Nhóc Lạnh Lùng, Tôi Sẽ Mãi Mãi Bên Cạnh Em!!!

Chương 11: Chương 11: Đi ăn tại Homstay




- Cái gì, nhà hàng Homstay, cô có đùa không.-cậu hỏi.

- Nói với tôi là mơ đi.-anh giả vờ xỉu.

- Là Homstay.-hắn đứng hình.

- Thôi thay đồ đi, lâu lâu mới được một lần.-nhỏ nói xong, đi thay đồ.

Hắn, cậu và anh lấy đồ quản gia đưa đi thay ngay.

Nó bước xuống với phong cách cũ, áo cop-top đen quần jean ngắn đen, giày đen nhìn rất chất. Nhỏ thì áo len trắng, váy đen, giày cao gót trắng. Hắn thì quần đen jean đen dài, áo sơ my đen, cực kì hút hồn. Hắn và cậu cũng là quần jean nhưng cậu thì áo sơ my trắng còn anh thì màu xanh dương.

Lúc nó bước xuống với phong cách cực teen nhưng mặt cực lạnh hắn nhìn nó không rời, nó cũng nhìn hắn tim muốn nhảy ra, nhưng cố bình tĩnh bước xuống. Cậu cũng nhìn nhỏ rớt mắt vì nhỏ lúc này rất dễ thương. Còn anh chỉ biết lắc đầu với hai thằng bạn.

- Đồ này ở đâu, tôi rất thích.-hắn cười đểu nhìn chầm chầm nó, làm mặt nó phớt nhẹ màu hồng.

- Đúng, rất hợp thời đại.-anh nói cậu cũng đồng tình.

- Là...-nhỏ chuẩn đị nói thì.

- Đi, quà làm thân, tôi tặng các anh.-nói xong nó liếc xéo nhỏ, nhỏ hiểu ý liền đi theo.

Bọn hắn lúc này không hiểu gì, tại sau nhỏ lại sợ nó như vậy. Dẹp ngay suy nghĩ đi theo sau nó và nhỏ ra xe.

- Chuẩn bị xong chưa.-nó hỏi quản gia.

- Dạ xong thưa tiểu thư.-quản gia Sang nói xong thấy nó nhìn biết ý liền rời đi.

Hấn lại nghĩ tiểu thư là sau??? nhưng cũng lên xe tụi hắn ngồi sau, nhỏ lấy xe, nó ngồi kế bên. Nhỏ phóng thẳng tới nhà hàng. Tới nơi tụi nó tụi hắn bước xuống thu hút ngay mọi ánh nhìn, nó không chú ý đi ngay lên tầng cao nhất chỗ Vip chỗ víp dành riêng cho nó và nhỏ. Ở đây có thể nhìn bao quát cảnh biển vào đêm, rất tuyệt.

- Hai tiểu thư, mời.-vừa tới cửa đã có nhân viên ra đón.

- Được rồi.-nhỏ nói ý bảo tên đó đi.

- Gọi hắn tới đây.-nó nói.

Tụi hắn ngồi xuống với những nghi vấn trong đầu, thì có người đến không ai khác chính là chủ nhà hàng này.

- Dạ tiểu thư gọi tôi, hai tiểu thư cần gì tui sẽ phục vụ cho hai người.-chủ nhà hàng cung kính nó.

- Tất cả các món ngon nhất, đặt biệt mắt nhất đem hết ra đây, với một ly sữa tươi, một ly cam, ba ca-phe.-nhỏ gọi món mà nghe xong đã hết muốn ăn nhưng đối với nó thì không có chuyện đó.

Hắn đã không chịu nổi nữa mà lên tiếng.

- Cô có phải nợ chúng tôi lời giải thích.-hắn hỏi.

- Không có.-nó nói ngay.

- Thật không có, tại sau cô coa thể sai được cả giám đốc nhà hàng này.

- My, mầy nói cho họ nghe đi, dù gì cũng thân nhau rồi.-nhỏ thêm vào.

- Được thôi. tôi là LÂM THỊ ÁNH MY con gái tập đoàn Lâm Thị nhà hàng này là của nhà tôi.- nó kể rõ nhưng không nói hết lai lịch của mình.

Họ rất ngạc nhiên người trước mặt hắn là con gái của tập đoàn rất lớn mà bọn hắn phải kính nể một phần, có danh tiếng, xinh gái, cực giỏi đây sau. Càng không ngờ nhà hàng rất nổi tiếng với nhiều món ăn độc đáo Homstay lại là tài sản nhà nó.

- Là cô.-cậu hỏi.

- Đúng, chính là tôi.-nó trả lời.

- Tại sau cô phải giấu chẳng phải rất tốt sau?.-anh chen vô.

- Tại nó nghét ồn ào, nghét sự bàn tán, nghét là tâm điểm, nghét bị nịnh hót,...còn nhiều lắm.- nhỏ kể ra, nhỏ biết nếu như mọi người biết thì nó thật sự sẽ như vậy, nên cứ xem nó như vô hình, không tồn tại là tốt lắm rồi.

- Không được nói ra, chưa phải lúc.-nó nói cực nghiêm túc vì không muốn tiếc lộ khi chưa trả được thù.

-Tụi tui sẽ không nói.-hắn khẳng định.

Lúc đó chủ nhà hàng cũng đem đồ ăn lên:

-Hai tiểu thư, mời dùng, chúc hai tiểu thư và các vị ăn ngon miệng.-đồ ăn được đem lên, sữa cho nó, nước cam cho nhỏ, ba ca-phe cho tụi hắn. Tên đó rất lễ phép cung kính mà lui ra

- Vì ăn không trả tiền nên đồ ăn vậy đã coi như là đủ, nhưng hơi ích.-nhỏ đắc ý.

- Là đủ, quá dư rồi đó, cô ăn hết không.-cậu hỏi, thật ra là đồ ăn đem ra muốn không đủ cả chỗ mà còn nói là ít.

- Đừng nói trước khi chưa biết sự tình.-thôi ăn đi. Cậu thì chả hiểu ý nó nói gì.

Cuối cùng đồ ăn cũng được xử hết chủ yếu là nhỏ ăn, nó chỉ lắc đầu vì lần nào đi ăn với nhỏ mà không vậy. Nó ăn một nhỏ ăn hai. Cậu thì nhìn nó ăn mà phải thán phục, bụng nó rộng thật. Bây giờ tất cả mới hiểu được ý nghĩa trong lời nói của nó.

Ăn xong mọi người không biết nói gì, vì đã được mở rộng tầm mắt vì độ ăn kinh khủng của nhỏ. Mọi người lấy chìa khoá lên phòng trước sự khâm phục với nhỏ, nhỏ chỉ biết cười thôi, vì trước giờ nhỏ vẫn vậy. Nó thì không lên phòng mà đi dọc theo bờ biển ngắm biển thêm. Gió mát cảnh vật im lặng có thể làm nó bớt căn thẳng, giảm street, lúc này nó sẽ trở thành con người khác, rất yếu đuối. Hắn thì chỉ im lặng mà đi sau nó.

~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~#~

Xong nha. Vì tyty học buổi chiều nên tối tyty mới viết nên đăng trể lắm mọi người đừng có trách tyty nha. Iu lắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.