Cảm thụ bên ngoài biến đổi Kenji không khỏi có chút khác lạ, xung quanh quá nhiều mùi vị hoang sơ, hoang sơ không phải theo kiểu lâu năm cổ xưa, đây là do chiến tranh tàn phá tạo nên.
“Xem ra trung tâm thủ đô Bosco hoàn toàn bị đánh chiếm, hẳn là lui về một nơi khác ẩn náu đi.”
Tự mình rút ra ý chí lực lượng nhìn hết thảy toàn bộ biến đổi trên thế giới này, Xác thực chính là như vậy, Bosco đã bị thu nhỏ đi so với lúc trước rất nhiều.
Nguyên bản Bosco diện tích trải rộng ra bên ngoài nhưng hiển nhiên đã bị bên đối thủ cắt bớt, mà đối thủ không phải ai khác chính là Stella vương quốc, tất nhiện hiện tại nó vẫn chưa có tên là Stella, cái tên này mãi tận sau này mới đặt ra.
“Thời gian này loài rồng vẫn chưa đến lục địa này, mà cũng sắp rồi, tính toán trước tiên đặt nền móng tại đây, sau đó cũng đi xem thử, rốt cuộc rồng lại là dạng gì, hi vọng không so với Ophis kém quá nhiều...à không, chỉ cần ngang với Albion cũng ngoài dự đoán rồi.”
“Ha! Xem ra không còn tiếp tục đợi được, cuối cùng cũng chịu gọi ta sao...”
Kenji khóe miệng cong lên biểu lộ không ngoài dự đoán bản thân, dứt khoát Kenji hướng về hướng tây bay đi.
Đứng tại trên bầu trời cao nhìn xuống, bên dưới toàn bộ dân chúng xếp hàng vây quanh quỳ gối quanh một khổng lồ tế điện, bên đó điêu khắc đủ loại hình thù kì quái đồ vật, cái này vốn chỉ là Kenji tạo ra chơi mà thôi, mặc kệ hình thù như nào.
Đứng tại trung tâm là đức vua Jirvia cùng đại pháp sư Cronoz rồi, hai người hiện tại đang chỉ đạo nghi lễ, những người dân nơi này cũng không quá lắm tin tưởng vào, tuy vậy là mệnh lệnh nhà vua thôi thì cũng đành, dù sao đất nước bị xâm chiếm đã quá nửa rồi, biết sao giờ...
“Hỡi vị thần kính yêu, hãy nhìn xuống và soi sáng chúng ta, hãy nhìn xuống và ban phát đặc ân cho chúng con....”
“Hỡi vị thần kính yêu, hãy nhìn xuống và soi sáng chúng ta, hãy nhìn xuống và ban phát đặc ân cho chúng con....”
“...”
“...”
Dẫn đầu là Cronoz quỳ xuống khấu đầu hô to, tiếp theo toàn bộ người dân cũng tương tự như vậy hét lên, từng người đều lấy toàn bộ sức lực hô hào vô cùng hoành tráng, đến nỗi Kenji cũng có chút không thoải mái.
Tuy rằng những người kia đang triều bái chính mình, ấy vậy nhưng bản thân cũng không quen thuộc nhiều người như vậy hô hào, thôi cũng đành.
Ngay tại đám người liên tục hô hào, hô đến khàn cả giọng, có những người mệt mỏi quá đã quỳ đến không vững vàng, thế nhưng mệnh lệnh nhà vua cũng không thể cãi lại đi.
Không chỉ người dân, thậm chí cả Jirvia cũng có chút không tin tưởng được nữa rồi, đúng vậy, bản thân hắn cũng quỳ, nhưng quá nửa ngày không có một tia thần tích xuất hiện, đang khi định bỏ cuộc rồi, bỗng nhiên dị biến phát sinh.
Trên bầu trời đột ngột đánh ra một luồng sấm sét nổ vang cạnh tai đám người, trên bầu trời từng đợt lốc xoáy bắt đầu quận tròn che phủ bởi khổng lồ đám mây đen.
“Được!! Có tác dụng, mọi người tiếp tục.”
Jirvia vui vẻ đè xuống rời bỏ vị trí ý nghĩ, lại một lần nữa thét gào vang lên.
“Hỡi vị thần kính yêu, hãy nhìn xuống và soi sáng chúng ta, hãy nhìn xuống và ban phát đặc ân cho chúng con....”
Ngay tại thời gian không lâu sau đó, toàn bộ mây đen băt đầu xuất hiện một tia sáng, tia sáng đâm xuyên qua bầu trời chiếu xuống tế điện. Cả vùng không gian chỉ duy nhất một vùng đó là có ánh sáng.
Đám người thần sắc một mực khẩn trương, ánh mắt người nào người nấy chăm trú chờ đợi kì tích. Cũng không để đám người đợi lâu, bên trên đỉnh bầu trời một vệt sáng đang từ từ hạ xuống.
“Đến, đến rồi.”
Không biết ai hô, toàn bộ đám người ngẩng cao đầu nhìn cái kia vệt sáng, vệt sáng từ từ hạ xuống, mãi đến thật gần, mọi người mới nhìn ra hình thù, cũng không phải vệt sáng, mà là một hình thù đầy đủ tứ chi.
Kenji tóc bạc phất lên cao, một thân quần áo đang tại không gió mà bay, xung quanh cơ thể tựa như những ngọn lửa trắng tinh đang lốp đốp cháy hừng hực, chưa dừng lại ở đó, sau lưng chín quả cầu đen liên tục xoay tròn, dưới chân một vòng tròn hào quang có phần giống vòng tròn ma thuật vô cùng thần thánh trang nghiêm hình ảnh xuất hiện trong tầm mắt đám người.
“Thần a...rốt cuộc cũng triệu hồi được, chúng ta cũng có thần.”
Tất cả người dân không nhịn nổi kích động, đám người bắt đầu khóc lóc quỳ lạy, ngay cả Jirvia cùng Cronoz cũng không nhịn được vui sướng.
“Phàm nhân, các ngươi cho gọi đến ta.”
Đã cao điều vậy thì cao điều đến cùng, huống chi bản thân đích thực không phải phàm nhân, mà tại thế giới này bản thân là chân chính thần linh.
Kenji giọng nói không lớn, thế nhưng âm thanh lại tựa như đang đâm thủng màng nhĩ đám người, đây là âm thanh uy nghiêm, âm thanh đánh tỉnh cả kinh hồn, nó giống như một chiếc chuông khổng lồ bị người cho gõ vang vọng.
Đám người không giám nhìn thẳng Kenji, họ coi như nhìn thẳng Kenji chính là đang nhục nhã Kenji, họ chỉ cảm thấy bản thân bị đè ép không thể cãi, tất cả họ giờ phút này giống như mọi bị mật đều bị trước mắt thần linh xem thấu.
“Hỏi lại lần nữa, là các ngươi cho gọi ta sao?”
“Dạ dạ, đúng vậy thưa ngài, cầu xin ngài hãy chỉ cho chúng ta một lối đi.”
“Cầu xin ngài chỉ cho chúng ta một lối đi.”
“...”
“...”
Toàn bộ người dân lại một lần nữa kính ngưỡng hô to lên cầu xin Kenji ban phước.
“Các ngươi cũng biết ta là Thần Cân Bằng, nghĩa vụ của ta là tạo ra sự cân bằng cho thế giới, ta không phải thần chiến tranh?”
Kenji nói đến đây, tất cả mọi người bỗng chìm xuống, Cronoz cũng biết việc này, hắn từ trong đó đọc ra, thế nhưng ngoài vị thần này ra, hắn hoàn toàn không biết cách gọi thần khác.
“Tuy nhiên, ta có thể ban cho các ngươi niềm tin chiến thắng, thế nhưng các ngươi sẽ đổi lại cho ta được gì?”
“Cân Bằng, nghĩa giống như tên, ta giúp các ngươi như vậy cán cân sẽ nghiêng về phía các ngươi, như vậy các ngươi sẽ đánh đổi thứ gì cho ta để giữ lại đây, đó gọi là trao đổi đồng giá.”
“...”
“Ngươi lại đây.”
“Ta??”
“Đúng là ngươi!” Kenji mỉm cười hiền từ chỉ hướng một thanh niên như điều gọi hắn tiến đến.
Thanh niên sững sờ nhưng nhanh chóng vui vẻ bước lên phía trước, thần kinh không khỏi căng thẳng vài phần, được thần chị mặt gọi lên là có bao nhiêu lớn lao vinh dự, nhưng đồng thời mọi căng thẳng cũng tăng lên cấp số nhân.
“Ngẩng mặt lên.”
Một mệnh lệnh từ miệng Kenji phát ra, lệnh không thể cãi, đến lúc này thanh niên mới dám đối mặt quay lên nhìn Kenji, nhưng khi nhìn thấy không khỏi kinh hoàng.
Đúng là kinh hoàng, tuy rằng khuôn mặt người này tựa như đang bị ngọn lửa trắng che phủ, thế nhưng cũng không khó nhận diện, đây chẳng phải cách đây một năm người ngoại lai mà hắn nhắc nhở cẩn thận hay sao.
“Đáng chết, tội thần đáng chết, lúc đó không hề biết ngài,xin ngài tha thứ.”
Thanh niên liên tục liên hồi dập đầu xin tha thứ, đúng người này không phải ai khác, chính là trước đây từng gặp Kenji khi mới đến, Kenji cũng không nghĩ ra người này nhưng trải qua chiến tranh mà còn sống, nhưng nếu đã còn sống như vậy chứng tỏ người này may mắn, đã may mắn vậy thì liền giúp một chút đi.
“Ngươi rất tốt, ta rất vui khi thấy ngươi còn sống, ngươi có thể sẽ là chìa khóa giúp cho đất nước các ngươi bình yên đánh trả quân địch đấy.”
“Ta? Ta nhưng chỉ là một nho nhỏ binh sĩ, còn xin ngài chỉ lối...”
Thanh niên vài phần vui vẻ, vài phần cười khổ, hắn vui vì được coi trọng, khổ vì hắn chỉ là một nho nhỏ binh sĩ, tuy rằng so phổ thông có đôi chút mạnh mẽ, đó cũng là lí do hăn còn sống, thế nhưng như vậy cũng không đủ để chiến thắng kẻ địch đi.
Cronoz cùng Jirvia cũng nhìn thanh niên mỉm cười, đây là người được thần điểm mặt, đó là điều hiển nhiên sau này người này không tầm thường, như vậy qua vụ này liền phong chức để đối phương dẫn dắt đi.
“Ngươi không cần nghi ngờ lời ta nói, thế nhưng ta cũng chỉ nói như vậy mà thôi, ta vẫn còn đợi câu trả lời của các ngươi để có thể biến câu nói ta thành hiện thực đây.”
Kenji nói xong, đồng thời câu nói này cũng đánh tỉnh Cronoz cùng Jirvia, hai người vội vã quỳ xuống hướng về Kenji hô lên.
“Đúng thưa ngài, chúng ta sẽ thờ phụng ngài, cung phụng ngài, toàn dân cũng như vậy, chúng ta vĩnh viễn hướng ngài trung thành.”
Hai người đồng thời tỏ rõ thái độ, đây là cái giá phải trả khi muốn nhờ Thần Cân Bằng giúp, bên trong sách cổ ghi rõ ràng, hai người điểm đó có thể đọc ra.
“Nếu vậy, ta giúp các ngươi lần này.”