Nhỏ Là Đặc Biệt

Chương 11: Chương 11




Cũng đã đc 2 ngày kể từ khi nó đến đây, ở chỗ nhà nó đang định cư là 1 ngôi nhà khá to, giàu có nhưng hiu quạnh, lạnh lẽo và thiếu vắng bóng ng`. Ở đó có 3 người làm 1 bà chủ và 1 thằng con trai trặc tuổi nó. Bà chủ tên Isabella còn đứa con trai tên Kevin.

Lần đầu thấy nó bà Isa rất mừng

_Chào con ta là Isabella, là chủ của ngôi nhà này, ta rất vui khi con đến đây - bà Isa chào mừng nó

_vâng ạh con cũng thế - nó cười nhẹ và lễ phép đáp

_thôi, con lên phòng đi, Alex mau dẫn cô lên phòng - bà Isa sai ng` làm

_cô ơi để em giúp cô - Alex nhanh nhẩu

_đừng gọi tôi là cô, tên tôi là Janie - nó hơi khó chịu về cách xưng hô này vì thấy Alex chỉ nhỏ hơn nó có vài tuổi.

_dzạ nhưng bà chủ...-Aleex ngập ngừng

_đừng lo tôi sẽ giải thích cho - nó vẫn lạnh nhạt

_dzạ đến phòng rồi mời cô... àh chị Janie vào, em đã dọn thật sạch rồi đó - Alex cười với nó

_Cảm ơn em, Alex - nó dịu dàng nhưng hok bộc lộ cảm xúc

Thế rồi nó vào phòng và trước mắt nó bi h` là 1 căn phòng rộng màu vàng kem màu mà nó thích nhất (trùng hợp thui hok có sắp đặt) căn phòng này thiết kế rất đặc biệt đó là cái giường hình trón nằm chễm chệ giữa phòng chỗ bị hõm xuống xung quanh đó là những bậc thang. Phòng tắm cũng thật đẹp làm toán bằng kính có hoa văn, bồn tắm hình bầu dục nhưng cũng hơi tròn có rãi hoa hồng, rất đẹp và rất sạch.

nó bắt đầu sắp xếp đồ vào tủ quần áo rồi thay đồ xong xuống lầu, nó lọ mọ tham quan quanh nhà rồi chạy lon ton vô bếp

_tôi có thể giúp gì hok ? - nó hỏi

_thôi cô chủ ạh, bà chủ đuổi việc tôi mất - 1 chị hơn nó khoảng 2-3 tuổi.

_cứ để tôi giúp cho, tôi sẽ giải thích với bà Isa chứ bây h` tôi rất muốn giúp- nó thuyết phục

_thôi đi Jes để cô ấy làm, tôi là bà Marta rất vui đc gặp cô - bà Marta cười phúc hậu

_vâng ạh - nó cũng lễ phép rồi nhào đầu vô việc

Khoảng tầm 7 h` tối

"cốc cốc cốc" tiếng gõ cửa từ phòng bà Isa

_Thưa bà, đã đến giờ dùng bữa mời bà xuống ạh - Alex nói nhẹ

_đc rồi, ta sẽ xuống ngay đây - bà Isa mệt mỏi trả lời

_Thưa bà đây là những món mà cô Janie đã tự tay nấu đấy thưa bà - bà Marta lên tiếng giới thiệu

_ùh.... nhưng con đang mệt sao lại xuống bếp làm gì ? - bà Isa có vẻ lo

_dzạ hok sao đâu ạh, con cũng hok mệt, thưa bác - nó cung kính

_ùhm dzệy để ta xem tài nghệ của con thế nào - nói rồi bà dùng nĩa nếm những món mà nò làm - rất ngon, ta thật hok ngờ - bà cười và có vẻ hài lòng (thật ra nó nấu nhưng bà Marta là người chỉ cho nó cách nêm nếm )

_thôi con ngồi xuống dùng bữa với ta nào - bà hiền hậu, nó và bà cùng trò truyện và có vẻ hợp nhau

Ăn xong nó định xuống rửa chén nhưng bà Marta và con bé Alex nhất định hok cho vì sợ làm bẩn tay nó.

nó hok lên phòng ngay mà vào phòng đọc sách chọn lọc vài cuốn rồi đem ra vườn đọc cho thư giãn. Đó là những tác phẩm của James Joyce một nhà văn học người Ireland nổi tiếng.

Đã 11 h` khuya nhưng nó vẫn ngâm nga mấy cuốn tiểu thuyết, dột nhiên có tiếng còi xe ô tô trước cổng rồi thấy chị Jes chạy ra mở cửa.

trong xe là ai nó nhìn hok rõ vì nó ngồi ở 1 góc khuất trong vườn, sau đó bước ra khòi xe là 1 cậu trai trạc tuổi hay lớn hơn nó 1-2 tuổi rất đẹp, 1 cái đẹp hoang dã và dữ tợn. Anh ta vừa vô đến cửa đã vứt "bịch" cái ba lô xuống sàn và nói to

_Alex đâu, cất đồ coi

_dzạ - nghe lời tăm tắp

đúng như nó đoán cậu ta là Kevin cậu chủ căn biệt thự này, nhưng nó cũng chẳng mấy quan tâm và cảm thấy mệt nên cất sách đi ngủ.

Trong phòng nó, nó hok sao ngủ đc có lẽ vì chỗ lạ nẹn nó xuống bếp lấy trà uống, nhưng vì nhà tối quá nên nó vọ tình va phải 1 người

_xin... xin lỗi - Nó nhanh nhẹn nói

_hok lỗi phải gì hết, cô làm đổ coffee của tôi rồi, mau lấy ly khác cho tôi mau - đó là dzọng 1 đứa con trai (chắc các pạn đã đoán ra rồi phải hok)

_....- nó im lặng nhưng dzựt cái ly trên tay hắn rồi đi thẳng xuống bếp, cón tên ấy thì chạu ta bậy công tắc đèn

_hở cô là ai? người làm mới àh ? - Kevin nói với giọng coi thường

_... - nó vẫn im lặng làm cho hắn tức lắm

_cô bị điếc hay cố tình hok nghe dzệy, muốn bị đuổi việc hok ?

_anh có im đi hok, bộ hok nghe anh nói nghĩa là bị điếc àh? - nó đốp chát

_cô biết tôi là ai hok mà dám hỗn xược ?- Kevin đã mất hết bình tĩnh

_hok cần biết, cũng hok mún biết, mệt - nó hơi khó chịu

_cô được lắm...- đầu hắn muốn xì khói rồi dzựt li coffee nónh trên tay nó

"hừ cô ta được lắm, cô sẽ biết tay tôi" hắn tức tối còn nó thì vẫn bình thản pha tách trà nóng. Thế là 1 ngày đầu tiên đã trôi qua với nó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.