Không quan hệ, ta tự đi là tốt rồi, tránh đường ra đi, Kenji tùy ý khoát tay như đuổi con ruồi một dạng.
Râu nâu run lên, khuôn mặt khó coi nhìn trước mặt thanh niên, “ta nói không có ngươi rời khỏi đây hoặc vĩnh viễn lưu lại.”
“Thuyền trưởng... Hắn giường như là thất vũ hải...tử thần.”
“Cái nào thất vũ hải...” Râu nâu run lên một chút nhưng nghĩ nghĩ đến cái gì lại kiên định lên.
“Quản hắn là thất vũ hải với bát vũ hải, ta nhưng là râu nâu.” Râu nâu không quan trọng khoát tay, hắn thất vũ hải đồng dạng bên trên bản thân cũng là thất vũ hải ai sợ ai.
“Có cút không?.” Kenji nhíu mày không kiến nhẫn nhìn đám người trước mặt.
Diễn viên quần chúng cũng có não, tại sao luôn luôn vứt đi như vậy, đầu óc chả nhẽ có vấn đề nặng lắm rồi hay sao.
“Hừ, ngươi đừng quá đáng, chúng ta không tránh, đây là địa bàn của Doflamingo cũng như ngươi là thất vũ hải, các ngươi không phải không được tự ý xâm lẫn lãnh thổ nhau sao.”
Không biết sống chết đồ vật, Doflamingo đến đây gặp ta vẫn còn phải đi ngang.
Nói xong xung quanh Kenji tựa như không khí đông kết một dạng, két két tiếng vang bắt đầu nổi lên, xung quanh dưới chân ẩn ẩn có từng tầng băng mỏng, lãi bỗng nhiên như bùng nổ mạnh nẽ một lần, lấy Kenji làm trung tâm từng khoả như tên nhọn băng vĩ bắn mạnh ra xiên thủng bụng từng người ở đây, bị xiên thủng cả người vô lực không thét nổi một tiếng,băng từ vết thương chậm chậm kết lại tạo ra từng đoá băng điêu, lại nổ ra tiêu tán trong không khí, còn lại Râu nâu không có bị đâm vào đã ngồi bệt tựi chỗ run rẩy chỉ tay.
“Ngươi... Ngươi dám giết chúng ta, ta nói cho biết ngươi có là thất vũ hải cũng không cứu nổi ngươi.”
Từ lúc nào ta lấy thân phận Thất Vũ Hải nói các ngươi nhường đường rồi, ta cũng lúc nào nói qua ta dựa hơi Thất Vũ Hải khinh thường các ngươi, ta giết các ngươi chỉ là vì các ngươi ngu xuẩn mà thôi.
Ngươi nên vì sự ngu muội của bản thân mà trả giá đắt. Kenji lẳng lặng dơ ngón tay, một tia kiếm khí bị băng ngưng kết lại thành phi châm một dạng bắn mạnh ra.
“Phấp!!!” Không một chút hoài niệm, râu nâu đầu đã xuất hiện thêm một lỗ thủng, từ lỗ thủng đó dần khuếch tán ra lớp vảy màu trắng sau đó như bao người khác, vỡ vụn không còn một mảnh.
Gion đứng đằng sau kinh ngạc đến ngây cả người, rõ ràng là băng năng lực, nhưng chả phải Kuzan đang nắm giữ năng lực hay sao, tại sao Kenji lại có được.
Kenji nhìn thấy cũng không có nói thêm, trên thế gian này muôn vàn muôn chủng loại năng lực không nhất thiết phải trái ác quỷ mới có thể có ra, giống như Sanji sử dụng ma sát không khí chân vẫn có thể bốc cháy.
Còn Kenji chính là sử dụng băng kĩ Valefor, so sánh với Kuzan chính là bắt nạt hắn, Kuzan nếu không thể thức tỉnh khai phá đến loại trình độ Đóng băng thời gian hoặc đóng băng không gian, thì xét cho cùng cũng là băng loại tự nhiên không sai biệt lắm đâu.
Còn Akainu khắc chế Ace, Kenji xin phép cười một cái, Akainu tính theo tự nhiên cũng chỉ là Magma dung nham mà thôi, còn Ace nhưng là lửa, khai phá đến mức độ nào đó chính là có thể so sánh với nhiệt độ trung tâm mặt trời 15 triệu độ, có thể nói là hủy thiên diệt địa loại kia.
Chưa cần thiết vậy, chỉ cần có thể thức tỉnh đến trình độ bề mặt cơ hồ đã quá khủng khiếp rồi hơn 5000 độ, còn dung nham Akainu thường thôi, theo nguyên tác bị đâm thủng bởi vì Ace còn chưa có khai phá tốt năng lực.
Nếu Kenji ăn trái ác quỷ mà nói sẽ tốt hơn rất nhiều bởi bản thân có hệ thống, nhưng nghĩ lại vẫn là thôi không cần thiết.
“Vừa rồi, ngươi nhưng là sử dụng năng lực trái ác quỷ, ta có xem tư liệu về ngươi còn là lần trước ngươi sử dụng khác,ngươi dường như ăn trái Zoan.”
Gion kinh nghi nhìn Kenji, người này quá mức thần bí, tuy đi theo đã một thời gian nhưng dường như vẫ còn nhiều cái chưa lộ ra bên ngoài bí mật, lần trước nhưng là sử dụng một loại kì dị hoả diễm, bây giờ lại sử dụng băng, còn là Zoan một dạng con vật.
Ta không có ăn trái ác quỷ, hình như lần trước ta đã nói.
“...”
Đi thôi.
Kenji không nói thêm nữa trực tiếp bước đi, Gion cũng lẽo đẽo theo sau, vẫn là giữ một khoảng cách ánh mắt tò mò không ngừng nhìn trước mặt thân ảnh.
Hai người đi rất chậm chạm, ánh mặt trời như càng ngày càng nóng, Gion có chút đổ mồ hôi tuy nhiên vẫn kiên trì theo sau, Kenji biết nhưng mặc kệ, điểm đó sức nóng khiến cựu phó đô đốc không chịu được vậy chính quyền thế giới liền đi chết được rồi.
Hai ngươi đi hết gần một buổi trưa cuối cùng mới dừng lại đến một mái vòm nhỏ, giống như là từ dưới đất mọc lên, từ từ nhìn vào có thể thấy cơ thể nghiên cứu được đặt dưới lòng đất.
“Gào rào....~~”
Khi hai ngườ định tiến vào một khắc, Một tiếng gầm thét không biết từ đầu xuất hiện càng ngày càng gần cuối cùng đáp đến trước mặt.
Đậu trên cửa hầm là một đầu thằn lằn.. không đúng phải gọi là rồng đi, tuy nhiên nói vậy cũng chả có tí nào gọi là giống rồng cả, con vật không đến mức quá to lớn, thân thể như con chuột túi dạng kia hình thể, tuy nhiên xung quanh toàn bộ là lớp vảy có phần giống cá cùng với sau lưng mọc hai đôi cánh cùng chằng chịt gai nhọn, sẽ chả có gì đáng sợ nếu như cái miệng giống con ngựa đó mọc tua tủa răng nhọn dài ngoằng, nhìn có chút ngu ngu.
“Đây là rồng sau!!! Trông yếu ớt vậy?” Gion một bên nhìn trước mặt có chút ngu ngốc thằn lằn không ngại bình phẩm một phen.
Đây hẳn là một loại thí nghiệm thất bại mới, so với nguyên tác bị Zoro chém đứt đầu, con này còn yếu không ít, mang đi doạ con nít còn được chứ đầu này tụy tiện gặp hải vương khoảng 15 20 mét liền trực tiếp bị ăn sống.
Đang khi hai người thưởng thức xong tác phẩm lỗi này chuẩn bị tiếp tục tiến vào, con rồng này tựa như tên bắn lao mạnh vồ về Kenji, Kenji tưởng rằng giống chó nhà loại kia, dám sủa không dám cắn, ai ngờ con này có chút hung, trực tiếp tấn công mình.
Khoảng cách quá gần Kenji không kịp suy nghĩ làm sao để giết nó cho đẹp mắt đã bị cái miệng toàn răng nhọn gặm xuống.
“Crack...!!!”
Gion đã kịp che đôi mắt lại nhìn cảnh tượng Kenji đầu xuất hiện vài lỗ thủng nhưng trước mặt cảnh tượng lại không diễn ra như vậy.
Cả hàm răng con rồng như cắn phải cục sắt đồng dạng, từng tiếng vỡ vụn vang lên, từng mảnh răng gãy rơi vụn xuống đất, con rồng thất bại lui về sau, lại lấy chân trước đưa lên miệng sờ sờ rất là có nhân tính hoá loại kia.
Kenji:...
Gion:...
Sờ sờ không cảm nhận được răng mình đi đâu, con rồng ủy khuất nước mắt nước mũi đã phun xối xả, lại bay lên trên không gào thét.
“Đầu ngươi làm bằng sắt à?” Đến hiện tại Gion mới nhớ ra vấn đề, sai không ở chỗ con rồng, sai ở chỗ đầu Kenji quá cứng rắn, cứng đến nỗi con rồng giận sôi trình độ.
“...”
Hai người tiếp tục tiến vào trong tầng hầm,nghe là tầng hầm nhưng bên trong ánh sáng so với bên ngoài càng ấm, không có chói mắt quang mang, chỉ sáng nhẹ nhàng hơi có phần mùi máy móc.
Toàn bộ hành lang làm bằng chất liệu gì đó, nếu không nhầm hẳn là titan loại kia cứng rắn, tất cả xung quanh đây đều đánh số thứ tự, như là chia khu dễ quản lí.
Nếu Punk Hazard không thể nghiên cứu vậy, ở đây cơ sở đã bắt đầu phát triển cách đây vài năm cho nên thành tựu hẳn là không sai, trái ác quỷ kia hẳn cũng có tiến độ, nếu nói Vegapunk là nghiên cứu sử dụng, vậy Caesar chính là nghiên cứu tạo ra.
Hai người trình độ không hề kém nhau, chỉ là mục tiêu mỗi người mỗi khác mà thôi, Caesar chính là thần kinh loại hình, còn Vegapunk được xưng là thiên tài, nhưng có thật như vậy hay chỉ là Caesar không theo chính phủ đường lối mới dẫn đến lu mờ đi.
Cộc...cộc... Từng tiếng bước chân do hai người tạo nên đánh vỡ chầm mặc hành lang lạnh giá.
“Kì quái, tại sao không có ai hết.” Gion cũng cảm nhận được sự bất thường ở đây, không lí nào cơ sở cơ mật vậy lại không có lính canh phòng.
Không phải không có, mà có quá nhiều là đằng khác, rất nhanh thôi sẽ thấy.
Đúng như Kenji nói, hai người vừa đặt chân vào một ngách nhỏ là đến một chỗ trống trải, vô cùng bằng phẳng mà rộng rãi, xung quanh không hề có một bóng người, hai người vừa mới đặt vào xung quanh các cánh cửa tự động đóng chặt lại hoàn toàn không có một kẽ hở.
“Cái bẫy!!! Bọn chúng định làm gì??”
Gion không có mấy phần vẻ sợ hãi, tình cảnh này không phải lần đầu trải qua.
Tất nhiên là tính phun khí độc như hun chuột rồi, nhìn trên kìa.
“Nà ní!!!” Gion nhìn trên trần nhà một đống ống dẫn chĩa thẳng xuống hai người, tùy thời phun xuống khí độc, Gion nghe Kenji trả lời lưu loát dở khóc dở cười, nhưng tình cảnh này cũng làm sao không cười nổi.
“Ngươi chấn định như vậy hẳn có cách,“
Gion nghi hoặc nhìn Kenji như muốn xem ra đáp án.
“Không có.”
“Biết ngay m... Cái Gì!!! Không có cách, không có cách ngươi chấn định như vậy làm gì.” Gion có loại bóp chết người trước mặt này, chết a thanh xuân vậy mà tắt nến a..
Không có cách là ta nói ngươi, ta không có vấn đề nào cả.
“Xin chào mấy con chuột nhỏ, chuyến phiêu lưu đến đây là kết thúc.”
Một giọng nói vang vẳng khắp nơi trong căn phòng, ngược lại Caesar định xem biểu cảm sợ hãi nhưng thất vọng hai người kia vẫn vậy không có một chút sợ hãi, có cũng chỉ là nữ nhân kia khuôn mặt một chút tức giận.
Xem các ngươi chấn định đến bao lâu, Caesar ngồi vắt chân trước màn hình điều khiển, cười shi shi tay nhẹ nhàng ấn nút đỏ.