“Thôi thôi thôi, ta không quan tâm, ngược lại đến đây cũng không phải vì cái này, ta đến muốn mượn ngươi một chút cái đồng hồ kia.”
...
“Vì cái gì?”
Chronos cũng không keo kiệt dơ tay hấp một cái kéo xuống trên đỉnh ngọn tháp.
Nguyên bản chiếc đồng hồ khổng lồ, nhưng vì bị hút xuống dưới, chiếc đồng hồ lại một lần nữa thu nhỏ lại trong tầm tay xòe ra cho Kenji.
“Không có gì, có chút chuyện muốn làm trong tương lai, nhưng ta chỉ tiến đến cũng không có lui lại được, thế nên đến mượn ngươi một cái phương tiện.”
Kenji vừa nói, trên tay cũng bắt đầu vặn vẹo kim đồng hồ. Do thừa hưởng ý chí lực một phần trí nhớ, Kenji có thể rõ ràng cái này nho nhỏ đồng hồ tác dụng, đây đơn giản chính là một mini bản cỗ máy thời gian.
Chronos thấy Kenji không hứng thú với cột tinh thể kia cũng yên tâm nhắm mắt lại, hoàn toàn không thèm quan tâm đến Kenji, muốn làm cái gì liền làm cái đó đi.
Cảm thấy đã vặn đủ vòng lúc này Kenji mới thả tay, trong chớp mắt Kenji liền biến mất tại chỗ, xuất hiện một lần nữa chính là Fiore năm 780.
Lúc này Kenji có thể cảm nhận được Ingvild vị trí, ngoài ra còn có Erza cùng với Belserion, đáng tiếc Belserion vẫn tại trên chiếc vòng cổ không có ra ngoài, đây cũng đơn giản, lẽ thường tình vì Erza cũng không có gặp nguy hiểm.
Trên tay hiển hóa ra một đống lớn kiếm lẫn giáp ma thuật, Kenji dứt khoát thả ra bốn phía tùy ý bay đi cắm về các địa điểm ngẫu nhiên.
“Trước đó quên mất, nếu như quá khứ không gặp những cảnh cơ cực kia, như vậy liền không thể để ngươi mạnh hơn được, mỗi một thanh kiếm đều ẩn giấu kiếm thuật tâm đắc, kinh nghiệm chiến đấu các loại, còn lại phải xem ngươi có duyên hay không rồi.”
Không tiếp tục quan tâm nữa, Kenji lại một lần nữa vặn ngược lại kim đồng hồ trở về hiện tại năm tháng.
Lần nữa trở về chỗ Chronos, Kenji quăng trả dự tính rời đi.
“Ngươi cứ như vậy quan tâm đến phàm nhân?”
Chronos ánh mắt mimi nhìn Kenji, khó hiểu bật ra một tiếng.
Thế nhưng trả lời Chronos, Kenji chỉ cười nhạt một tiếng, âm thanh văng vẳng trong không gian xung quanh: “Ngươi không hiểu.”
....
“Ta không hiểu sao? Có thật sự như vậy đúng không? Có lẽ nên để phân thân trải nghiệm một phen, thật khó hiểu thấp hèn nhân loại phàm tục lại như thế nào gợi lên ngươi thú vị đâu.”
Chronos ánh mắt sáng quắc nhìn Kenji rời đi, đồng thời dưới chân một tia bóng trắng cũng tách ra biến mất.
Trở lại bản thân thần điện, Irene vẫn còn trong cơn ngủ say, thân thể biến hóa qua từng ngày vẫn rõ rệt hiện ra.
Cơ thể so trước trẻ trung hơn nhiều, da thịt cũng căng bóng lên, rõ ràng từ độ tuổi 25, hiện tại có lẽ chỉ còn khoảng 18 tuổi.
Cứ như vậy thời gian lại trôi qua 5 năm, trước mắt Irene cũng sớm tỉnh lại, trên mặt không còn nét buồn, ngược lại một cảm giác vui vẻ hiện rõ trên mặt.
“Thân thể mới như thế nào?”
“Um, đã không sai biệt lắm khỏe lại, ẩn ẩn còn cảm giác như so với hình thể loài rồng càng thêm cứng rắn.”
- ah, còn chưa kịp hướng ngài cảm ơn, Kenji-sama.
Irene khom người cúi thật sâu xuống cảm ơn, thế nhưng là bộ quần áo ngủ cũng không phải như vậy kín đáo cho lắm.
ah một tiếng ngại ngùng Irene liền vọt đi vào trong rồi.
Thế nhưng ngoài dự đoán, Kenji ánh mắt vô cùng trong veo không chút gì ý nghĩ, chỉ là lắc đầu ngồi xuống mà thôi, bên cạnh Anna khẽ cười đến run rẩy.
“Không nghĩ đến Irene-sensei vậy mà có như vậy e thẹn đây.”
Nói vậy cũng không hoàn toàn sai, dù sao Anna nhưng cũng là giáo viên của học viện do Irene tạo ra, tuy rằng là học viện đó cũng không có tồn tại nữa.
Kenji nhấp nhẹ ngụm trà khó hiểu nhìn Anna.
“Nếu là ngươi trong trường hợp đó thì lại thế nào?”
“Ah~”
Lại nghĩ đến gì đó xấu hổ, Anna mặt đỏ đến mang tai không tiếp tục nói, phải ha, nếu bản thân như ban nãy lộ liễu thì lại có dạng gì phản ứng đây.
“...”
Câm nín nhìn Anna, Kenji thở dài một hơi, đúng là mỗi người một vẻ a, Anna lại giống như Akeno, mỗi tội không được thẳng thắn giống, càng thêm một chút ngại ngùng thiếu nữ, còn Irene có vẻ như dính đến một nửa Tsundere rồi, tiếc là ở trước mặt bản thân cũng không dám quá nhiều bày trò.
Đến thế giới này khá lâu, nhưng chưa có kịp thưởng thức món ăn ở đây đâu, có lẽ nên đi khai vị một chút.
“Anna, đi ăn không?”
“Được đấy, nhưng Kenji-sama, ta không có tiền.... Ah__ ngài đang làm gì!!”
“Ngốc ạ.”
Kenji hướng sát tai Anna thủ thỉ, hơi ấm từ miệng không khỏi đánh run Anna một cái, khuôn mặt hiện tại đỏ bừng như cà chua, chỉ sợ búng nhẹ một cái có thể ra máu.
Thể nhưng câu tiếp theo lại khiến Anna mê mang trong thiên đường ầm một cái rơi đến dưới đất.
“Ngươi ngốc hay sao? Không có tiền cũng không sao đâu, ta có thể đi ăn một mình mà.”
“...”
Khóe miệng co giật một cái, Anna trên trán đều đen, còn tưởng cỡ nào lãng mạn đây.
“Đùa ngươi chơi, gọi Irene đi, không có tiền chúng ta có thể quỵt mà, dù sao họ cũng không đuổi được ta.”
Nhưng ngoài dự đoán Kenji, Anna một bộ nghiêm túc lắc đầu.
“Không được, Kenji-sama, bọn họ cũng có cuộc sống phải lo, chúng ta không thể làm như vậy được.”
Sững sờ!! Còn có dạng này cách nghĩ, haha
“Ah, ngươi nói cũng có vẻ như rất có lí, xác thực ăn quỵt loại này cũng không phải phong cách của ta.”
(Ở đâu đó một thế giới khác, Odin đang ngồi nhâm nhi ngụm trà xanh, đột nhiên chính là một trận kịch liệt hắt xì)
Kenji sờ cằm suy nghĩ thoáng một cái thế giới này hệ thống tiền tệ, thế là ngay tại trước mặt Irene hư không bắt đầu rơi vụn ra như mưa, toàn là đồng vàng, kim cương, đá quý các loại ồ ạt rơi xuống chất đầy bàn đá.
Động tác này không khỏi khiến Anna trợn mắt hốc mồm.
“Ah!!! Nhiều...nhiều tiền như vậy, Kenji-sama, ngài làm thế nào nhiều như vậy của cải”
Anna tuy không có ham tiền tài loại này, nhưng khi nhìn đến một ngọn núi cỡ nhỏ chất đầy vàng bạc chấu báu không khỏi hai mắt bắn ra ngôi sao, ánh mắt không rơi lại vẫn hướng về Kenji hỏi.
Lắc lắc đầu Kenji cũng không có giải thích, chỉ là tùy ý nói.
“Chỉ là thuận tay sáng tạo ra mà thôi, khó khăn lắm sao? Đến tầng thứ này tiền tài đối với ta chỉ là tùy ý nghĩ, muốn là có không muốn thì thôi mà thôi.”
“Hoo~ quả nhiên là thần thủ đoạn a, phàm nhân ở dưới thì vất vả cả đời vì thứ này, nhưng đâu ai biết đối với thần, những thứ này chỉ là tùy ý sáng tạo, chẳng đáng là gì.”
...
“Ngươi cũng bớt cho ta giả ngây, ngược lại trong thư viện cũng không thiếu sách giả kim thuật, tuy không có so với ta trực tiếp sáng tạo ra, nhưng giả kim thuật áp dụng đồng giá cân bằng cũng không phải không thể tạo ra vàng, ta biết ngươi có đọc qua.”
“Ra ra, aha ha... Có đọc qua nhưng thực sự không có học, ngược lại theo ngài cũng không thiếu cơm ăn.”
Anna dơ tay hình câu kéo thè lưỡi ra, cố gắng hết mức tạo dáng cute, Kenji một trận buồn cười cũng không nói thêm gì.
Thời gian xuống, ba người lần nữa xuất hiện dưới một thành thị đông đúc cư dân,
Ba người tùy tiện đi lại cũng khiến người đứng xem vô cùng đông đơn giản ba người bất luận là từ thần sắc đến khuôn mặt đều toát ra một vẻ cao quý kinh diễm, bất giác con đường cũng từ đó yên ắng hơn, những người khác cũng tự động dẹp ra nhường ba người đi, không vì lí do gì cả, chỉ vì nhìn được đẹp mắt.
“Món ăn nơi này không tệ.”
“Vâng cảm ơn quý khách, nơi này thức ăn nhưng là món tốt nhất đấy ạ.”
Nghe đến Kenji khen tặng, chủ quán vui vẻ cười lớn bât đầu khoe khoang khoác lác, tất nhiên Kenji cũng không để trong lòng.
Mục đích vì muốn thử thức ăn thế nào, nhưng thực tế có một thứ cần nhìn, một thứ quyết định đến tương lai Mavis, chỉ có qua lần này, Kenji mới yên tâm đ về tương lai.
“Đúng vậy, là sự kiện Mavis sử dụng ma thuật bị phản tác dụng dẫn đến cơ thể bất lão bất tử cũng là năm nay, 13 tuổi.”
Thực tế Kenji không phải vì muốn ngăn cản, thuận theo tự nhiên là tốt rồi, thế nhưng hiện tại ở đây có một nhân tố đáng lẽ ra không nên tồn tại, Kenji cũng không muốn Agust đứa con rơi kia được sinh ra, dù khả năng rất thấp vì Mavis cũng không có cùng Zeref quen biết, thế nhưng phòng bệnh hơn chữa bệnh, cho nên vì bất kì lí do Zeref không được phép xuất hiện tại Fiore.
Ba người dùng bữa không tốn bao nhiêu thời gian, thế nhưng cũng có rất nhiều thông tin từ miệng đám người thốt ra, nào là đủ thứ chuyện về Fairy Tail, hay là liên quan đến hiệp hội ma đạo sĩ.
Thế giới càng ngày càng cải biến, họ không gọi ma pháp sư nữa, hiện tại hoàn toàn mang một cái tên thật kêu, ma đạo sĩ.