Nhìn Trúng Con Của Đối Tượng Xem Mắt Phải Làm Sao Đây

Chương 45: Chương 45: Tao phải đi họp phụ huynh cho bạn nhỏ nhà tao




Edit: Rea

—————

“Tao tìm thấy một nhà hàng mới mở, hương vị rất ngon, lát nữa tao tới tìm mày, hai chúng ta đi.” Diêm Hồng Phi kích động nói ở đầu dây bên kia.

Hạ Kiến Vi soi gương thành thục thắt cà vạt, “Hôm nay không rảnh.”

“Mày thì có thể có chuyện gì? Với lại thời gian cho bữa cơm cũng không làm chậm trễ mày bao lâu.” Diêm Hồng Phi không để tâm nói.

Hạ Kiến Vi nâng tay cài cúc áo sơ mi, lộ ra một đoạn cổ tay màu lúa mạch, trông thật gợi cảm mê người.

“Tao phải đi họp phụ huynh cho bạn nhỏ nhà tao.”

Người đàn ông trong gương nở một nụ cười quyến rũ, như thể hoa và bướm xuân đều sẽ nở rộ và tung tăng bay múa vì anh.

Diêm Hồng Phi á khẩu, sau một lúc lâu mới mở miệng nói: “Má, đúng là người bình thường chơi không được kiểu tình thú này của tụi mày.”

Hạ Kiến Vi ra ngoài với khuôn mặt tràn ngập sắc xuân. Ban đầu Hạ Kiến Vi vô cùng bất ngờ chuyện Lục Tri nhờ anh đi họp phụ huynh, sau đó mặc dù biết là do gần đây Lục Thâm quá bận rộn nên Lục Tri mới gọi anh đi, nhưng Hạ Kiến Vi vẫn rất vui vẻ, điều này chứng minh Lục Tri bắt đầu không còn khách sáo với anh nữa. Đây là dấu hiệu tốt, đương nhiên anh rất sẵn lòng đi thay Lục Thâm một chuyến này.

Chờ Hạ Kiến Vi đến trường của Lục Tri mới biết căn bản không phải là họp phụ huynh gì, mà là một mình Lục Tri bị mời phụ huynh.

“Sao trước đó không nói với tôi?” Hạ Kiến Vi nghiêng đầu hỏi.

Lục Tri “Ừm” một tiếng, cũng không trực tiếp trả lời anh.

Hạ Kiến Vi nhìn chằm chằm cậu, hoài nghi suy đoán nói: “Chẳng lẽ là ngượng ngùng? Sợ tôi từ chối em?”

Lục Tri bỗng nhiên tăng tốc bước hai bước, “Tới rồi, nếu cô giáo có nói gì với chú thì chú cũng đừng để ý.”

Hạ Kiến Vi cứ cảm thấy Lục Tri hôm nay hơi khác thường, anh giơ tay xoa gáy Lục Tri, “Yên tâm đi.”

Lục Tri bị Hạ Kiến Vi dịu dàng chạm lên đầu như vậy, trong lòng có phần không được tự nhiên, nhưng cậu lại không muốn nhúc nhích.

Lục Tri giơ tay gõ cửa, “Cô Trình.”

“Vào đi.”

Hạ Kiến Vi nghe thấy giọng của một người phụ nữ, hai người đi vào trong văn phòng.

Chủ nhiệm lớp thấy Lục Tri dẫn một người đàn ông bước vào thì nháy mắt ngây ngẩn cả người. Đây là lần đầu tiên trong đời cô thấy một người đàn ông đẹp trai như vậy, quả thật còn chói mắt hơn cả ngôi sao nổi tiếng trên TV.

“Lục... Lục Tri, đây không phải là ba của em chứ...” Chủ nhiệm lớp không ngờ mình vừa mở miệng lại nói lắp, trên mặt bỗng nóng bừng.

Hạ Kiến Vi lướt qua Lục Tri đi đến trước mặt chủ nhiệm lớp, “Chào cô Trình, tôi là chú của Lục Tri, ba em ấy thật sự không thể dành ra thời gian được nên mới nhờ tôi đến, mong cô thông cảm.”

“Không... Không sao...... Có thể hiểu có thể hiểu.” Chủ nhiệm lớp không ngờ người đã đẹp rồi mà vừa lên tiếng lại còn dẻo miệng, rõ ràng là trời tháng ba nhưng cô lại thấy hơi nóng.

Lục Tri vốn còn lo lắng Hạ Kiến Vi chưa có kinh nghiệm họp phụ huynh cho người khác, kết quả bây giờ lại điềm tĩnh nói chuyện với cô giáo, bầu không khí hài hòa, nhưng dáng vẻ hơi ngượng ngùng của chủ nhiệm lớp tự dưng lại làm trong lòng cậu có chút khó chịu.

“Lục Tri, em đi học đi, cô và chú em nói chuyện là được rồi.” Chủ nhiệm lớp nghe thấy chuông vào lớp, lúc này mới để ý nói với Lục Tri một tiếng.

“Vâng.”

Lục Tri nhìn thoáng qua Hạ Kiến Vi, Hạ Kiến Vi nháy mắt với cậu, để cậu yên tâm.

Lục Tri nhíu mày, làm gì mà như Hoa Hồ Điệp vậy*.

(Hình như đây là một bài hát, do bài này không có sub nên tui cũng biết nội dung bài này là gì

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.