Tại kí túc xá của học viện âm nhạc lớn nhất Trung Quốc. Bên trong căn phòng nhỏ có một hình bóng của một người đang tất bật chuẩn bị tập sách và quần áo.Cô hấp tấp chạy ra khỏi phòng với bộ đồng phục váy đen đc xếp li to ngắn qua khỏi đầu gối và áo sơ mi trắng với chiếc cà ra vát đen, bên ngoài là áo vest đen có vài chi tiết nhỏ màu trắng. cô vùa chạy vùa nói:
_Trời ơi !Ngày đầu mà đi trễ thật là ......-cô gõ đầu mình-Trinh ơi là Trinh
Cô Chạy thật nhanh đến trường và cũng may là kí túc xá ở gần trường. Vừa đến cổng trường cô càng sửng sốt hơn:
_Sao.....Sao mọi người có vẻ bình thản quá zậy ?
Trinh lấy đt ra xem thì chỉ mới có 6h30', cô tức giận:
_Cái đồng hồ chết tiệt- vì cái đồng hồ reng báo 7h00' mà 7h15'là vào học rồi.
Trinh kiềm cơn tức lại và bình thản đi vào trường. Vừa bước qua khỏi cổng cô mở to mắt vì cô ko ngờ cái trường lại lớn gấp mấy lần trường mà trc kia cô học (trường lớn nhất nc mà ko lớn s đc ). Trinh quyết định trải bước dạo quanh trường để tham quan, cô đeo tai nghe vào và ngân nga vài câu hát bài Sủng ái của Nhóm nhạc TFBoys cô thích. Phía trước Trinh có hai chàng trai đang đi ngược chiều với cô. Nhưng cô hoàn toàn ko để ý, chỉ lo ngắm cảnh và xem ngôi trường mới. Hai chàng lướt qua cô nhưng là gió nhẹ và ko để lại cho cô chút cảm giác j. Một chàng trong hai người cất tiếng nói:
_Ê cô ta là ai mà ko chào tao một tiếng-vừa nói Phong vừa qua lại nhìn Trinh
_Ai biết? Chắc là học sinh mới. Nghe nói có học sinh nhận đc học bổng toàn phần của trường ta nên sang học-Thành lạnh lùng nhìn theo.
Phong gật gật đầu, cười gian như nghĩ ra điều gì đó, rồi cậu lại bước đi với Thành. Thời gian thấm thoát trôi qua và h vào học cũng đã đến. Trinh đến gặp một giáo viên của trường rồi đi lên lớp cùng cô giáo.
Cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp gõ bàn ổn định lớp và cất giọng nói :
_Chào cả lớp. Hôm nay lớp ta có học sinh mới, cũng là bạn học sinh đã đạt đc học bổng của trường ta-cô nhìn ra cửa nói-em vào đi.
Trinh bước vào lớp cười nhẹ nhàng và gật đầu chào cô và mọi người. cô giáo nói:
_Em giới thiệu đi.
Trinh gật đầu rồi nói:_Chào mọi người mình là Huỳnh Ngọc Trinh là du học sinh của trường mong các bạn giúp đỡ- giọng hơi e thẹn
Cả lớp xôn xao. Cô giáo chỉ cho Trinh một cái bàn trống ở cuối lớp và cô đi xuống ngồi và bắt đầu buổi học đầu tiên