NHÓC THÁM TỬ ĐÁNG YÊU CỦA TA
「NGÃ KHẢ ÁI ĐÍCH TIỂU TRINH THÁM」
Cảm thương cho trái tim già đang mòn mỏi héo úa vì đợi chờ của ta, anh KID đã xuất hiện trở lại. =_=
CHƯƠNG 12 PHẦN 2:
Kính chào hai vị cô nương
Thằng bé này có thể nào cho tôi mượn một chút?
Kaitou KID ký tên.
Cái thể loại gì đây ? ? ? ? ?
“Cô Nhân Mỹ, cô đã bị bắt” Khi chiếc còng tay lạnh lùng chụp vào cổ tay Nhân Mỹ, người ta thấy nước mắt trên mặt cô không kiềm được mà rơi xuống. Thằng nhóc kia nói không sai, cô có tư cách gì trở thành cô bé lọ lem chứ…
“Nhân Mỹ tiểu thư, tôi vẫn muốn hỏi một chút, còn viên Mộng Huyễn Nhãn Lệ đó…? ?”
“Lúc tôi tới đây, chỉ nhìn thấy Hải Lệ thôi, viên đá đó sớm đã không thấy đâu rồi…”
“Giờ còn cần phải nói sao? Khẳng định là tên Kaitou KID kia rồi!”
“Được rồi, có thể nào nhờ các vị đi tìm giúp anh hai tôi không?”
“……..”
“Tiểu trinh thám ~~~ bộ dạng em hôm nay thật quá sức dễ thương nha~~~” Bên trong nhà Kudo, một thiếu niên bày ra dáng cười mê đắm tán thưởng nhìn Conan khiến người ngồi đối diện không khỏi sởn tóc gáy…
“Anh lôi tôi tới chỗ này làm cái gì?” Người Conan bất giác run run, đang muốn cởi thứ y phục lằng nhằng trên người ra để quay trở về hình dáng “nam tính” vốn có, nhưng nhìn tới vẻ mặt chờ mong của Kaito- một bộ dạng nhất-định-sẽ-không-buông-tha nên Conan có phần đắn đo lại. Thử mà nghĩ nếu bây giờ cởi ra, lại còn không xảy ra chuyện lớn đi???
“Tiểu trinh thám~~~ em nhớ tôi không vậy? Tôi thế nhưng nhớ em lắm lắm lắm >w