Nhỏ Là Đặc Biệt

Chương 14: Chương 14




Sáng hum sau (là CN nên nó hok đi học) nó cố "nướng" thật trễ để hok gặp tên đáng ghét nhưng "ghét của nào trời trao của đó" mà nên vừa cầm hộp sữa bước ra khỏi phòng thì cũng gặp hắn bước ra (phòng đối diện nhau)

"chời ơi xui quá. mới ra đã gặp hắn" nó định bước dzô nhưng vì lòng tự ái và hok mún hắn nói nó là 1 đứa yếu đuối nên đi thẳng mặt lạnh như đá cục.

"chắc nhỏ hận mình lắm, phải làm sao đây?" hắn bối rối khi thấy nó.

Nó xuống bếp và làm 1 hộp Obento phong cách nhật bản riêng cho mình

Rồi nó chuẩn bị cho 1 buổi picnic 1 mình, nó đem 1 cái dzỏ to vừa đủ 1 hộp Obento vừa đủ 1 chai nước Cam vắt và 4 cuốn tiểu thuyết dày cộp.

Kevin có vẻ hối lỗi

_tôi xin lỗi, cô tha cho tôi nhé, để tôi chở cô đi - hắn năn nĩ mặt hết sức đáng thương + bùn cười

_thui đc, tôi sẽ tha (khoan dung ghê) và hãy coi như hok có ngày hum qua, còn 1 điều kiện anh hãy dẫn tôi ra ngoại ô Tp để cho buổi Picnic

_ok lun tui biết 1 chỗ này là 1 thảo nguyên vắng nhưng cực kì đẹp - hắn mừng rỡ

_thui đi lẹ hết h` bi h`- nó hối Kevin

Rồi 2 đứa cũng tới nơi đúng như lời Kevin nói đó là 1 thảo nguyên đẹp và rộng. nhưng hắn hok dừng lại ở thảo nguyên mà đi sâu vào trong là 1 ngôi Biệt thự rất đẹp và Cực kì bự (hơn ngôi nhà nó đang ở)

_đây cũng là nhà của tôi nhưng đây là nơi để chúng tôi nghĩ ngơi thư giãn - hắn giới thiệu

hắn và nó vào nhà cất xe thì

_Janie cẩn thận, đàng sâu cô- nó chỉ kịp quay lại nhìn và "á"

đó là 1 con hổ con lao vào nó

_cô có bị làm sao hok ? - Hắn hỏi - cô đừng sợ nó là Ruby vật nuôi của tôi đó nó hok cắn đâu - hắn típ tục giải thích

còn con hổ thì cứ bám rít lấy nó, nó đi đâu con hổ đi đó

_nó có vẻ thích cô nhỉ ? - hắn nói

_chứ sao tôi mà, mà nó cũng dễ thương nhỉ ? - nó vuốt lông con Ruby - nhưng anh ở Tp làm sao cho nó ăn?

_tôi thuê người huấn luyện và cho nó ăn - hắn nói

_hay chúng ta dẫn nó ra lun đi - nó đòi

_hưm` chìu cô vậy - hắn có vẻ hết cách

Hắn, nó và Ruby trãi thảm picnic rồi nó lôi em Km900 quen thuộc nghe nhạc -> cả 2 đứa ngủ xong chừng 3 giờ chiều nó thức dậy còn Kevin vẫn đanh giấc ngon lành.

Nó lòng vòng quanh đó rồi bỏng trượt chân xuống 1 cái hồ cực rộng lớn nó lại tự nhiên bị chuột rút nên hok bơi được nó la hét cầu cứu nhưng hình như hok ai ở đó (tên kia ở khá xa) nên cũng chẳng ai nghe, 1 2 rồi 10 trôi qua nó đang mơ mang dần.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.