Hoạ Mi nhìn xuống mặt hồ nước có thể soi rõ những gì đang xảy
ra dưới trần gian, nghe hai thiên sứ giải thích Hoạ Mi cũng đã hiểu thì ra tất
cả chỉ là sự nhầm lẫn. Nếu năm xưa thần Tình Ái bắn trúng mũi tên tình yêu vào
người con trai mà Thượng đế đã chỉ định để Hoạ Mi phải trả cho người ấy những
gì mà kiếp trước nhỏ đã mắc nợ quá nhiều, thì giờ đây nhất định nhỏ vẫn còn sống
rất vui vẻ, rất hạnh phúc bên cạnh người mà mình yêu. Không phải lo lắng, sợ
hãi, đau khổ đến mức tuyệt vọng muốn tìm đến cái chết để giải thoát vì trót yêu
nhầm người không nên yêu, thật sự hoàn toàn không hề hợp với mình.
Nghe nói thần Tình Ái chỉ là một cậu bé tính rất trẻ con, vô
cùng nghịch nghợm và hiếu động, sợ thần Tình Ái nhìn thấy những gì không thuộc
về thân phận của mình. Sợ thần Tình Ái sẽ yêu thật lòng một cô gái nào đó bằng
cả trái tim chân thành như những con người ở dưới trần gian kia thì tất cả sẽ
trở thành thảm hoạ mất, tình yêu của con người trên thế gian do thần Tình Ái phụ
trách sẽ bị hoàn toàn bị đảo lộn. Nên Thượng đế đã lấy đi đôi mắt của thần Tình
Ái, chỉ để thần bắn mũi tên tình yêu bằng chính cảm xúc trong con tim của mình.
Và cho dù Thượng đế là người có quyền lực tối cao thế nào đi
chăng nữa, muốn chỉ định gắn kết tình duyên của ai với ai dưới trần gian. Nhưng
thần Tình Ái lại dùng trái tim mình để nhìn và cảm nhận xem ai mới thực sự
thích hợp với ai, và thích bắn mũi tên tình yêu gắn kết ai với ai thì Thượng đế
cũng không có quyền ngăn cản hoặc thay đổi. Mà thần Tình Ái vốn chỉ là một cậu
bé rất ngây thơ không hề hiểu tý gì về tình yêu trai gái nên thần toàn bắn mũi
tên tình yêu một cách bừa bãi, chẳng có chủ đích gì, trúng ai thì trúng rồi cười
khanh khách một cách thích thú.
Thế nên mới khiến trần gian xảy ra lắm chuyện kỳ quặc cười
ra nước mắt, nhiều đôi sẵn sàng bất chấp tất cả để yêu nhau dù cách nhau cả 50
tuổi cũng vẫn rất yêu nhau say đắm. Hay tiểu thư xinh đẹp, nhà giàu yêu tha thiết
anh chàng con nhà nghèo, đông anh em. Người đẹp yêu người xấu, bệnh tật cũng chẳng
thể nào chia cắt quen qua mạng là có thể yêu và muốn làm đám cưới để về chung sống
với nhau thực sự,…
Và thật không may Hoạ Mi cũng bị xui xẻo bị thần Tình Ái bắn
nhầm mũi tên với người không hợp với mình nên mới khiến nhỏ phải chết một cách
tiếc nuối như thế này. Nhưng Hoạ Mi lại chẳng cảm thấy tiếc nuối hay hối hận vì
đã yêu nhầm người không nên yêu để phải chịu nhiều đau khổ hay oán trách sự nhầm
lẫn của thần Tình Ái tý nào. “Tình yêu vốn không có đúng hoặc sai, chỉ cần trái
tim rung động là đủ” ai đã từng yêu và được yêu chắc sẽ hiểu câu nói ấy.
Kỳ tích sẽ chỉ xảy ra duy nhất một lần mà thôi, nghe hai
thiên sứ đáng yêu nói mình sẽ có cơ hội được trở lại trần gian, trở lại để tiếp
tục yêu thương người mình yêu, sẽ là trường hợp hi hữu người chết sống lại hiếm
có trên thế gian. Cũng như người bình thường, Hoạ Mi hết sức vui mừng nhất là
khi nhìn thấy bộ dạng đau khổ của Nhật Duy thì Hoạ Mi lại càng muốn quay trở lại
càng nhanh càng tốt. Đang định mở miệng gật đầu cười rạng rỡ nói mình muốn được
trở lại trần gian, muốn được gặp lại Nhật Duy người mình yêu thương bằng cả
trái tim.
Nhưng cuối cùng nụ cười vui mừng lại đột nhiên vụt tắt trên
môi Hoạ Mi, chỉ còn lại những giọt nước mắt xót xa, mặn chát đọng lại trên môi.
Hoạ Mi ngước nhìn bầu trời xanh trong màu nước biển với những đám mây trắng hờ
hững bay nhẹ theo làn gió mà cảm giác như trái tim đau quặn thắt như muốn rớt
khỏi lồng ngực, tàn nhẫn nói “Không muốn trở lại trần gian nữa”. Có lẽ nghe
xong ai cũng sẽ nói nhỏ thật tàn nhẫn, thật ích kỷ và thật ngu ngốc đến đáng hận.
Nhưng đâu có ai hiểu Hoạ Mi làm như vậy cũng chỉ vì muốn người mình yêu sống
vui vẻ, hạnh phúc và bình an mà thôi.
Giây phút định mở miệng nói “Có muốn quay trở lại trần
gian”, nụ cười vụt tắt trên môi khi Hoạ Mi chợt nhìn thấy những hình ảnh một
ngày nắng đẹp trời ấm áp nào đó. Hoạ Mi đã cùng nắm chặt tay Nhật Duy cười ngọt
ngào, cảm thấy vô cùng hạnh phúc, thế giới xung quanh mình cũng toàn một màu sắc
tươi sáng đẹp như một giấc mơ.
Nghe nói người ta đồn đại và hết lời ca ngợi một nhà tiên
tri rất tài giỏi có thể dự đoán quá khứ cũng như tương lai của người đến xem một
cách chính xác, hiện đang sống ở bên Đức. Hoạ Mi đã không ngần ngại nhân lúc được
nghỉ 3 ngày học nhỏ đã cùng Nhật Duy đi máy bay sang Đức để xem tương lai của
hai người như thế nào. Lúc đầu Nhật Duy còn bảo Hoạ Mi đúng là “Mê tín, dở hơi”
ai lại đi tin vào những cái vớ vẩn, nhảm nhí đó. Nhưng Hoạ Mi vẫn khăng khăng
đòi đi xem bằng được còn nói “Xem cho vui thôi ý mà”, nhưng đến khi xem xong Hoạ
Mi mới biết “Xem chỉ thêm đau lòng và sợ hãi mà thôi”.
Trước lúc cùng Nhật Duy bước vào căn phòng xem bói của nhà
tiên tri Hoạ Mi đã rất lo lắng, hồi hộp. Đến khi ngồi trước mặt nhà tiên tri,
nhìn quả cầu pha lê trong suốt mà nhỏ chỉ thấy tay chân lạnh giá dần linh cảm một
điều gì đó rất không may mắn. Nhà tiên tri là một người phụ nữ Do Thái, trùm
khăn che kín mặt chỉ để hở một đôi mắt liếc nhìn cặp đôi tình nhân đang ở trước
mặt mình bằng ánh mắt phức tạp. Sau khi hỏi tên tuổi của hai người liền ra hiệu
cho người trợ lý bên cạnh mình, nói bằng tiếng Anh yêu cầu Nhật Duy ra ngoài,
quả cầu pha lê dự đoán tương lai chỉ ứng nghiệm khi có mặt một mình Hoạ Mi mà
thôi.
Dù cảm thấy rất bất mãn nhưng Nhật Duy vẫn phải chấp nhận ra
ngoài, còn mình Hoạ Mi ngồi trong phòng cả người căng thẳng, lòng bàn tay ướt đẫm
mồ hôi. Im lặng ngồi nhìn nhà tiên tri làm phép uốn lượn bàn tay xung quanh quả
cầu pha lê trong suốt, chẳng biết quả cầu pha lê đó hiện lên cảnh tượng tương
lai gì. Chỉ nhìn thoáng vào đôi mắt của người phụ nữ Do Thái ấy, Hoạ Mi giật
mình hoảng hốt khi thấy đôi mắt của người phụ nữ ấy long lanh một màn sương mỏng
như là nước mắt vậy.
“Cô bé có phải cháu thật sự rất yêu thương và muốn được ở
bên cạnh chàng trai đó phải không?” – Nhà tiên tri sau khi làm phép xong, nhìn
Hoạ Mi hỏi bằng tiếng Anh.
“Dạ, đúng” – Cũng may Hoạ Mi học rất giỏi tiếng Anh nên trả
lời được luôn.
“Nếu vậy thì ta thực sự cảm thấy rất đáng tiếc đấy, hai cháu
mà thực sự yêu nhau và ở bên nhau nhất định sẽ gặp phải …” – Nhà tiên tri nói nửa
chừng, dừng lại nhìn Hoạ Mi lo lắng.
“Gặp phải gì ạ?” – Hoạ Mi sốt ruột, hai bàn tay nắm chặt lại
móng tay đâm sâu vào da thịt sợ hãi hỏi.
“Sẽ gặp phải tai hoạ đổ máu, kẻ đầu bạc phải tiễn kẻ đầu
xanh, thù hận chất chồng máu nhuộm đỏ huỷ diệt tất cả những ai có mối quan hệ
thân thiết với hai cháu” – Nhà tiên tri giọng nhẹ nhàng nhưng sao vẫn khiến Hoạ
Mi cảm thấy như tiếng sét đánh giữa trời quang, mây đen che kín bầu trời. Sắc mặt
tái xanh, tim ngừng đập, đầu óc trống rỗng sợ hãi muốn ngất luôn.
“Thật sự … sẽ như vậy sao?” – Hoạ Mi thều thào yếu ớt hỏi.
“Nói dễ hiểu, nếu hai cháu cứ cố tình kiên quyết muốn yêu
nhau và được ở bên nhau thì nhất định một trong hai người sẽ phải chết trước,
không chỉ đơn giản như vậy những ai có mối quan hệ thân thiết với hai cháu nhất
định cũng sẽ không tránh khỏi lưỡi hái của tử thần…” – Người phụ nữ ấy thở dài
bất lực nói, xót xa cho cặp đôi còn rất trẻ tuổi nhưng đã phải chịu nhiều mất
mát.
“Bởi hai người yêu nhau là sự sắp xếp nhầm lẫn, trớ trêu của
định mệnh. Yêu người không nên yêu không phải chỉ đơn giản là liên quan đến
thân phận, địa vị, sở thích, tính cách mà còn bởi hai người có một mối quan hệ
hết sức phức tạp. Ta cũng không biết mối quan hệ đó phức tạp như thế nào chỉ biết
nếu hai người kiên quyết yêu nhau và ở bên nhau nhất định sẽ gặp phải tại hoạ
sát thân có thể huỷ diệt sự sống không phải chỉ của riêng hai người mà còn đẩy
rất nhiều người khác vào vòng xoáy nguy hiểm. Cái chết chỉ là sự khởi đầu, sự
đau khổ, hận thù sống không được mà chết cũng không xong mới là đỉnh điểm …”
Nhà tiên tri lắc đầu, ánh mắt buồn ảm đạm, một giọt nước mắt
chợt rơi xuống khoé mi.
Hoạ Mi nghe xong sắc mặt trắng bệch không còn giọt máu, hai
bàn tay nắm chặt lại với nhau mà vẫn thấy sự lạnh giá lan toả dần theo từng tế
bào theo máu đi khắp cơ thể, ánh mắt trống rỗng vô hồn im lặng không nói một lời
như người đã chết.
Giây phút nhìn Nhật Duy đau khổ, tuyệt vọng, những người bạn
thân thiết của mình cũng u sầu, đau lòng. Nhớ lại những gì nhà tiên tri đã từng
nói “Nếu kiên quyết yêu người ấy và ở bên người ấy nhất định một trong hai người
sẽ phải chết, còn đẩy những người có mối quan hệ thân thiết với hai người vào
vòng xoáy nguy hiểm…”. Và sự thật đã chứng minh từ lúc hai người yêu nhau chưa
được bao lâu Hoạ Mi đã phải đối mặt với cái chết bao nhiêu lần nhỏ cũng chẳng
nhớ nữa, Nhật Duy cũng liên tục gặp phải nguy hiểm. Người thân, bạn bè liên tục
lo lắng, buồn phiền. Nếu cứ tiếp tục như vậy…mọi chuyện sẽ ra sao đây? Chẳng nhẽ
để đến mức máu nhuộm đỏ huỷ diệt tất cả sao? Và nếu mình có sống sót cũng sẽ chỉ
là một người cô đơn, chịu nhiều sự tổn thương, day dứt suốt cuộc đời liệu có ai
muốn thế không?
Nghẹn ngào khi biết sự thật quá phũ phàng và cay đắng, định
mệnh quá khắc nghiệt và tàn nhẫn. Một tình yêu có quá nhiều trắc trở, sóng gió
thậm chí nhất định một trong hai người sẽ phải chết. Không được ở bên nhau,
không thể sống hạnh phúc vậy thì Hoạ Mi sẽ quyết định không bao giờ trở lại trần
gian nữa.
Chấp nhận trở thành thiên sứ để có thể luôn âm thầm giúp đỡ
người mình yêu và những người thương yêu mình có một còn sống vui vẻ, hạnh
phúc. Còn hơn sống ở bên họ mà luôn khiến họ gặp nguy hiểm thậm chí là mất mạng.
Cái giá ấy quá đắt phải không? Thà một người hi sinh dùng cái chết để đổi lấy sự
bình an cho tất cả mọi người còn hơn là để tất cả cùng phải đối mặt với cái chết
chẳng biết lúc nào sẽ xảy ra.
Làm như vậy có được coi là ngu ngốc, là ích kỷ không? Nếu được
lựa chọn có ai dám khẳng định sẽ muốn trở lại trần gian, muốn được sống lại để
được tiếp tục ở bên người mình yêu, khi biết rõ ràng nếu cứ cố tình sớm muộn
sau này nhất định một trong hai người sẽ phải chết, thậm chí kéo theo rất nhiều
người khác có mối quan hệ thân thiết ba mẹ, bạn bè, … phải chết theo. Chẳng ai
muốn những người mình thương yêu phải rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, hay phải chết
bao giờ cả. Ai rơi vào trường hợp của Hoạ Mi lúc này nhất định sẽ hiểu nỗi đau,
sự khó xử ấy như thế nào.
Ai đã từng yêu, từng được về ra mắt ra đình người yêu nhưng
vẫn phải ngậm ngùi đau khổ chấp nhận chia tay khi mà đi xem bói thấy thầy bói
kêu không hợp tuổi, không hợp cung số cưới nhau rồi nhất định một trong hai sẽ
phải chết sớm. Mà bố mẹ nào chẳng thương con có ai mong muốn con mình chết sớm
đâu chứ.
Tuy oán trách gia đình mê tín, nhưng sâu trong suy nghĩ của
bản thân người trong cuộc có ai dám nói là hoàn toàn không hề tin lời thầy bói
phán, thật sự không sợ chết không? Nếu không thì cứ kiên quyết cưới nhau, ở bên
nhau và một khi đã đăng ký kết hôn có sự bảo hộ của pháp luật thì gia đình ngăn
cản làm sao được. Mặc dù còn rất yêu nhưng phải chia tay vì những lý do đó thật
sự rất đau, rất tiếc nuối đúng không?