Nhóc Lười...tôi Yêu Em

Chương 63: Chương 63






Làm nhân viên PG rượu cho quán bar thật may mắn sau khoảng gần 3 tuần Hoạ Mi đã được chuyển sang làm nhân viên phục vụ cho vũ trường Sương Đêm, tuy chỉ có 3 tuần làm PG rượu ngắn ngủi nhưng cũng đủ để Hoạ Mi hiểu để kiếm được đồng tiền bằng chính mồ hôi, công sức của mình thật chẳng dễ dàng chút nào. Nhưng cũng nhờ đó mà Hoạ Mi thêm quý trọng đồng tiền hơn, tiêu pha một cách tiết kiệm, hợp lý hơn.

Dù là tiền của bố mẹ hay của do bản thân tự kiếm được đều đáng quý như nhau, nhất là trong cái xã hội hiện đại ngày nay con người sẵn sàng dẫm đạp lên nhau để mà đạt được lợi ích, kiếm được nhiều tiền, càng nhiều tiền càng tốt một cách nhanh chóng mà vẫn nhàn rỗi, sung sướng, ăn trắng mặc trơn.

Từ hàng cấm (heroin và thuốc lắc), đến hàng lậu, mại dâm, buôn người … họ chẳng ngại ngần gì hết dù biết sẽ có nguy cơ phải và nhà đá ngồi bóc lịch hàng chục năm thậm chí cả đời hay phải đánh đổi bằng cả tính mạng mình đi chăng nữa họ cũng chẳng màng, chẳng sợ hãi.

Thậm chí cho vay tiền để hưởng lãi suất cao, chỉ cần ngồi nhà xem ti vi cũng có tiền họ liền mắt sáng long lanh như đứa trẻ được quà đừng nói đưa vài trăm triệu chứ vài tỷ họ cũng ok luôn – Mà quên rằng đời cái gì cũng có giá của nó chẳng ai có không ai cái gì bao giờ. Đến lúc bị lừa thì lại phải bán nhà, bán đất,…mà vẫn không thể trả được hết nợ lại phải sống một cuộc sống nghèo khó đi ở trọ thế có khổ không?

Nhìn thấy tiền là mắt sáng lấp lánh như vừa phát hiện ra được một kho báu vô giá được giấu kín dưới lòng đất bao năm họ sẵn sàng bất chấp tất cả để có được nó, dẫu phải trả bằng bất cứ giá nào đi chăng nữa.

Tình thân ư? Quên đi, không có tiền có quyền thì đừng có mà “Thấy sang bắt quàng làm họ” nhá, không bị người ta chửi cho một trận hơi phí.

Tình yêu ư? Chỉ là phù phiếm và dễ tan vỡ - Không có tiền liệu tình yêu có thể hạnh phúc lâu bền được không? Không có tiền cứ ngồi đấy mà gặm nhấm cái gọi là “Tình yêu” để uống lã mà sống qua ngày chắc. Đã xa rồi cái thời “Một túp lều tranh hai trái tim vàng”, tình chàng ý thiếp mặn nồng là xong.

Bây giờ yêu thì phải có tiền để ăn cái nọ, để mua sắm cái kia. Phải được lợi lộc gì đó thì mới yêu được chứ và thực tế đã chứng minh điều đó - Khi một anh chàng đẹp trai, quyến rũ, nhìn chết mê mệt ngay từ lần đầu tiên, nói chuyện có duyên, dí dỏm, công việc ổn định, …nói yêu một cô gái trong khi cô gái có dung nhan hết sức bình thường có khi hơi xấu, gia cảnh bình thường nếu không muốn nói là nghèo có điều gì kỳ lạ ở đây không nhất là trong cái xã hội hiện đại đầy toan tính và thực dụng ngày nay?

Nếu ai đó nói anh chàng này thật lòng yêu cô gái đó không một chút toan tính, lợi dụng – Thì thật đáng vui mừng, rất tuyệt vời và không biết chiếm bao nhiêu phần trăm mà khiến nhiều cô gái mạo hiểm đánh liều trao đi tất cả để rồi nhận lại là nước mắt và chiếc áo bệnh nhân khi phải đến bệnh viện phá thai một mình?

Và sự thật lại rất phũ phàng, quá nhiều cô gái bị mắc lừa phải những cái anh chàng đẹp trai, dẻo mỏ như thế đến khi phát hiện ra anh chàng mang họ “Sở’ kia đã yêu và chuẩn bị cưới một cô gái là tiểu thư cành vàng lá ngọc, xinh đẹp như hoa, gia đình giàu có đầy quyền lực có thể kéo anh ta lên cao một cách dễ dàng không tốn công sức, tốt quá còn gì thế tại sao anh ta lại phải yêu một cô gái dung nhan bình thường, gia cảnh nghèo khó chứ.

Đừng có nằm mơ họ yêu thật lòng, nếu có chẳng qua lợi dụng thân xác những cô gái ngây thơ, cả tin đó để thoả mãn nhu cầu sinh lý của bản thân thôi. Miếng ngon đến miệng cớ sao không ăn chứ. Nên những ai yêu bằng con mắt đầy mộng mơ có bị thiệt thòi cũng đừng có oán trách chi hết, dù sao cũng đừng quên “Đẹp cũng đâu thể mài ra mà ăn được”. Nhân cách không ra gì thì đẹp thế chứ đẹp nữa cũng chỉ là quả bóng trang trí mà thôi, trót yêu rồi chỉ tổ thiệt thân.

Nói đâu xa có cặp đôi yêu nhau đến cả chục năm liền, người con gái còn bị anh chàng khốn nạn kia bỏ rơi để cưới một người con gái xinh đẹp, giàu có hơn. Trong khi nếu không có cô gái hi sinh bản thân, đi kiếm tiền nuôi anh ta ăn học, lo lắng, chăm sóc gia đình bố mẹ anh ta cứ như con dâu thật. Thì anh ta đâu thể có sự nghiệp tươi sáng như ngày hôm nay, cô gái uất hận quá thế là bị điên phải vào bệnh viện tâm thần điều trị mất hết cả tương lai, cuộc sống tươi đẹp trong khi anh chàng khốn nạn kia không một lần vào thăm. Thế có bi đát không?

Đi làm PG rượu được nghe người ta nói khá nhiều về những vấn đề dễ gặp phải trong cuộc sống, va vấp nhiều những tình huống mới mẻ chưa từng vấp phải. Được giao tiếp, quen biết với nhiều người được những cô bạn đồng nghiệp, anh quản lý cười nhạt chia sẻ kinh nghiệm dần dần Hoạ Mi từ gà mờ cũng dần biến thành quạ đen khôn ngoan lên một tý rồi.

Nhất là vấn đề về tình yêu Hoạ Mi rút ra một kinh nghiệm xương máu “Con gái trước khi yêu người khác, muốn trao cho người khác tất cả thì phải biết yêu thương bản thân mình đã nếu không chỉ có bản thân mình thiệt thòi thôi. Hạnh phúc là đấu tranh và cố gắng nếu chỉ biết cho đi mà không cần người ta cho lại sẽ chỉ có bản thân mình là thiệt thòi thôi, tin suông lời nói ngọt ngào đầu môi thì có ngày chết không kịp ngáp, thân tàn ma dại luôn ấy chứ”.

Đời lắm kiểu lừa chẳng thể nào tin tưởng được một cách chắc chắn, thôi thì tiền trao cháo múc cho nó an toàn. Tôi yêu anh nhưng anh cố tình lừa dối thì thôi lượn đi, tha thứ một lần sẽ có lần hai, lần hai sẽ có lần ba cứ cố tin và cố tự lừa dối bản thân mình thì chỉ mình thiệt thôi. Anh nói yêu tôi, mà yêu cũng đã nhiều năm, bảo anh dẫn về ra mắt gia đình, chưa cần cưới vội chỉ đi đăng ký kết hôn thôi mà cũng dùng dằng không dứt khoát thì nên xem lại. Cưới rồi mà anh chàng vẫn trăng hoa coi vợ như người ở trong nhà thì cũng nên xem xét lại. Khi yêu mà hay dùng bạo lực với người yêu thì cũng nên tỉnh táo để nhìn nhận lại mối quan hệ, xác định xem thường xuyên bị đánh thừa sống thiếu chết như thế mà vẫn có thể hạnh phúc thì cứ tiếp tục…

Tình bạn ư? Thôi đừng có ở đó mà mơ mộng người ta nói “Có tiền bạn hữu chung tình – Không tiền bạn hữu thờ ơ chẳng nhìn” Cấm có sai đâu.

Và còn rất nhiều điều trải nghiệm thú vị khác nữa, Hoạ Mi thầm nhủ mình thật may mắn khi đã quyết định đi làm thêm để tự kiếm tiền coi như thêm cơ hội hiểu biết thực tế cuộc sống. Cứ ở nhà ăn sung mặc sướng, xem ti vi với đọc tiểu thuyết sau này ra ngoài đời bị người ta lừa hết cả tiền lẫn người cũng chả biết ấy chứ. Xã hội ngày nay nguy hiểm dã man con ngan luôn @_@

Xã hội ngày nay đã bị biến chất thật sự rồi, sống thực dụng và lanh lọc, cạn tình “Tiền không phải là tất cả nhưng con người có thể làm tất cả vì tiền” – Đó là lời nói của ông trùm xã hội đen khét tiếng, được coi là “bố già” của thế giới ngầm ở Sài Gòn, Năm Cam một con người đã dành cả cuộc đời tươi đẹp để đi theo tiếng gọi của đồng tiền, bất chấp tất cả vì nó, đánh đổi bằng cả máu và tính mạng của bao người thật khiến người ta phải suy ngẫm…

Kết thúc 3 tuần làm PG rượu, Hoạ Mi được làm nhân viên phục vụ nhờ đó nhỏ lại có thêm nhiều hiểu biết hơn. Làm việc ở quán bar tầm 7h đến 9h tối, Hoạ Mi đã được tận mắt trông thấy những hình ảnh chẳng mấy đẹp đẽ trong quán bar diễn ra thường xuyên và liên tục mà thấy ớn lạnh luôn. Kèm theo đó Hoạ Mi cũng luôn bị những tên đàn ông có máu dê xồm giở trò sàm sỡ nếu xử lý không khéo léo thì rất dễ gặp rắc rồi còn bị uản lý nhắc nhỏ trừ lương.

Đã vào vũ trường rồi thì phải mặc váy ngắn, trang điểm thật đẹp, bắt mắt, đi đôi giầy cao gót ít nhất 12 phân, miệng luôn phải nở nụ cười thật tươi, nói năng nhỏ nhẹ, dịu dàng … Hoạ Mi lúc đầu không thích ứng được cảm thấy rất khó chịu lâu dần cũng thấy bình thường, ở hoàn cảnh nào thì ta phải cố gắng thích nghi hoàn cảnh đó thôi nếu như muốn tồn tại…

Ở nơi vũ trường ồn ào hào nhoáng này nhỏ bắt gặp rất nhiều những cô gái trạc tuổi mình chỉ tầm 15, 16 có khi chỉ 13, 14 ấy chứ. Mặt mũi non choẹt chát phấn dày cả tấc nhìn như diễn viên hề, đến là ghê, tóc nhuộm xanh đỏ, tím vàng, mặc áo trễ ngực mỏng tang nhìn rõ cả nội y bên trong màu gì, đi giầy cao gót ít nhất 12 phân, váy ngắn đến mức không thể ngắn hơn – Nhỏ thầm nhủ mặc như thế thà chả mặc còn hơn, không khỏi lắc đầu cảm thán.

Cô nào cô nấy đều nhảy rất bốc lửa, lắc lư theo tiếng nhạc sàn chát chúa đinh tai nhức óc đến nhỏ còn thấy khó chịu. Vậy mà mấy cô nàng ấy có thể nhảy lắc lư một cách cuồng nhiệt suốt cả nửa tiếng, thậm chí cả tiếng mà không thấy mệt. Lúc đầu nhỏ trố mắt ra kinh ngạc khiến con ngươi suýt rơi khỏi tròng, tự hỏi “Bọn họ có phải là người không thế, trâu bò à? Sao mà sức dai thế nhi?”.

Mãi sau nhỏ mới biết bọn họ dùng thuốc lắc, ma tuý đá để tăng độ “phê”, nghe đến mấy thứ giết người vô hình đó mà nhỏ không khỏi lắc đầu le lưỡi sợ hãi – Chắc bọn họ chán sống thật rồi, dám dùng mấy thứ đó không sợ có hại cho sức khoẻ sao?

Chưa hết khi nhảy chán chê họ lại theo chân một anh chàng dân chơi, giàu có, thừa tiền nào đó đi tìm một nhà nghỉ để “qua đêm” với nhau. Không thì cũng tìm một phòng lắc có phòng cách âm để tiếp tục lắc lư theo tiếng nhạc chát chúa tới sáng vì nhiều quán bar, vũ trường cấm không cho họ sử dụng thuốc lắc, họ thường mở cửa đến khoảng 12h đêm hoăc 1h sáng là đuổi khách ra về sợ bị công an kiểm tra thì rách việc, bị báo chí đưa tin thì chỉ có nước bị đóng cửa.

Đó là những lời kể của những anh chị nhân viên phục vụ làm việc được một thời gian dài ở đây, họ lớn hơn nhỏ mấy tuổi là sinh viên của các trường đại học lớn muốn kiếm thêm tiền để trang trải cuộc sống. Làm công việc này tuy lương cao thật nhưng cũng tiềm ẩn đầy cám dỗ nếu không tỉnh táo là sẽ bị sa ngã liền - Hoạ Mi gật gù ghi nhớ…

Cũng trong thời gian làm việc tại đây Hoạ Mi có gặp một cô bạn cùng lớp tên Ánh, cô bạn này tới đây là để uống rượu, nhảy nhót giải khuây. Ánh xinh đẹp, một vẻ đẹp sắc sảo, đằm thắm đôi mắt to đẹp hút hồn, miệng nhỏ xinh lại là con gái Hà Nội chính gốc nên cô bạn này có một nét duyên ngầm cuốn hút.

Ở lớp Ánh lúc cũng ăn mặc tử tế, áo quần đồng phục đầy đủ theo các ngày quy định. Không thì cũng mặc toàn những bộ quần áo kín đáo, đẹp, thanh lịch, rất có phong cách thời trang, hợp mốt càng toát lên vẻ đẹp kiều diễm ngọt ngào của một thiếu nữ tuổi dậy thì. Có lẽ do gen di truyền của bố mẹ mà Ánh rất cao mới có 16 tuổi đã cao 1m70, một chiều cao lý tưởng ai cũng mơ ước.

Nhưng khi vừa bước chân ra khỏi cổng trường Ánh liền thay đổi 180 độ, Ánh luôn ăn mặc những bộ cánh hở hang, mang tang, sành điệu. Trang điểm đậm, lông mày được tỉa, được vẽ một cách tỉ mỉ, kỹ lưỡng như nửa vầng trăng. Lông mi giả rung rung cong vút như sắp khóc đến nơi, đi đôi giầy cao gót đắt tiền 15 phân, túi xách hàng hiệu và thay đổi liên tục. Tóc thì hết xoăn lại thẳng, hết vàng lại đỏ hoe, tím than. Thay người yêu như thay áo hôm nay thấy cặp anh này, mai lại cặp với anh khác. Chỉ nhìn thôi cũng đã thấy chóng cả mặt.

Lúc này Hoạ Mi mới biết cuộc sống thực sự của Ánh là lúc đêm khuya, mặc dù mới 16 tuổi nhưng Ánh đã nói dối tuổi của mình để có thể theo chân “người yêu” vào trong vũ trường nhảy nhót, lắc lư điên cuồng theo tiếng nhạc đinh tai nhức óc với dáng vẻ lả lơi, bốc lửa. Uống rượu thì như nước lã của Ánh đã thu hút rất nhiều tên đàn ông thừa tiền cỡ “đại gia” tới tán tỉnh, ve vãn để mua “tình một đêm” với người đẹp.

Ánh liên tục được đón rước bằng xe hơi loại sang từ BMW, Mercedes,…được tặng những món quà đắt tiền như nước hoa, nhẫn, điện thoại đời mới,..

Lúc đầu nhìn thấy Hoạ Mi nhìn mình bằng ánh mắt kinh ngạc cứ như nhìn thấy một sinh vật lạ, nhận ra là cô bạn học cùng lớp Ánh chỉ nhìn Hoạ Mi cười nhạt vẻ coi thường nói “Đúng đồ nhà quê”. Hoạ Mi nghe xong mở to mắt tý sặc nước miệng, và càng cảm thấy khó thở hơn khi đứng gần, bởi cơ thể Ánh nồng nặc mùi nước hoa cách xa 10 mét có khi vẫn ngửi thấy ấy chứ? Sợ thật.

Lần đầu gặp cô nàng cười rất tươi, vui vẻ, khoát tay anh chàng người yêu đẹp trai ôm hôn thắm thiết. Vậy mà chỉ một tuần sau đó, Ánh lại đến quán bar một mình uống rượu say khướt một mình, khóc lóc thảm thương còn đâu một cô gái xinh tươi, hay cười hay nói, hồn nhiên vô tư của một cô thiếu nữ tuổi 16. Ánh uống say đến mức chẳng còn biết trời chăng gì sợ Ánh xảy ra chuyện, Hoạ Mi đành đưa nàng tới khách sạn thuê phòng bằng taxi.

Gọi điện cho Nhật Duy nói có việc gấp phải qua đêm ở khách sạn không thể về được rồi cúp máy, tắt nguồn luôn mặc kệ Nhật Duy lo lắng đến mức đi tìm khắp cả thành phố (sau vụ đó, Hoạ Mi bị Nhật Duy phạt, bắt phải tập nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ theo sự giám sát chặt chẽ của hắn nếu không muốn bị hắn hành hạ, báo cáo phụ huynh khiến Hoạ Mi khóc không ra nước mắt – Cũng nhờ đó mà Hoạ Mi mới đủ trình độ để thể hiện một món ăn rất đặc biệt trong cuộc thi nữ sinh thanh lịch 20/10 khiến người ta tý ngất vì không ngờ nó lại đớn giản đến như vậy?)

Cũng nhờ đó mà Hoạ Mi đã hiểu thêm phần nào cuộc sống khắc nghiệt mà Ánh đang phải trải qua và chịu đựng, thì ra không phải ai cũng được may mắn giống như mình… (Sắp tới cũng tại quán bar này Hoạ Mi gặp phải hai chuyện bất ngờ tý nữa thì xuống âm phủ gặp diêm vương luôn – Rất gay cấn và hấp dẫn, chuyện kể trước khi Hoạ Mi bị ngã cầu thang phải nằm bệnh viện).


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.