Về điểm này Nguyên Ngưỡng còn chưa từng nghĩ đến, cô có thể hay không đã có người đại diện?
“Cậu có vẻ rất quen thuộc với cô ấy.” Anh phóng tầm mắt về bên Tiểu Trí.
Tiểu Trí không tự chủ được rùng mình một cái. Ô, tuy rằng hai người bọn họ là anh em họ nhưng lại có bộ dáng rất giống nhau, chỉ có điều, Nguyên Ngưỡng so với đại ca không cho nói cười tùy tiện của bọn họ thì hòa ái dễ gần hơn một chút, nhưng hiện tại, vị cổ đông đại nhân này lại có bộ dáng sắc bén, rất dọa người.
“Khá tốt, bình thường em hay giao hàng cho cô ấy.” Tiểu Trí lau mồ hôi lạnh trên trán. “Bình thường, đơn hàng cuối cùng giao ra bên ngoài trước khi đóng cửa là giao cho cô ấy, có đôi khi cô cũng gọi giao hàng vào giữa trưa, ___ a, quan trọng là phía sau, bình thường sau khi cô ấy ăn xong sẽ đi ngủ, cho nên anh Nguyên nếu muốn tìm cô ấy, tốt nhất là hiện tại chạy nhanh lên.”
“Được, cám ơn.” Nguyên Ngưỡng cầm lên khăn lau, tao nhã lau đi khóe môi.
Nghĩ đến có thể sẽ không chiếm được cô, tâm tình tốt của anh nhất thời bay hết sạch.
Không sao cả, chỉ cần các điều kiện trong hợp đồng thích hợp, thiên hạ không có gì là hợp đồng không giải quyết được.
Xe thể thao Lexus lại lần nữa chạy về hướng trên núi, lúc này ngay cả khó xuất hiện ở chỗ thoát khí cũng không có, giống như từ đó dẫn ra là lửa cháy.
Bởi vì Tiểu Trí nói thế, anh trực tiếp chạy lên tầng năm tìm cô. Chỗ này người già ở có chỗ tốt sao, hoặc là nói chỗ xấu, không có nhân viên quản lí, hơn nữa cửa dưới lầu lại luôn mở như vậy.
Kính cong, kính cong.
Kiên nhẫn ấn chuông cửa đến mấy lần cũng không có ai để ý đến cánh cửa.
Cô ngủ?
“Tại sao muốn tìm người phụ nữ này lại khó khăn như thế chứ.” Nguyên Ngưỡng thở dài, thử lại lần thứ nhất, vẫn không có người để ý đến cánh cửa.
Anh thề, sau khi tìm được cô, anh nhất định phải.... quên đi. Vẫn là trước đi tìm cô đã rồi nói sau.
Anh quay người đi xuống tầng, quyết định đi đến phòng làm việc thử xem.
Đến phòng làm việc, đứng ở bên ngoài tường thủy tinh, anh chụm hai tay lại đưa lên mắt, hướng vào bên trong nhìn.
“…..Khó có thể tin được.” Anh nỉ non ra tiếng.
Người kia làm cho anh đợi mấy ngày, cũng không có gọi một cuộc điện thoại, lên núi xuống biển cũng không tìm thấy người phụ nữ này, giờ phút này chính cô lại đang quỳ gối ở phòng làm việc ___ lau sàn nhà.
Anh mở cửa đi vào, người phụ nữ đang quay lưng về phía anh, vẫn như cũ dùng sức di động khăn lau trong tay để lau sàn nhà.
“Sàn nhà trong phòng này muốn được sạch sẽ thì cách duy nhất là thay mới toàn bộ.” Vẻ mặt anh không thay đổi nói.
“Oa.”
Thân hình nhỏ nhắn nhảy dựng lên, chân cô đá đổ thùng nước bên cạnh,cả sàn nhà thoáng chốc ướt sũng nước.
Xuyến Hi giận dữ xoay người lại.
“Lại là anh! Rốt cuộc là anh muốn gì đây?”
Đã thấy qua rất nhiều bộ dáng tức giận cửa cô, trong cơ thể anh một chút phiền chán cuối cùng đều bay mất. Một loại khoái cảm chính anh cũng không biết giải thích như thế nào dâng lên.
“Mỗi năm một lần tổng vệ sinh.” Anh chọn mảnh vụn, đối với vũng nước tùy ý nói.
Cô lại lẩm bẩm hai tiếng, rít gào một câu không biết là gì, rồi dùng khăn cố gắng đem vũng nước kia hút sạch nước cho vào thùng, rồi nhấc đến đổ vào phòng tắm. Từ phòng tắm đi ra cô mang theo một cái khăn ướt sạch sẽ khác, lại bận rộn trở về công việc lau nền nhà.
“Cô rốt cuộc đang làm gì thế?”
“Theo ý anh, thì tôi đang làm gì.” Cô gầm nhẹ. “Ngược lại là anh,cuối cùng thì anh muốn làm gì?”
“Tôi còn nghĩ rằng tôi đã nói rõ ràng mục đích tôi tới đây.”
Cô lầu bầu một tiếng không biết đang nói gì, sự phiền não mạnh mẽ trong cơ thể cô cho dù có cách hơn nửa căn phòng, Nguyên Ngưỡng cũng có thể cảm nhận được.
“Vì sao tính tình của cô luôn nóng nảy như thế?” Anh thở dài.
Xuyến Hi lộ ra vẻ mặt chịu đựng, dừng lại trừng ánh mắt về phía anh.
Anh kiên nhẫn chờ cô giải thích. Xuyến Hi đem khăn trên tay giơ giơ lên cao, giống như có rất nhiều điều muốn nói, lại không biết bắt đầu từ đâu.
Giờ phút này, cô có một cái đầu với mái tóc rối bù, có những sợi tóc che đi hơn nửa ánh mắt của cô, nhìn qua lại thần kì đáng yêu, tính cách cô xem ra vẫn vậy nóng nảy lại ___ gợi cảm.
“Kì động dục.”
Cuối cùng, cô thở dài, sau khi thất bại nói xong lại quay đi lau hộc tủ.
“……..”
Anh không có nghe nhầm chứ? Nguyên Ngưỡng nháy nháy mắt, thậm chí còn không có phát hiện ra mình bị lây thói quen nho nhỏ của cô.
Cuối cùng, anh chỉ có thể rất cẩn thận ừ một tiếng.
“Có việc gì….. tôi có thể giúp một tay không?”
Vừa lau xong hộc tủ, lại quay lại lau bàn, bóng lưng nhỏ nhắn bận rộn cứng đờ. Cô quay người lại rất nhanh, Nguyên Ngưỡng phát hiện ra mình đang nhìn vào một đôi mắt tinh quang rực rỡ.
A, cô đứng từ trên nhìn xuống, tỉ mỉ, cẩn thận triệt triệt để để quan sát anh một vòng.
Cho dù Nguyên Ngưỡng trong lòng có bao nhiêu không dược tự nhiên thì bề ngoài cũng tuyệt đối không nhìn được ra.
Đây chính là người đàn ông có vấn đề! Trong lòng anh ta nghĩ gì bạn vĩnh viễn không bao giờ nhìn được ra.
Xuyến Hi hơi nhíu mi tâm, đột nhiên mạnh mẽ đi hướng về phía anh chỉ bảo.
Bởi vì ánh mắt cô có tính công kích quá mạnh mẽ, Nguyên Ngưỡng không khỏi cúi đầu nhìn xem bề ngoài của mình có điểm nào không thích hợp không.
Sự thật chứng minh, anh không cần làm điều thừa, cô Phương đã giúp hắn quyết định rất tốt trên cơ thể anh có điểm nào không thích hợp, đồng thời động thủ thay anh giải quyết.
Một trần mùi mồ hôi cùng mùi thơm cơ thể ở chóp mũi anh, cô nhón chân lên, thô lỗ xoa lấy kiểu tóc danh sư nổi tiếng ở Luân Đôn thiết kế, dùng sức gạt cà vạt của anh, khi anh mở miệng muốn ngăn cản cô mở ra cúc áo của anh thì nhận lấy một tiếng rít gào, sau khi chỉnh ba chỗ đó xong, hai ống tay áo cũng đồng dạng nhận lấy lực đạo thô lỗ kéo lên khủy tay, dây lưng bị rút ra quăng sang một bên, sau đó anh kiên định giữ lại quần trong không cho cô kéo tụt xuống, cuối cùng cô cũng thối lui từng bước, tiếp tục dùng ánh mắt soi mói nhìn kĩ anh.
Tóc rối loạn, quần áo nhăn nhúm, lưng quần mở, rốt cục có thể làm cho cô vừa lòng, sau đó…..
Cô lại phát ra một tiếng gầm, giống như rít gào, đem anh đẩy ra phía sau, khi anh đã ngã ngồi trên mặt đất giây phút kia cô ngồi lên người anh, hai chân mạnh mẽ kẹp chặt lấy thắt lưng anh, hai tay giữ chặt mặt anh, mạnh mẽ hôn lên.