật đáng thương, chung quy thì không có sức mạnh liền bị đạp xuống đất a.”
“Thế nhưng loài người là chủng tộc có tiềm năng nhất không phải sao?”
Ingvild bên cạnh nói dò một câu, ảnh mắt không hiểu, dù sao thì cô cũng mang một nửa dòng máu loài người, tiềm năng con người cô cũng thấy, ví dụ như trong gia viên.
“Có tiềm năng nhưng không biết tận dụng cũng vứt mà thôi, nhân loại chủng tộc tuy cấp bậc rất thấp nhưng tiềm năng lại lớn nhất, nhưng trên đời này mấy ai có thể đạt đến thành tựu kia đâu, ít...càng thêm ít.”
Hai người nói chuyện không lớn thế nhưng những người xung quanh nghe đến rõ ràng, những người này ánh mắt như nhìn kẻ ngu một dạng, các ngươi nhưng không phải con người sao?
Tất nhiên họ chỉ là phổ thông dân chúng, nhìn cách ăn mặc của Kenji lẫn Ingvild đều hiểu hai người không dễ chọc, dù sao thì có như thế đẹp đẽ lẫn thoái mái quần áo, nếu như không phải quý tộc thì cũng là nhà giàu, ai nguyện ý đi đắc tội đâu.
“Kì quái, các ngươi có cảm thấy người thanh niên kia rất quen mắt không?”
Nhìn Kenji cùng Ingvild rời đi bóng lưng, mấy người bắt đầu lên tiếng hỏi.
“Đúng vậy, ta cũng cảm thấy, giống như là đã từng gặp ở đâu rồi.”
“..... “
Cũng mặc kệ đám người nói chuyện, Kenji cùng Ingvild đạp bước vào trong.
Đây rõ ràng là một cái thư viện, Kenji chắc chắn là như vậy, bởi lẽ xung quanh rất nhiều dân chúng đang đọc lấy sách, ngoài ra còn có thật nhiều người bên trong cơ thể ẩn ẩn có ma lực rung động, đó hẳn là ma pháp sư.
“Uầy, các ngươi nghe nói gì chưa, nghe nói công chúa Irene gần nhất chuẩn bị kết hôn với Rangu.”
“Có, chúng ta có nghe nói, nghe đâu hình như là hôn nhân chính trị thì phải.”
Từng tiếng nghị luận khe khẽ vang lên, nói đây là thư viện thế nhưng cũng không có hiện đại hóa mà giữ trật tự, tiếng nói nhỏ thế nhưng hai người có thể nghe rõ ràng.
“Irene sao? Nếu vậy lễ hội rồng diễn ra cũng không quá lâu.”
Kenji âm thầm nói một tiếng, sau đó lại tiếp tục ngồi nghe những người này nói chuyện.
Những người này nói chuyện đủ các loại đông tây nam, nhưng Kenji nghe vào chỉ có duy nhất vài cái khiến bản thân hứng thú, cũng chỉ là tương đương mà thôi.
Đất nước này là đất nước duy nhất có được sự sinh sống hòa bình giữa rồng và loài người được dẫn đầu bởi sự hợp tác giữa Irene và Belserion, tuy nhiên bên cạnh đó ở vùng Alakitasia, rồng lại luôn coi con người là đồ ăn, ý định xâm chiếm Ishgar.
Một phía là đất nước láng giềng nhăm nhe, một phía là rồng hùng mạnh ý đồ, Irene vẫn là đồng ý cuộc hôn nhân chính trị này xoa dịu một bên, cô cũng không thể cưới rồng được, mà rồng cũng đâu có hứng thú với con người đâu.
“Tính toán thời gian hẳn sắp đến rồi.”
Kenji âm thầm nói một tiếng, cùng Ingvild lại một lần nữa mờ ảo tan biến trong thư viện.
Tìm hiểu kĩ, rõ ràng đất nước này có khá nhiều công chúa, vậy cớ gì lại lấy Irene gả đi, Irene rõ ràng là tài năng nhất người cơ mà nhỉ, dù sao tìm tòi ra Dragon Slayer Magic chính là Irene cơ đấy.
“Hẳn vua của đất nước này muốn đẩy đi cô ta.”
Ingvild chậm rãi nói khẽ một câu.
“Hm? Như vậy nhà ta Ingvild có gì ý kiến đây.”
Kenji hứng thú nhìn Ingvild đưa ra lời nói, Ingvild nói nhà vua muốn đẩy Irene đi thì cũng ẩn ẩn đoán được lí do rồi, nhưng vẫn muốn nghe Ingvild nói hết.
“Cô ta gây dựng lên Dragon Slayer Magic đồng thời còn liên minh với loài rồng, được mọi người ca tụng địa vị đã không thua kém vua của nước này, như vậy việc cô ta bị gả đi là đúng.”
Quả nhiên.
Kenji mỉm cười xoa tóc Ingvild, những này tất cả đều là vợ ta đấy, vẫn là như vậy thông minh.
“Irene...mẹ của Erza Scarlet...không biết nếu ta chặt đứt đi liên hệ, liệu có giống như trong Naruto vẫn tương tự được sinh ra không nữa?”
“Mặc kệ thử rồi chẳng phải sẽ biết sao?”
Kenji cong miệng lên có riêng mình mới suy nghĩ, đầu tiên là Irene cưới Rango, sau đó cô trở thành nữ hoàng rồng, lễ hội rồng bắt đầu, cô mang thai Erza, cơ thể biến đổi và bị ruồng bỏ...
Tất cả các loại đủ thứ bất hạnh ập đến trong đầu cô, không sao...điều đó không thể sảy ra nữa, rồi ngươi sẽ có một thân phận khác, không cần thiết phải gặp những truyện này.
Kenji hướng tòa lâu đài phía xa nói một câu, hai người im lặng lại, Ingvild cũng không nói gì, những gì bên cạnh người đàn ông này làm luôn đúng, đó không phải chỉ riêng cô tán đồng, mà tất cả đều mang lòng tin như vậy.