Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 146: Chương 146: Hội Học Sinh Đến




Kenji cười ha hả nhìn cái này nữ tu sấm sét, cái này không lấy được tuổi thọ là cố ý đánh đấm cho oai phải không.

“Huh? Không lấy của ta 50 năm tuổi thọ sao?” Kenji nằm nghiêng chống cằm nhìn cái này nữ nhân, ngược lại bản thân đừng nói 50 năm, lấy 500e00 năm cũng không có sao, chín trâu mất một sợi lông mà thôi.

Akeno hoàn toàn ế trụ tại chỗ, nhất thời không biết thế nào cho tốt, bất đắc dĩ phải thỏa hiệp rồi.

“Thế này đi, ta huấn luyện cho cô cách chiến đấu, còn cô hàng ngày đến đây giúp ta đấm bóp, thế nào?” Kenji nâng lên ly rượu vang khẽ nhấp một cái.

“Ngươi dạy ta cách chiến đấu? Ta nhưng là quỷ đấy.”

“Bặp!!!” chưa kịp nói hết câu, Kenji biến mất tại chỗ, tay kia nhẹ đẩy mu bàn tay trái Akeno, tay kia bắt lại dơ qua đầu ép sát vô tường, chân cũng đan xen qua không cho phép cử động.

“Akeno-san...ta không nghe rõ.” Kenji từ tai Akeno thổi một ngụm khí, kích thích đến mặt Akeno đỏ run lên.

“Ngươi rốt cuộc là ai?” Akeno nào có như thế cợt nhả nữa, thay vào đó là khuôn mặt vô cùng bình tĩnh, ánh mắt đăm đăm nhìn thẳng mặt người này, giờ hai người đang dùng tư thế vô cùng mập mờ đấy.

“Ta? Ta chỉ là một khách hàng thôi mà.” Kenji cười khẽ một cái, hai người bỗng nhiên xuất hiện tại một nơi khác lại giống như không phải.

Akeno cũng cảm giác được, nghi hoặc không thôi, “Đây là?”

“Ngươi có thể gọi đó là không gian kép, không gian kín, không gian thứ hai. Hiện tại ta và ngươi chính đang đứng tại vùng thứ hai, người ngoài không thể nhìn thấy, chỉ có ta có thể trứng kiến bên ngoài, Nhìn kìa.” Kenji chỉ hướng cửa sổ, Akeno cũng hướng ngoài đó nhìn đến.

“Sona?? Cô ấy cùng bọn họ đến làm gì.”

Đúng như Akeno nói, cả tập đoàn nhà Sitri đang hướng về nhà Kenji đến, rất nhanh 6 người họ xâm nhập trái phép thành công đến, phòng khách Kenji.

“Hội trưởng, hình như cậu ta không có ở nhà.”

“Không có chuyện đó, dơi quỷ ta báo đã hắn trở về nhà, tiếp tục đến từng phòng tìm đến đi.” Sona kiên quyết lắc đầu một cái, yêu cầu mọi người lúc soát.

“Ara...ara....mọi người ta ở đây này.” Akeno tươi cười đứng trước mặt vẫy vẫy tay nhìn Sona lại chuyển đến Tsubaki. Nhưng cũng không ai cảm thấy gì cả, trực tiếp đi xuyên qua Akeno.

“Bọn họ tìm cậu làm gì vậy, không lẽ cậu đắc tội cái kia Sona, yên tâm gia nhập nhà Gremory tất cả sẽ ổn thỏa cả.” Akeno vừa hỏi thăm vừa một bên tính đào đi Kenji, nói lại vô cùng nghiêm túc loại kia.

“Họ tính mời ta vào hội học sinh.” Kenji cười mỉm một cái vẫn ngồi cùng Akeno nói chuyện, bên cạnh cũng là đang ngồi lấy Sona. Kenji tạo thủ thế chữ V dơ qua mắt.

“Thế nào Akeno-san hợp đôi không.”

“...”

“Ngươi ưa thích Sona.”

“Tsk tsk tsk.... Không đúng đâu, ta nhưng là mở thủy tinh cung nam nhân đấy, gia nhập trận doanh không Akeno.” Kenji cười hắc hắc ngón tay lắc nhẹ nhìn Akeno.

“Vậy ngươi càng nên gia nhập hội học sinh, như vậy chẳng phải dễ dàng hơn tiếp cận sao?” Akeno không có trả lời Kenji mà quăng đi ánh mắt không hiểu nhìn lấy Kenji.

“Cô ta định Quỷ hóa ta,cho ta phụ thuôc quân, nhưng cô ta yếu hơn ta nhiều lắm.” Kenji lắc đầu.

“Cũng đúng, thật tò mò thân phận ngươi đâu.” Akeno cười mị một cái trong lòng cũng là sóng to gió lớn, cái này tùy tiện mở ra không gian giấu người bên trong, e rằng Sirzach Gremory cũng không thể tùy tiện như vậy làm đi, tuy là mở ra không gian Sirzach cũng có thể, nhưng cũng không thể nào tùy tiện như vậy thuần thục đi. Mà Sirzach là ai, là cấp bậc Satan chủ nhà Gremory, chẳng lẽ nói người nay so còn mạnh hơn.

“Hội trưởng, đã kiểm tra khắp phòng, tất cả đều trống rỗng.”

Từng người từng người chạy ra lắc đầu không có.

“Đến ta đăng tràng, Kenji cười một cái biến mất tại chỗ.”

“Uy còn ta ở đây làm sao trở ra.” Akeno thấy Kenji biến mất, biểu tình không khỏi khẩn trương lên, cái này vậy mà quăng đi mình, Akeno tức giận dậm chân một cái.

Đúng lúc này, cửa lại cọt kẹt mở ra, mọi người mừng rỡ đồng loạt nhìn trước cửa. Nhưng tưởng như Kenji bước vào, lại thấy một khả ái tiểu hồ ly chậm rãi lắc mông đi vào, đôi mắt khẽ vẩy mọi người môt cái lại ngạo kiều đi ngang chui lên cách đó không xa một cái túi ngủ, mimi mắt nhìn mọi người.

“...”

“Cái này hồ ly sao lại ở đây...khoan đã, chả lẽ nói đây là nhà nó, chủ nhân của nó lại là Kenji.” Sona cau mày một cái, chạy đến kéo lấy Kenji bế lên.

“Chủ nhân của ngươi đâu rồi.” Sona tay khẽ vuốt lấy đầu Kenji, Kenji cũng híp mắt bộ dáng hưởng thụ lấy cái này mệm mại tay nữ nhân.

“Hội trưởng??? Cái này không phải của ngài thú nuôi sao?”

Tsubaki nâng lên kính mắt không hiểu những lời Sona nói, đây là nhiều lần cư ngụ trên người hội trưởng, vì tưởng thú nuôi nên cũng không có tận lực đi hỏi đây.

“Không có nha, ta nhưng là bắt ở trường, ta cũng không biết chủ nhân nó là ai, nếu xuất hiện ở đây vậy thì rõ rồi.” Sona nâng mắt vẻ mặt tri thức nói, mà không biết Kenji đang cười thầm, các ngươi suy nghĩ nhiều, ta nhưng là Kenji đấy.

“Không được, Senpai hoàn toàn bị cái này sắc hồ ly dụ dỗ, chắc chắn chủ nhân cũng không tốt đẹp gì, gruzzz tại sao tên kia cái gì cũng toàn vẹn, ngay cả thú nuôi cũng có thể đánh chiếm senpai, không được phải kiếm một con dễ thương hơn thú nuôi.” Saji âm thầm quyết tâm, vừa vặn ngày mai cũng là ngày đi bắt đệ.

“Hội trưởng, hay chúng ta bắt cóc nó để chủ nhân đến chuộc.” Tsubaki nâng kính, tuy hơi hèn hạ chút nhưng vẫn nói một cách nghiêm túc, biểu thị đây là điều tất nhiên đấy.

Kenji nào có cho chuyện đó sảy ra,Kenji lắc người tránh thoát tay Sona nhảy trốn về phía xa xù lông nhìn đến đám người, trong lòng âm thầm nghĩ cách, cuối cùng câu thông hệ thống thả ra Kuro cùng Shiro ở trước cửa, âm thầm truyền âm nói rõ tình hình, đồng thời cho một lớp ma thuật ẩn đi khí tức.

“Thật thông minh tiểu hồ ly, vậy mà nghe hiểu chúng ta định bắt cóc.”

“Để em.” Saji chỉ chờ có cái này cơ hội giáo huấn cái này sắc hồ ly, cuối cùng cơ hội tới, vừa bắt lại vừa giúp hội trưởng, một công đôi việc.

“Thả tay ngươi ra, các ngươi là ai!!?”

Kuro cùng Shiro phân biệt trắng đen khuôn mặt tinh xảo, mở cửa bước vào, nhìn lấy Saji định bắt lấy Kenji, hai người một trận bất đắc dĩ nhưng vẫn phối hợp diễn.

Mọi người nhìn mới xuất hiện hai người gương mặt giống nhau như đúc khuôn mặt tinh xảo như búp bê sứ, nhất thời ánh mắt sáng lên.

Kenji sáng mắt lên chạy vội nhảy lên người Kuro ôm ấp hoài bão, thế giới này quá đáng sợ, chỉ có cạnh vợ là an toàn, Kenji đắc ý liếc xéo Saji đang ế trụ tay vẫn chưa rụt về.

Kuro cùng Shiro nhìn nhau lại nhìn cái này trong ngực, một trận cười khổ, cưa gái có cần bài bản như vậy sao...ngươi cường đẩy không phải là tốt.

Nào biết Kenji hiện tại đang cười trộm đâu, cái này đúng bài rồi.

“Xin hỏi hai vị là??” Sona lễ phép chào một cái, đây nhưng là nhà người khác đấy, vẫn là hỏi một lần cho phải phép.

“Đây là nhà chúng ta nha x2, các vị là ai vậy x2.” Hai người cùng một lúc đồng thanh nói, lại cùng nhau hiếu kì cùng nhau biểu tình chớp chớp mắt nhìn mọi người.

“Đây chúng ta là hội học sinh học viện Kuoh, xin lỗi vì đã làm phiền, ta tên Souna Shitori la hội trưởng hội học sinh, thật thất lễ vì đã xâm nhập trái phép mà không hỏi ý kiến, xin hỏi hai vị có quan hệ thế nào với Tatsunaga Kenji.”

Sona mặt không đổi sắc, xong chuyện xóa kí ức là tốt cho nên không cần thiết lắm quan tâm chuyện này.

“Chúng ta là nhà Tatsunaga người, chúng ta là Kuro, là Shiro.” Hai người lại oanh oanh kết hợp âm thanh nghe thật vui tai, Kenji gật đầu tỏ vẻ hài lòng.

“Kenji nói rằng, nếu mời vào hội học sinh vậy thì không cần mời, chúng ta không tiễn rồi.” Hai người phân biệt đứng hai bên cửa thủ thế mời về, dĩ nhiên là trục khách.

“Uầy!! Chúng ta cất công đến tận đây mời...”

“Câm miệng Saji, là chúng ta không đúng khi xâm nhập trái phép, lần này về tất cả tự suy nghĩ kiểm điểm, bao gồm ta, chúng ta đi thôi.” Sona không có ngoài ý muốn khi được mời đi, mà cảm thấy đó là điều tất nhiên.

Mọi người ảo não rời đi, Sona trước khi ra cửa khẽ cúi người một cái lại nhìn đến Kenji không khỏi ánh mắt hung ác, vò đầu Kenji một phen mới thoải mái rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.