Nhỏ Là Đặc Biệt

Chương 6: Chương 6




_sao cơ? - Duy ngạc nhiên thật sự khi San vừa nói xong

_đống ý hok?-San hỏi lại

_ùhm..ờh thì ...uhm...thì có nhưng có hơi quá hok?-Duy lo lắng

_hok có gí lá quá đáng đối với con San này - San nở 1 nụ cười nửa miệng

>>>>>>>>>kết thúc cuộc gặp gỡ

_êy chào tạm biệt nha "heo ngủ", kaka-Bảo cười mà giọng cực kì đáng "oánh"

_hử vừa nói cái gì đó hử, "anh iu" xử lí "em iu" àh nha? -nó vừa hù dọa Bảo vừa cười _thử oánh coi , "EI" dzô méc mẹ của"AI" bi dzờ- BẢo cũng hù lại

_thui "AI" dzô nhà pa má đợi -nó vừa vẫy vẫy định vào nhưng Bảo gọi dzật lại

_wêy! "AI", "EI" nói nghe nèh

_sao?- nó cũng quay lại và sau đó là 1 nụ hôn phớt nhẹ trên má nó rồi Bảo chạy biến dzề nhà (nói chạy biến chứ thật ra nhà hắn chỉ cách nhà nó 1 cái vách tường )

Nó hạnh phục chạy dzô nhà lun , trên tầng 3 pa vs ma nó đã nhìn thấy tất cả rồi mỉm cười:

_thật đúng là bọn trẻ bi dzờ dzận xong lại huề - Mẹ nó lắc đầu, mỉm cười thật tươi

_bà hok thấy sao, tình bạn tan vỡ nhưng t/y chớm nở, haha-Ba nó cũng đồng tình

Trên căn phòng nhỏ bé của nó, như thường lệ nó lại lôi bé nhật kí, ra ghi ghi chép chép.

"vui quá siu nhân ơi, Bảo vs tao lại gắng kết lần nữa và lần này có thể là đẹp hơn thế nữa"- nó vui mừng thầm nói với mấy bạn siu nhân, nó hok hề bít sẽ có chuyện gì xảy ra cho nó.

Tại nhà hắn

"giờ chắc nhỏ phải la hét um sùm đây rùi " Bảo ngồi suy tưởng rùi lại cười 1 mình như thằng đao.

SÁNG HUM KẾ TIẾP

_êy dzệy chưa "heo ngủ" í lộn "AI" -BẢo nở nụ cười thật tươi mà trêu nó

_"AI" oánh chít "EI" bi h` - NÓ làm mặt dzữ - thui trễ rùi đi thui

xong 2 đứa "dung dăng dung dẻ" chở nhau tới trường.

khi vào lớp,

_ghê lun nha "trưởng trưởng", "AI","EI" lun nha - nhỏ P.Du nhảy qua chọc nó làm nó xấu hổ mún độn thổ (wen wen ta)

"1 tiết, 2 tiết, ...hết tiết 5" "reeennnggg..." tiếng chuông đã vang lên

_tui xuống trước lấy xe nha, nhớ xuống lẹ đó -Bảo nói

_uhm`

_lớp trưởng ơi San San gọi bạn ra sân sau đếy -1 đứa trong lớp chạy lên nói

_dzệy hả? uh` minh` xuống lìn -nó cũng ngu ngơ

rồi nó lôi pé KM900(của LG óh) nhắn tin cho Bảo kêu hắn về trước đi vì nó có việc giúp giáo viên (nối dối), hắn có vẻ hok yên và hok hài lòng lắm với lí do của nó nên quyết định đợi nó.

xong nó đi xuống sân sau để gặp San.

Tại sân sau

_òh chào lớp trưởng, bạn xuống rồi đấy àh? - San lên tiếng rồi sau đó thì có khoảng 5 đứa con gái vs 3 thằng con trai theo sau nhỏ

_các bạn muốn gì? - Nó lo lo

_mày đừng dzả điên, thế tụi tao gọi mày xuống để ngắm àh -1 con nhỏ dzọng chua lè lên tiếng

_các bạn phải nói lý do chứ? - Nó hơi sợ

_vì mày cướp Bảo khỏi San, nên mày phải bị trừng phạt - 1 thằng đầu nhuộm màu rainbow lên tiếng

_các bạn thật vô lí, thứ 1 tôi và Bảo là bạn thân từ bé, bạn lại đến sau tôi sao lại nói tôi cướp BẢO - Nó cũng hok chịu thua

_mày còn dám lí sự hả, lên thôi - San h` mới lên tiếng

chúng nó nhảy lên ỉ đông tưởng ăn hiếp 1 mình nó nhưng hồi bé nó cũng có học tí võ để tự vệ nên đã hạ gục lun 3 thằng con trai làm tụi con gái hơi xanh mặt

_sức người cũng có hạn thôi đừng làm tao giết tụi mày - mắt nó lúc này rất lạnh lùng và hok có gì gọi là sợ làm tụi con gái mặt hok còn 1 dzọt máu nào.

Lúc này Bảo thấy lâu quá nên vô trường hỏi bạn cùng lớp thì biết chuyện San gọi nó ra sân sau, nên Bảo vội chạy ra sân sau.

Bỗng ngay sau nó có 1 tên đứng dậy và tìm đâu ra 1 cái cây rồi "bập" nó ngất đi trong tiếng la của Bảo, hắn đã tìm thấy nó.

_chết tiệt, tụi bây chết đi - ngay lúc đó Bảo đã mất hết sự lạnh lùng thường ngày mà xông đến "xử li" cả bọn (nhưng thật ra chỉ là 3 thằng con trai thui còn bọn con gái thì chỉ hâm dọa thui ) rồi bế nó đến BV

"máu, nhiều quá, Nghi cố lên, đừng bỏ anh,...", " tại sao chứ, tại sao lại dzấu anh..." Bảo suy nghĩ trong sự đau khổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.