Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 204: Chương 204: Lần Đầu Gặp Evileye




Kế tiếp Kenji lại tương tự đến làng golbin dùng thủ đoạn cũ bắt lại. sau đó cùng Narberal trở lại, còn một ngày nữa 1500 Zetsu đời đầu tiên mới có thể hoàn thành đến.

“Kenji-sama, bên phía Nazarick nhận được tới thông tin họ chuẩn bị công phá chiếm đóng làng Lizardmen, dự kiến một tuần nữa sẽ băt đầu, người phụ trách là Cocytus-sama.”

“Hoh, vậy à...một tuần nữa cũng chính là đại quân của ta hoàn tất, ngươi nghĩ thế nào nếu như chúng ta tổng tiến công, chinh phục hoàn toàn cái đất nước này.”

“Đó là điều chắc chắn thưa đấng tối cao, Nazarick chúng ta không có hai từ thất bại.”

“Ha ha, ta chỉ tùy tiện hỏi mà thôi, chúng ta chưa cần thiết như vậy vội vã.”

“Vâng, theo ý ngài, Kenji-sama.”

Kenji cũng không có biểu cảm khác, khóe miệng vẫn luôn mỉm cười rời khỏi nhà, đồng thời phía sau Narberal cung kính đi theo sát, hai người một trắng một đen, bước nhẹ trên đường, dù tính cách Kenji cùng Narberal có vẻ như khá được ít người cung kính, đặc biệt cuộc họp kia hai người cũng không có mặt, dẫn đến người khác cho rằng hai người có thực lực nên khinh thường người khác, đích xác chính là như vậy, Kenji cùng Narberal chính là khinh thường họ nên mới không thèm tham gia cuộc họp.

Cuộc họp? Kenji chỉ tham gia khi coi đối phương đồng đẳng với mình, cho dù thực lực kém hơn bản thân nhưng chỉ khi Kenji tán đồng mới có tư cách ngồi cùng bàn với mình, ví dụ như Michael, Azazel, Sirzech, Serafall bốn người, còn những cái này Kenji không hứng thú, quá tốn thời gian vô bổ, thay vào đó ngủ có phải hay không tốt hơn.

“Hừ lũ giòi bọ này, bọn chúng dám nói xấu Kenji-sama.” Narberal khuôn mặt chuyển lạnh, nổi giận đùng đùng, không phải do Kenji một mực ngăn cản có lẽ trên đường đã thành một dòng sông máu, cái này tính cách tại sao lại như vậy hùng hổ đâu...

Kenji lắc lắc đầu không có lắm nói nhiều, mặc kệ đi thôi...

[Kenji-sama]

Hai người vẫn bước nhẹ, từ trong tai Kenji có thể nhận ra tiếng Solution từ đó phát ra, là [magic messenger]

“Có chuyện gì sao, Solution?” Kenji cũng không tận lực giám sát Kage nên tình hình bên đó Kenji cũng không có rõ ràng cho lắm, Solution gọi đến hẳn có chuyện gì cần bẩm báo đi.

[Vâng, xin thứ lỗi vì đã làm phiền ngài,thuộc hạ có chuyện cần nói nhưng vì Nigendo Kage nói rằng nên hỏi ý kiến ngài nên mới mạn phép liên lạc với ngài]

“Vậy, có chuyện gì nói ta nghe thử.”

[Vâng, có khả năng ngài Sebas đã phản bội chúng ta]

“Hể...hết Shalltear lại tới Sebas sao? Nói cho ta chuyện sảy ra chứ.”

[Vâng là Sebas-sama, ngài ấy hôm nay mang trở về một ả loài người, thuộc muốn xin chỉ thị của ngài]

“Vậy à...ta đại khái nắm được tình hình rồi...nếu Sebas cho rằng điều đó là đúng vậy thì kệ ông ta đi.”

[Kenji-sama... Nhưng ả là loài người]

Tựa như bật thốt lên Solution hắng giọng một cái mà quên mất hiện tại bản thân nhưng đang nói chuyện với ai, bất quá Kenji cũng không tức giận, chỉ cười phì một cái.

“Không cần lo lắng Solution, miễn sao không ảnh hưởng đến Nazarick là được, sử lý xong chuyện ở đây ta sẽ đích thân đến đó, ta cũng có việc tại thủ đô.”

[Thần đã hiểu thưa Kenji-sama, vậy có gì thần sẽ liên lạc lại sau...]

Hmm cho theo Kage nhưng cốt truyện vẫn là như vậy tiếp diễn, bất quá không sao, cô gái kia cũng không xấu...đã vậy tùy ý đi, Solution làm như vậy cũng vì Nazarick nhưng thái độ hơi có chút cực đoan, rất giống như Hokage đệ nhị đâu...

“Narberal, cô nghe rồi chứ! Có ý kiến gì không?”

“Ý chỉ của ngài luôn đúng, mệnh lệnh của ngài là tuyệt đối, chúng thần chỉ cần làm theo vậy là đủ...thần không có ý kiến.”

“Xùy... Thật là... Được rồi như vậy đúng không.” Kenji xùy cười một cái lắc lắc đầu lấy, hỏi vậy cũng dư thừa mà thôi, mạnh dạn nói ra ý kiến chắc chỉ có Solution, Demiugre, Albedo mất...

“Đi thôi ngươi đến bìa rừng ta chỉ thị, bắt lại cho ta con chuột lớn, nên nhớ đừng giết nó, có vài con chuột nhỏ đằng sau ta cần sử lý.”

Narberal cũng nhận ra đến đằng sau có vài thân ảnh ẩn nấp, nhưng vì Kenji ra lệnh cũng liền chấp hành rời đi trước, đằng sau vài con chuột con kia không là gì đối với Kenji cả.

“Vâng, thuộc hạ sẽ không làm nhục mệnh.”

Đợi đến Narberal rời đi, Kenji lặng yên đứng đó đợi nhóm người bắt đầu đến, đây là con hẻm nhỏ cũng không có bất kì ai khác, cho nên rất nhanh rồi đám kia ló đầu lòi ra.

“Ngài là Adamatium, Kenji chứ nhỉ?”

“Hờ...vậy thì thế nào?” Kenji không đáp lời dựa vào bức tường gần đó lười nhác nhìn mấy con ruồi này định làm gì.

“Quả nhiên kiêu ngạo như trong lời đồn, nhưng thật xin lỗi, có người muốn trả giá cao cho cái đầu của ngươi... A cô gái kia không có ở đây sao...ngươi nhưng không biết, cô gái kia nhưng là giá cao hơn ngươi đấy còn là không được phép giết loại kia.”

“Hoh...là vì sắc đẹp của Narberal sao? Chính xác hơn là mạng của ta có giá trị, nhưng thật buồn thay mạng các ngươi lại không có giá trị, và phải chết tại đây rồi... Thật bi ai đúng không?” Kenji chẳng muốn nói nhảm với mấy tên qua đường giáp ất này, kì thật không đáng.

Trong khi Kenji định kết liễu đám này một khắc, một thân ảnh nhỏ nhắn ngay lập tức chắn trước mặt Kenji, thân ảnh nhỏ nhắn chỉ khoảng 13,14 tuổi, một mái tóc vàng cùng khuôn mặt mang trên mặt nạ không rõ.

“Thật thứ lỗi, người này chúng ta cần, các ngươi cút đi.” Cô gái nhẹ giọng nói một tiếng, huy hiệu Adamantium lanh canh xuất hiện trong tầm mắt đám người.

“Lại là Adamantium... Vậy là hai người...tạm thời rút lui trước...”

Đám người thấy vậy cũng không ngu ngốc không vứt bỏ mà lựa chọn rút lui, một Adamantium còn có cơ hội chiến thắng, nhưng hai người hẳn không có khả năng, đám người chờ đợi mãi Kenji cùng Narberal tách ra mới ra tay, nhưng ai ngờ giữa đường một con kì đà lại đến cản mũi.

Bọn họ rời đi rồi, cô gái mới quay đầu lại nhưng Kenji hành động lại làm cô xững sờ lấy.

“Thiêu rụi bọn chúng, Hỏa hồ.” Ngón tay Kenji khẽ tách ra một đoàn hỏa diễm như ngọn nến búng nhẹ mà đi.

Ngọn lửa không có hình dáng, không có màu sắc, duy nhất cảm nhận được chính là nóng...

Ngọn lửa tựa như thâm nhập không khí một dạng, rời đi một lúc vài tiếng hét thảm vang lên, cuối cùng hẻm nhỏ lâm vào yên tĩnh.

“Ngươi giết bọn họ!!!”

“Bọn họ muốn giết ta, ta giết bọn hắn lại là có chuyện gì đâu? Mà quan trọng hơn cô là ai, chúng ta hình như không có nhận thức qua.” Kenji nhàn nhạt lời nói bước chân cũng không có đứng yên mà quay lưng rời đi.

“A...ta tên Evileya cũng là Adamantium, thuộc nhóm Blue rose, ta tên muốn mời ngươi gia nhập nhóm với chúng ta...”

“Không hứng thú, đi đi... Vampire.”

“Vampire!!! Ngươi... Ngươi rốt cuộc là ai.” Evileya kinh hãi bật thốt lên, không có khả năng, người biết mình la Vampire chỉ có một người, nhưng tại sao người này cũng biết, vừa này sử dụng cũng không phải ma pháp cấp 5 chứ... Cấp 6..không...

“Không cần như vậy hoảng loạn, ta chỉ là khách qua đường, Blue rose? Ta không hứng thú, tại sao lại cùng loài người lăn lộn một chỗ đâu...cô đâu có thuộc về nơi đấy, thật buồn cười biết bao, cô chỉ đang bị lợi dụng mà thôi, nói vậy thôi... Tạm biệt.”

Theo tiếng gió thổi, thân ảnh Kenji cũng từ đó tiêu thất trước mặt đang Evileya, khuôn mặt được che kín rất tốt bởi mặt nạ, tuy nhiên bên trong vẫn là một mảnh hoảng loạn sắc, không có gì thân phận bị người cho một cái nắm đến, hơn tất cả người này nói như vậy là ý gì.

“Không được... Người này quá nguy hiểm, tốt nhất nên báo cáo lại.”

Evileya âm thầm tự nhủ, bản thân cũng không chậm, ngay lập tức lên đường về thủ đô, vốn dĩ nghe nói E-rantel xuất hiện hai mạo hiểm giả cấp Adamantium sử dụng ma pháp cấp 5,muốn đến mời chào không nghĩ lại gặp chuyện này...

Kenji trên một mảnh không ai thấy không gian nhìn Evileya cười khẽ, đúng vậy trở về báo cáo đi... - không biết Shalltear có thu đệ tử không... Bắt lại làm lực lượng cho Nazarick không tệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.