Nhóc Con, Em Chẳng Bao Giờ Chịu Nghe Lời

Chương 16: Chương 16




Vào một ngày khác, Hoàng Thiên nắm chặt tay Thanh Thanh đi dạo phố. Người ngoài nhìn vào đều bảo đây là một cặp đôi trời sinh, mà thật sự giống vậy mà

Tối qua trời mưa to, sáng nay nước rút không kịp làm cho hai bên đường đọng vũng nước. Mà nhờ vậy mới có một tình huống xảy ra. Một tình huống vệ sinh vô cùng a

Hoàn Thiên vốn dĩ định dắt Thanh Thanh đến khu vui chơi chơi. Đang trên đường đi thì có một chiếc xe tải chạy sát mép đường, khiến cho nước bẩn kia văng tung toé. Đáng lẽ ra nước bẩn ấy phải văn vào người Thanh Thanh rồi, nhưng mà Hoàng Thiên đã nhanh tay kéo nhỏ vào trong lòng, che chắn cho nhỏ. Chiếc xe tải kia chạy khuất dạng, bỏ lại thân thể Hoàng Thiên dính bẩn đầy người. Thanh Thanh thấy thế lòng đầy lo lắng

_Anh... có sao không?

Hôm nay Thanh Thanh mặc áo tay dài cho nên bây giờ nhỏ đang nâng tay lên lấy tay áo chùi những vết bẩn trên gương mặt anh tuấn kia. Hoàng Thiên đột nhiên cầm lấy cổ tay đang lau của nhỏ, tay còn lại chạm nhẹ vào má của nhỏ

_Anh không sao, em có bị dính bẩn không

_Em... em không có

Mắt Thanh Thanh long lanh ngấn nước, đầu khẽ lắc nhẹ. Sau đó, nhỏ ôm chầm lấy Hoàng Thiên, mặc cơ thể cậu đang bịnh dính đầy vết bẩn. Nhìn thấy hành động kì lạ kia, Hoàng Thiên cũng có đôi chút hốt hoảng

_Đừng có làm vậy, sẽ bẩn người em đấy. Buông anh ra đi

_Không. Hức... Không buông đâu. Hức... - Thanh Thanh dụi dụi đầu vào người anh, tiếng khóc nấc khẽ vang lên làm cậu luống cuống

_Oái, nhóc con, sao em lại khóc rồi. Ngoan, anh không có gì hết đó. Nín khóc đi mà

Thanh Thanh vẫn cứ tiếp tục khóc, cậu đành phải ôm nhỏ để dỗ dành

Chuyến đi chơi cuối cùng lại bị hủy

Trong phòng Thanh Thanh

Thanh Thanh đang nằm trên giường vuốt ve con chó nhỏ của mình, trong lòng ngập tràn những suy nghĩ về hai người con trai. Nhỏ có chút không hiểu, tại sao khi cảm thấy Thiên Ân có tình cảm với Tiểu Anh, trong lòng Thanh Thanh không hề có một chút khó chịu hay ghen tức gì cả

Phải chăng... nhỏ không yêu Thiên Ân

Hoàng Thiên luôn đối xử tốt với nhỏ, luôn ân cần dịu dàng với nhỏ. Cậu hay dẫn Thanh Thanh đi ăn uống, dẫn nhỏ đi chơi, luôn quan tâm chăm sóc nhan sắc nhỏ cho thiệt dễ thương, vẫn luôn chọc cho nhỏ cười, luôn dỗ dành khi nhỏ mít ướt. Hoàng Thiên vẫn luôn đối xử tốt với Thanh Thanh như vậy

Không lẽ... nhỏ đã bị Hoàng Thiên làm cho rung động rồi

Không lẽ... nhỏ thích cậu rồi

Thanh Thanh nhìn chó con trên tay mà ngẫn người, đôi môi mấp máy thì thầm một câu

_Lỡ thích rồi... Làm sao đây !

19:00 - Tại khu vui chơi

Hoàng Thiên và Thanh Thanh chỉ vừa mới bước chân tới nơi đông đúc này thôi. Nhưng cả hai chắc chắn sẽ không thể nào biết được, phía sau lưng họ có hai con người lén lút theo sau. Đương nhiên là Tiểu Anh và Thiên Ân rồi. Cái ý kiến đi theo dõi này cũng là do Tiểu Anh đề xuất đấy, do cô cứ thấy hai người kia cứ đi chơi riêng thôi

Hoàng Thiên nắm chặt tay Thanh Thanh, rồi mua cho nhỏ một cây kẹo bông gòn. Sau khi hai người này đi khỏi, Thiên Ân cũng bước tới mua một cây kẹo bông gòn đưa cho Tiểu Anh. Thế nhưng Tiểu Anh lại nhăn mặt lắc đầu

_Kẹo này ngọt lắm, tôi không muốn ăn đâu

Kế sách này Hoàng Thiên làm thì thành công, Thiên Ân thì lại thất bại thảm hại a

Chinh phục mĩ nhân đúng là không phải chuyện đơn giản

Về phía Hoàng Thiên, sau khi Thanh Thanh đã ăn hết kẹo bông gòn, cậu nhìn nhỏ dịu dàng lên tiếng

_Bây giờ em muốn chơi trò nào trước

Thanh Thanh đứng ngẩn người một lúc, sau đó giơ ngón tay bé nhỏ chỉ vào đu quay đứng. Hoàng Thiên nhìn ngón tay kia, sau đó nắm tay nhỏ đi tới chổ đu quay đứng. Từ trước cho tới giờ, Thanh Thanh vẫn luôn ngoan ngoãn nghe lời của cậu mà

Có hai người từ phía xa khi thấy bóng dáng kia bước vào đu quay đứng, họ bắt đầu nhìn nhau không chớp mắt

_Hai đứa nó vào rồi, chúng ta có cần vào trong đó luôn không - Thiên Ân nhìn cô ngây ngô hỏi

_Đồ ngốc - Tiểu Anh cốc đầu anh - Chúng ta phải ở ngoài này quan sát chớ

Vì cái cốc đầu ấy, Thiên Ân chuyển sang trừng mắt với Tiểu Anh

Thôi dẹp cái tụi rắc rối này sang một bên, chúng ta nói về mối lương duyên trên không trung kia đi

Đầu tiên, Hoàng Thiên bước lên đu quay trước, sau đó cậu để tay cho Thanh Thanh nắm tay cho nhỏ bước lên. Đu quay đứng nhẹ nhàng chuyển động, cả hai đang được đưa lên cao. Thanh Thanh chỉ lặng người suy nghĩ, nhỏ đang nhớ đến một quyển sách mà Hoàng Thiên từng đưa cho nhỏ coi. Điều này làm Thanh Thanh có chút phân vân

Mọi chuyện đều xảy ra khi đu quay quay hết một vòng, lúc này trong lòng Thanh Thanh đã có mộtchút can đảm. Nhỏ nhìn vào Hoàng Thiên, nhẹ nhàng lên tiếng

_Hình như mặt anh có dính cái gì đó này. Để em lau cho anh

Hoàng Thiên cũng chỉ ngồi im, miệng vẫn nở nụ cười nhẹ đối với nhỏ. Hình như Thanh Thanh có nghe thấy tiếng tim mình lệch nhịp thì phải

Khoảng cách được rút ngắn đi

Khi đu quay đã lên tới đỉnh, nhỏ liền lau thứ kia. Chỉ có điều là môi Thanh Thanh lau môi Hoàng Thiên mà thôi

Truyền thuyết có kể rằng, khi đu quay chạm đến đỉnh cao, hai người hôn nhau sẽ mãi mãi được hạnh phúc

Cơ mà nhỏ nhớ, rõ ràng khi nãy nhỏ cúi người xuống, đơn thuần chỉ là môi chạm môi. Sao bây giờ lại...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.