Nhị Thứ Nguyên Chưởng Khống Giả

Chương 320: Chương 320: Thập Vĩ Hồi Sinh




Nhận thấy Kurama điên cuồng thúc dục, Naruto cũng hiểu được vấn đề nghiêm trọng, ngay lập tức tránh ra Madara mà hướng thẳng về Kenji.

Madara ngược lại cũng không có ngăn cản, đứng yên tùy ý Naruto rời đi, hắn cũng muốn biết Kenji làm thế nào ngăn cản nữa.

Tất nhiên Kenji liền không để hắn thất vọng rồi, chỉ thấy RasenShuriken trên tay hướng mình vọt tới, hai ngón tay khép lại chém ra trước mặt một cái.

『Kiếm ba: Phá』

Đến tầm này tầng thứ, Kenji liền không cần kiếm cũng có thể nhẹ nhàng mà sử xuất toàn bộ kĩ năng, thế nhưng có nhiều cái thuận tiện hơn nên liền một mực không có sử dụng.

Động tác vạch ra rất nhỏ, thế nhưng trước mặt chính là chân thực ngưng tụ ra một hình chữ thập kiếm khí trảm kích về RasenShuriken, va chạm động tĩnh cũng không lớn, bởi lẽ kiếm này dùng để phá chiêu.

Naruto cũng không phải quá mức tin tưởng đòn này sẽ làm gì được Kenji, cho nên là liền lưu đằng sau kế hoạch rồi, khi thấy đối phương dễ dàng phá hủy đi cấp S nhẫn thuật của mình, tuy rằng rung động nhưng giờ không phải lúc nên nghĩ chuyện này.

Nói không bằng làm, Naruto dùng một góc độ xảo diệu lách người cúi xuống dưới Kenji, đằng sau Chakra áo ngoài hóa thành vài cánh tay khác bắn về phía Kenji.

Kenji gặp đến không hoảng, ánh mắt thẫn thờ nha một tiếng kinh ngạc, một tầng tinh thể cũng từ sau lưng ngưng tụ thành một đôi khổng lồ cánh bay lên, kế theo đó chính là như tên một dạng liên tục liên hồi trả đòn về Naruto.

Đến lúc này Fenrir cũng lười nhác nhảy lui ra nhường chiến trường, hắn đi hướng Naori.

“Hừ, thạch độn không thể phá được Chakra cửu vĩ đâu.”

Naruto đắc ý lớn tiếng nói, sau đó lại vút đi hướng về Kenji, trong lòng thì gấp gáp không chịu được, Kurama nói hắn biết nếu như không hạ được Kenji thì cái kia sẽ không ngừng lại hấp thu, mà thời gian thì càng ngày càng ít rồi.

“Thạch độn không phá được Chakra áo ngoài sao? Thế thì phải xem là ai dùng.”

Kenji khẽ lắc đầu, thạch độn cũng đâu phải cái nào cũng như nhau, tinh thể có nhiều loại, nhưng cứng rắn nhất vẫn là kim cương kìa. Tất nhiên đám này cũng liền không rõ ràng kim cương là cái gì, cho nên mù mịt nhiều lắm.

Xác thực Naruto nói cũng có phần đúng, Thạch độn không thể tổn thương được cơ thể hắn, thế nhưng Kenji cũng đâu muốn tổn thương hắn a, mục đích Kenji chỉ là cho câm miệng lại đỡ phiền mà thôi.

Đang đắc ý sắp tấn công được lên người Kenji thời điểm, Naruto bỗng chốc ngưng lại, không phải ngưng lại mà là bản thân không thể tiến thêm được.

Quay đầu nhìn thì đã phát hiện muôn rồi, những cái kia mảnh tinh thể hắn coi thường bỏ qua, giờ đây tựa như dây leo một dạng mọc ra quấn chặt lấy chân mình, mà không cách nào thoát ra nổi.

“Không được, vì cái gì nó cứng như vậy!!”

Mặc kệ Naruto tìm cách thoát thân, bản thân nhìn cũng chẳng muốn nhìn, lại tiếp tục quay về phía kia đợi, Kenji rõ ràng đươc rằng kiểu gì rồi Naruto cũng thoát được mà thôi, nhưng không quan tâm. Thoát được thì lại như thế nào đây, ăn thịt mình không thành?

Nhìn đến đang tại điên cuồng rít gào Kenji thật sự không nhịn được, ở đâu ra thật là lắm miệng, lẽ nào không hét lên liền không thể mạnh hơn sao?

Thuất di đến ngay trước mặt Naruto một cái đá ngang đi, bất chấp hành động này có thể khiến Naruto được sớm hơn thoát khốn.

Bành.

Một tiếng trầm đục vang lên, ngay cả bên dưới tinh thể cũng không thể chịu đựng được tầng này sức mạnh, ngay lập tức toái phiến, Naruto bị trùng kích tại ngực cũng oa một tiếng phun ra một ngụm máu lại tựa như bị xe tải húc phải, bay ra xa xa. Chết là không thể nào, thế nhưng chắc chắn không tài nào dễ chịu cho được.

Vỗ tay một cái vừa vặn Thập vĩ hoàn toàn thành công hấp thu Chakra. Ngay lúc này, thần tượng bắt đầu rung động kịch liệt, dưới mắt đất cũng đang dần rách ra cho mới một sinh vật trồi lên.

Mở bừng Rinne Sharingan ra ngoài, Thập Vĩ ngửa cổ lên cao rít gào một tiếng vang động toàn thể chiến trường.

“Ha ha ha, tốt...cuối cùng cũng hồi sinh, thế nhưng có chút đáng tiếc vì không phải toàn bộ sức mạnh...vẫn còn thiếu một chút Chakra từ Cửu vĩ.”

Madara vui vẻ chống cây quạt xuống đất nhảy thẳng hướng thập vĩ mà đứng.

Nhìn đến hình thù kì dị của Thập Vĩ Kenji khẽ lắc đầu, thế nhưng không còn quan trọng nữa, dù sao cũng hồi sinh, sớm hay muộn đều vậy. Bản thân giờ này có thể cảm nhận được tất cả Chakra trên thế giới này đang vì Thập vĩ hồi sinh mà nhè nhẹ rung động, bởi lẽ đây chính là khởi nguyên của dòng Chakra thế giới này.

Naruto giờ có chút trật vật đứng lên, ánh mắt ngưng trọng nhìn trước mặt,còn vết thương ban nãy đã được chữa trị không sai biệt lắm.

“Kurama, đó là...”

“Thập vĩ...điều đáng sợ nhất cuối cùng rồi cũng sảy ra, chúng ta thua rồi.”

Kurama giọng đầy giễu cợt, mỗi một cầu đều như đang gõ thẳng vào trong đầu Naruto vậy.

“Thập Vĩ, đó là cái gì?”

Day dứt không biết nên nói hay không, cuối cùng Kurama mới quyết định nói rõ ràng, dù sao việc cũng đến nước này, chi bằng nói ra luôn đi.

“Thập vĩ, hay còn gọi là bản nguyên của Chakra trên thế giới này, là tập hợp Chakra của chín vĩ thú còn lại, có thể nói nó là thủy tổ của Chakra cũng không sai, nhưng chưa dừng ở đó, nó còn có sức mạnh hủy diệt, tháo núi, tách đất, lấp biển đều là chuyện đơn giản, đặc biệt nó không hề có ý thức, đó mới là nguy hiểm.”

Nói đến đây Naruto nuốt ngụm nước bọt đến ực, đây là rung động.

“Thế nào nhóc con? Sợ rồi.”

“Hả, làm sao sẽ. Ta sẽ trở thành Hokage, không có gì có thể ngăn cản được.”

“Rất tốt.”

“Ừ! Cùng nhau đập bẹp dí nó đi.”

Đồng loạt hai người reo hò, cộng đồng tiến lên, thì khi này, Madara khinh thường cười lạnh một cái, Rinnegan vận chuyển điều khiển thập vĩ tấn công hướng Naruto.

Madara điều khiển được vốn dĩ rất bình thường, bởi lẽ phôi xác thập vĩ cũng là do hắn triệu hồi về. Kenji không có lên tiếng, bản thân chuyển hướng một nơi khác rời đi, hiện tại Tsunade cũng đã rất yếu, bất cứ lúc nào đều có thể ngã chết.

Dù sao cũng là một đứa tiện nghi cháu gái, vô tình nhưng cũng không thể vô tâm, Kenji còn chưa đến mức như thế, vẫn là quyết định ra xem thế nào tốt.

Mỗi bước đi một chiến trường, bước đến bước thứ ba liền xuất hiện tại tàn dư một đống đổ nát rồi.

“Ngốc nghếch!”

Nhẹ rên một tiếng, Kenji trứng kiến cái gì?

Đây đơn giản là một cái đần độn.

Bản thân xác đã bị tách làm hai thế nhưng vẫn sử dụng Chakra chữa trị cho bốn người kia, đến nỗi lớp Chakra duy trì bản thân nhan sắc cũng bị che đi, thế nhưng bốn người vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại.

“Ngươi là ai, không được lại gần Tsunade-sama.”

Katsuyu trên miệng tích tụ lấy Axit tùy thời phun trào, chỉ cần Kenji tiến về một bước trực tiếp không nể nang gì rồi, thế nhưng là cô vẫn sợ Tsunade sẽ bị liên lụy nên mới cân nhắc.

“Yên tâm, ta không rảnh đến mức ra đây giết một đám tàn binh.”

“Ph..phụ t. ổ...”

Tiều tụy yếu ớt khẽ mở miệng hô, hai tay tuy không còn sức thế nhưng vẫn nắm chặt Kenji vạt áo.

“Trước yên tĩnh.”

Đá văng đi cành cây, Kenji vận chuyển Âm Dương Chakra bắt đầu tiến hành điều trị cho Tsunade, thật khâm phục cái này hậu nhân hai tộc Senju và Uzumaki, nếu như người khác hẳn chết không thể nghi ngờ.

Đằng này tuy bị cắt đôi cơ thể, xương sống đứt đoạn, gãy hai chiếc xương sườn, ruột gan gì cũng tòi ra~~ đơn giản đây quá là kinh khủng đối với một người bình thường, thế nhưng cô vẫn còn đủ sức chữa trị cho bốn người kia.

Chữa trị không sai biệt lắm, hàn gắn lại vết thương các loại cuối cùng Tsunade cũng đủ sức nói chuyện, Kenji rõ ràng thấy câu tiếp theo cô định nói rồi.

“Dừng lại đi, xin ngài...chiến tranh chỉ khiến người khác đau khổ thêm thôi, đã chết quá nhiều người...như vậy quá đủ rồi.”

Tsunade lấp lóe ánh mắt, vài giọt nước mắt cũng bởi vậy mà rơi vãi ra vô cùng thương tâm.

“Dừng lại là điều không thể, các ngươi lúc đầu đã có thể lựa chọn đầu hàng, ta mục đích cũng không có muốn giết các ngươi.”

Lắc đầu, Kenji không có thêm nói chuyện, đây là nhiệm vụ, mà cho dù không phải nhiệm vụ, Kenji vẫn sẽ làm, đây là vì Kaguya.

“Lẽ nào phải chết hết tất cả các ngươi mới vừa lòng sao? Rốt cuộc mục đích thật sự là gì đây, là chiến tranh, là chém giết sao?”

Lúc này đây lớn tiếng nói là Raikage, hắn cũng kịp thời tỉnh lại nghe Kenji cùng Tsunade đối thoái.

Raikage lớn tiếng chất vấn, tuy nhiên vẫn còn rất yếu cho nên cũng không có tiến lên tấn công ngay.

“Trả lời ta, các ngươi đám khốn kiếp này đang muốn làm cái gì? Vì cái gì các ngươi phải làm vậy!!”

“Ta không cần trả lời một tên nhóc như ngươi đi, việc ta làm theo một khía cạnh nào đó cũng là tốt, hoặc có thể là xấu, nhưng các ngươi biết đấy? Ta vốn dĩ làm việc không cần phải hỏi ý kiến hay chưng cầu cảm nhận của các ngươi, thế nên Câm Miệng Đi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.