Nhỏ Là Đặc Biệt

Chương 8: Chương 8




Hạnh phúc đang từng ngày đến với nó và hắn rồi 1 ngày

_chờ em 1 chút để em đi mua quà cho nhỏ Ngọc (em họ nó ) ngày mai là sinh nhật nó rồi -nó nói

_ùh, mà có cần quân sư đi hok? -Bảo tự đề cao

_thui đi ba, tự tin quá ùi đó -no cười tươi -thui chờ đi sẽ lẹ thui mùh

Rồi nó lại cất bước đến tiệm quá lưu niệm ở góc đường

_hừm.. cái nào đẹp hơn ta..-nó đang cầm 2 sợi dây chuyền mà so sánh

_cái đó đẹp hơn đó - dzọng nói của 1 cô gái quen thuộc

_ơ, San San,.. bạn muốn gì nữa đêy- mặt nó bỗng nghiêm lại

_xin lỗi, vì lần đó đã kêu người đánh bạn tôi thật vô lí, thật tôi rất xin lỗi - San nói với dzọng rất có lỗi

_uh`..ơ` thôi dù gì chuyện cũng đã qua, mình cũng hok trách bạn nữa đâu - nó cũng chẳng trách móc làm gì

_ùh mình cảm ơn - San cười hiền

_àh mình cũng thấy cái này đẹp hơn nữa cảm ơn bạn nhé - nó cười nói - mà bạn cũng mua đồ ở đây àh?

_ừ, lâu lâu mình cũng ghé đi mua đồ linh tinh ấy mà - San giải thích

_ùh thui bye cậu, có người đang chờ mình ở ngoài, tạm biệt nha - nó chào tạm biệt San

_ùh bye, àh mà chúng ta có thể... làm bạn hok ?- San đề nghị

_chắc chắn rồi, chào mừng bạn -nó lại nở nụ cười ấy rồi bước đi

"sắp có kịch xem rồi bạn ơi" San cười 1 mình

"ủa sao con nhỏ đó nói chuyện với nó vậy cà?" Bảo thắc mắc

_chờ lâu hok, àh nãy em gặp San đó nỏ thay đổi rồi hay sao đó, còn đòi làm bạn e nữa- nó khoe

_dzệy àh khó tin nhỉ ? - Bảo vẫn còn nghi ngờ

_thui đi về thụ trễ rùi đóa - nó hối

Tụi nó vừa đi vừa nói hok ngừng (hạnh phúc quá)

Rồi sau đó, nó và San là bạn như đã nói

tụi nó chuẩn bị thi học kì nên đứa nào cũng lao vào bàu vở như điên. Khi thi xong nó và Bảo cùng có 1 số điểm như nhau và lại là số điểm cao nhất lớp (hâm mộ hâm mộ)

Bản tin tức

_hÔm nay Tập đoàn Vũ Minh (của G/đ Duy) đã chính thức bị phá sản do chủ tịch hội đồng quản trị Vũ Nam đã ăn hối lộ và rút tiền của c.ty xài vào việc riêng, do đo tất cả cổ phần đều thuộc về c.ty Vương Huỳnh (cty của nhà Bảo) cổ đông lớn nhất trong tập đoàn ...- Mc giới thiệu

_mình ơi chắc tui tổ chức tiệc mừng quá - ba của Bảo

_sẵn tiện chúng ta tuyên bố lễ đính hôn của bọn trẻ - mẹ Bảo cũng góp ý

Bỗng 1 ngày khi nó đi chung với San ( tụi nó chơi với nhau thời gian cũng lâu nên có phần nào tin tưởng vì thế nó mới dám đi 1 mình với San)

_ra đây với mình nhé - San rủ

_đi đâu? - Nó ngu ngơ

_cứ ra đây đi - san kéo nó

Nó cũng đi theo nhưng càng đi, cái chỗ San dẫn lại càng tối rồi San bỗng nhiên đẩy nó về phía trước

_hum nay sẽ là ngày mày sẽ hok còn gặp lại Bảo nữa đâu - San lên tiếng

_ý bạn là sao ? - nó hoảng nhưng hok sợ lắm

_Còn hỏi nữa, tao chỉ giả vờ kết bạn với mày thui, chuyện của chúng ta chưa chấm dứt đâu - San nói xong bỗng có 1 bàn tay cùng với mãnh vải chưa đầy thuốc mê chụp dzô mặt nó -> nó ngất.

_làm tốt lắm Duy, còn chuyện của cậu với gia đình Bảo tôi sẽ giúp.

Rồi nhỏ cúi xuống lục chiếc thoại của nó và bấm số gọi

_Alô Nghi hả có gì hok? - Bảo vui khi nó gọi

_.............- đầu dây kia im lặng

_A lô, Nghi em có đó hok ? -Bảo bắt đầu lo lắng

_ là mình đây Bảo ạh, hok phải Nghi - San trả lời dzọng thật đểu

_Nghi đâu, tôi cần gặp cô ấy? -Bảo gấp gáp

_từ từ đã nào, cô ấy ở ngay đây nhưng muốn gặp àh đâu dễ thế - nhỏ cười nửa miệng

_cô muốn gì ? - Bảo đang mất bình tĩnh

_tôi muốn có 1 thỏa thuận

_nói đi, cô muốn gì? -Bảo tức mình

_tớ muốn cậu chia tay với Nghi và làm bạn trai tớ, vậy đã đủ chưa - SA n cười khẩy

_Cô thật quá đáng - Bảo hét

_thôi được nếu muốn nó trở về an toàn thì thực hiện đi, còn nếu hok thì cậu nên biết chuyện gì sẽ xảy ra, nếu đồng ý thì 5 h` chiều mai hãy ra coffee ... gặp tớ nhé, suy nghĩ kĩ đi , moah - nói xong San còn hok quên gửi nụ hôn thách thức rồi cúp máy hẳn.

lúc này Bảo ngồi nhưng tay nắm chặt hok biết phải làm sao.

Đúng 5 h` chiều Bảo ra địa chỉ đã hẹn

_òh cậu đến rồi àh, đã suy nghĩ kĩ chưa ? - San làm như mình vô tội

_câu trả lời của tôi là ............

Cánh của nhà kho mở toang

_ Nghi, Nghi ơi e ở đâu ? - Bảo thất thanh

_ Bảo, Bảo - Nghi cũng nghe thấy và gọi lại

_Nghi, mọi chuyện đã ổn rồi - Bảo ôm nó vào lòng khi nó còn khóc sướt mướt

_hức hức, làm sao mà a vào đây được ? bọn chúng đâu ?- Nó lo lắng

_anh đã "xử lí" hết rồi e đừng lo - Bảo nói nhưng hok nhìn mặt nó .Bảo cũng đã đưa nó về nhà an toàn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.