Đến hè rồi, hè năm nay rất đặc biệt với nó, chờ mãi 4 năm mới có một
mùa hè thế này. Các bạn có biết là gì không? ừm thì là World Cup. Nó lại được xem Messi thần thánh của nó, lại có Muller, Oscar... Nó được thức
trắng đêm để xem đá banh, giây phút hồi hộp chờ trước trận bóng để xem
cùng gia đình. Y như rằng cả nhà cuồng bóng đá, cứ đến mùa là không ai
có hứng để ngủ, còn được ăn nữa chứ. 3 giờ sáng với cái bụng đói meo thì chỉ có mì gói là giải quyết được vấn đề. Còn nữa nhe, vì nó là con gái
rượu của ba nó nên cứ chừng 1h 2h là có khô mực nước, tôm khô cùng vài
lon bia, cho sung vậy mà.
Còn với Hoàng Anh, giờ nó cũng không biết anh đang ở đâu hay làm gì nữa. Nó cứ hồn nhiên với niềm vui của nó
thôi. Nhưng đâu phải hè là rãnh cả 3 tháng, vừa nghỉ vài tuần là lớp nó
lại bị thầy cô triệu tập đi học thêm. Nào là toán, hóa, ngoại ngữ, nó
phát chán rồi nên vào cứ chọc phá hết người này đến người kia. Thầy cô
vốn biết tính nó có hai mặt nên cũng không la mắng gì nó. Trên lớp nó
luôn làm mặt lạnh với mọi người để dễ dàng quản lớp tốt hơn, còn bên
ngoài nó như một đứa trẻ mới lớn, gì cũng phá được. Chẳng bù với Hoàng
Anh lúc nào cũng nghiêm túc, nhưng còn dịu dàng và chiều chuộng nó thì
cũng tùy nơi tùy lúc.
Nay là buổi học thêm hóa của nó và anh.
Đang ngồi học hóa thì nó tấy mấy chân tay, lúc người ta đang chăm chú
làm bài thì cầm cây bút bi ( hiệu Thiên Long á) quẹt vô tay người ta,
còn vẽ mặt mèo cho mấy đứa ngồi kế nữa chứ. Hoàng Anh ngồi cái bàn cách
nó khá xa nên cũng không rõ nó đang làm gì. Khu nhà lá bên dưới nó cầm
đầu thì cứ nhao nhao như cái chợ, chỉ chờ cô chép bài giải rồi chép vào
về nhà xem lại, nhưng nói thì nói thế thôi chứ có bao giờ về nhà nó lấy
cuốn tập ra đâu mà xem với chả không.
”Thảo lên làm cho cô bài 1 a b c , Duy làm bài 1 d e f”
Hai đứa môn đệ xóm nó bị kêu lên,, nó thở phù một hơi kiểu thoát nạn trong khi bạn nó đang xin xỏ bài giải xóm
trên cho cô khỏi la.
”Tịch uyên làm bài 2, Trâm làm bài 3, nhanh lên mấy em, hôm nay chúng ta làm đến 10 bài đó nhe”
Cô Trang gọi tụi nó bằng cái giọng cực kì tha thiết mà sao nó nổi hết ốc trâu lên hết, nhìn bài giải nó rên rỉ
với cô chưa làm kịp thì cô lại kêu vừa lên làm vừa suy nghĩ. Nó hết cách cũng bải trồng cây si trên bảng. Cái đầu loay hoay nhìn xuống, nhìn hết người này đến người kia. Ánh mặt dừng lại ở Hoàng Anh, nó cười, Hoàng
Anh cũng cười, mắt nó bắt đầu chuyển sang chế độ tội nghiệp tay chỉ chỉ
trên cái bài của nó, Hoàng Anh cũng cười khổ ngoắc nó xuống chỉ cho công thức. Nó thì tự nhiên hết sức rồi, chạy một mạch rời giựt cuốn tập của
anh chép luôn cho tiện. Anh bó tay cười khổ. Làm xong bài nó lết về chỗ, không quên trả tập cho cái bạn kia. Đi ngang bàn Hoàng Anh ngồi thì bị
anh nắm cái tay rồi có lệnh xách cặp lên ngồi cạnh anh. Mặt nó nhăn
nhăn, nhưng cũng phải làm theo thôi, lệnh là của Hoàng Anh thỉnh cầu cô
mà nó làm gì có khả năng chống cự.
Vừa đặt cái mông xuống cạnh anh thì anh hỏi: “ Nảy giờ làm gì mà không làm bài?”
Nó nhìn lên bảng mặt làm bộ ngây thơ:“ cô sửa bài kìa, nghe đi”
Hoàng Anh cũng không phiền lấy tập nó
xem, vừa xem hai đầu chân mày vừa đấu lại ngày càng gần hơn. Tiện tay
cốc lên đầu nó một cái đau điếng.
”đau, ấy, trả tập đây coi”
”chút chép bài đầy đủ cho chồng, liệu hồn với chồng”
”ừm mà, biết rồi, khổ lắm nói mãi”
Anh đưa tay định cấy nó một cái nữa, nó
biết nên né rất nhanh. Ngồi chép bài mỏi lã tay mới xong, nó thở phào
vung vai thì cô cũng bắt đầu giảng bài tiếp theo. Hoàng anh ngồi trên nó nhìn lên bảng, nó thì có bao giờ ngồi yên, lại cái chân tội lỗi đưa
thẳng lên, đạp cái ghế của anh mà rủa trong lòng. Đạp ghế không hề hớn
thì đưa cao chút nữa đạp lên lưng người ta *Quậy ghê luôn*. Quay sang
nhìn nó bằng ánh mắt giết người: “ giỡn quài nghe“. Nó thư giãn vài giây thì đến tay búng tai của anh. Thiệt chứ, sao chịu nổi nó đây. Anh quay
lại lần nữa, đưa tay nhấn đầu nó gập xuống bàn. Mấy thằng ngồi chung bàn nhìn nó phát sợ, gì mà phá hơn gì. “ cấm không ngốc đầu lên, nằm đó
đi“. Nó chờ, chờ khi im ắng nó ngốc lên thì ' bốc' một phát. Trán nó đỏ
hoét lên “ lì nè, kêu gì nghe không?“. Nó xoa trán vừa bị búng gập đầu
xuống, vừa đau vừa có chút sợ.
Vài ngày sau học ngoại ngữ, môn này thì
nó không học chung với anh nên ngồi tám chuyện thoải mái. cả đám con
trai và nó bàn chuyện : “ Ê mày, tối nay 1h Ý với ARG đá nè, đoán ai
thắng”
Nó triết lí: “ Năm nay Ý đá không tốt mấy ba ơi, bị cướp banh quài à. Chế là thích ARG từ lúc mới vào vòng bảng
rồi, thêm chú MARADONA nữa, giỏi thêm giỏi luôn”
” tao thì thích Ý hơn, dù sao cũng thích từ lâu nên tao chung thủy nhe”
....
” Hay giờ bắt đi, ai thắng? Nửa trái nghe”
”Bao nhiêu?”
”20k”
”Hết tiền rồi, xuống đi. Bắt rồng đỏ thôi mấy đứa húy húy”
”Vậy mày khỏi chơi đâu tụi tao chơi được rồi”
”tao giỡn mà, 10k đi được không”
”ừm, vậy bắt đi, t ghi sổ”
” ok ok”
.......................................
Trong cái đám cá cược đá banh tất nhiên
có nó ở đó rồi, ham vui còn ngay cái nó chắc thắng nữa. Cũng tứ kết rồi
nên thôi bắt cho vui. Nó hớn hở chờ đến tối để theo dõi.
......................................
Thường thì tối nào nó và Hoàng Anh cũng nhắn tin trò chuyện đêm khuya, tối nay cũng vậy.
” Hề nhô, đang làm gì vậy mắm thúi”
”vợ mắm á, đồ lì lợm”
”Có lì đâu nào, ai làm chứng mà nói vợ lì”
”ừm, gáng đi nhe, lì quá trời rồi”
” Ê chồng có coi đá banh không”
”Có nhưng ngủ sáng mai coi lại, vợ coi hả?”
” ừm tối nay nhất định phải coi, chồng đoán ai thắng”
”Không biết nữa, hai đội chồng không thích đội nào”
”vợ thì đoán Arg, mà sáng tụi nó các cược bắt đá banh nửa trái á, vui lắm”
”ừm, kệ tụi nó đi, vợ đừng tham gia đó. Nói rồi đó nhe, cá với cược là chồng không tha đâu”
”Ơ vợ có tham gia đâu, vợ chỉ nói thôi mà”
” ừ thôi vợ ngủ chút đi rồi thức coi, chồng ngủ trước rồi”
”chồng ngủ ngon”
”ừm ngủ ngon vợ yêu”
.........................................................................................................................................................
Kết thúc cái khoản tin nhắn, nó thất
thần, ' thôi chết rồi, tui có cá nữa sao bây giờ“. Giờ không lẽ rút lại , mất mặt lắm. Lỡ bị tụi nó gieo tiếng ác sợ thua tiền, keo kiệt nên muốn rút. Nó suy nghĩ, nhưng nếu chơi mà giấu anh cũng đâu có sao. Cùng lắm
kêu tụi nó giữ bí mật thôi, còn anh tới đâu hay tới đó.
Xem xong trận, nó đem ấm ức đi ngủ, Arg
thua rồi còn thua cách mấy trái. Đem tiền bỏ sẵn trong cặp ngày mai còn
nộp cho đồng bọn.
Hôm nay thứ 7 tụi nó học buổi sáng, môn
ngữ văn. Chỗ học này là nhà thầy chủ nhiệm, thầy Thống. Vì nhà thầy khá
nhỏ nên chỗ học cũng hẹp và sát nhau. Vừa bước vào, Hoàng Anh đến từ
sớm, bọn các cược cược ngồi gom tiền um sùm, nhốn nháo cả lên.
”Ê con Uyên kìa bây, 10k mày, đưa liền cho nóng”
”ờ ờ” thôi xong rồi, quá hay luôn. Tính
hết đường mà quên đường này, mấy đứa khốn nạn này thiệt chứ. Nó cười
nhìn mấy đứa, đưa tiền luôn cho hết chuyện rồi lại chỗ mình ngồi. Tự
nhiên nó thấy run, anh không nghe mới là lạ, trừ khi anh bị điếc. Nó
quay ra phía sau, đưa tay gờ tay anh một cái, anh im lặng không thèm
nhìn nó. Đung đưa mạnh hơn, anh gạt phăng tay nó ra. Lần này anh giận nó thật, giận thật rồi.
”Ê Uyên lần sau nữa nghe, trận tới Tây Ban Nha với Đức á, bắt không”
Nó hờn bạn nó thật chứ, nhưng cũng mỉm
cười lắc đầu. Bạn nó cười nói vui vẻ còn nó thì im lặng ghi bài. 1 tiếng rưỡi vừa rồi như cả năm của nó, cũng không dám càng quấy mà ngồi một
mình hối lỗi.
Học xong cũng 8 giờ 30, thằng Trí chạy
lạy nhờ nó chở về nhà giùm. Nó có từ chối khéo nhưng khi nhắc đến tên
Hoàng Anh thì nó cũng đồng ý và báo về nhà trưa nay ăn cơm nhà bạn. Chạy về nhà thằng Trí thì Hoàng Anh cũng đứng trước cổng, tay cầm một nắm
roi. Nó sợ ra mặt, hoảng quá nghĩ ra hạ kế lên tiếng cầm roi giùm. Anh
cũng cho nó cầm rồi bước vào trong. Nó cố gắng bẻ từng cây rồi giả vờ
như vô tình làm gãy. Bẻ được cây thứ hai, Hoàng Anh nhìn nó, nó nào dám
bẻ tiếp. “ Vợ thử độ cứng cái cây á, mềm quá à chồng ơi”
Anh cướp roi từ trong tay nó. Chỉ còn 3
cây là nguyên vẹn, hay cây kia thì gãy từ khi nảy rồi. Anh giằng bàn tay nó về hướng mình, lấy nhánh roi mà nó bẻ quật mạnh vào tay nó
' Chát ..chát..chát' “ Hư quá rồi”
'chát...át...chát...chát...cháttttttttttttttttt...' “ huhu huhu tha cho vợ , đau đau lắm, chồng ơi huhu..”
Chừng 10 roi bàn tay nó đỏ chóe lên, lực không mạnh nên chỉ có cảm giác đau chứ chưa hằn lên vết roi.
” Đi vào phòng, cởi hết quần đến đầu gối, quỳ úp mặt vào tường khoanh tay lại, nhanh”
Anh nói xong, nó thút thít đi vào làm như lời anh. Ngồi ở ngoài để bình tĩnh hơn một chút tránh đánh nó đến chút
về không nổi. Giờ anh không biết phải tri nó thế nào nữa. Nó đợi gần 45
phút rồi, chân mỏi nhừ, tay cứng đơ cũng không còn đau nữa, nước mắt
cũng dứt từ lâu, nó chỉ còn biết chờ thôi.
Hoàng Anh bước vào ngồi bên cạnh nó đang
quỳ, anh vẫn ánh mắt vừa thương vừa giận. “ chồng ơi, vợ xin lỗi“. Vậy
là hau ánh mắt chạm nhau rất lâu, anh đưa tay ấn thắt lưng nó thẳng lên
ép sát vào tường để mông nhô cao ra, mặt nó cũng bị bắt buộc đối diện
tường. Không khí chỉ còn lại tiếng roi vút xuống và tiếng kêu của nó.
'Chát' “á”
'Chát'..'chátt...chát..chát...chát,.chát chát...' “ á đau chồng hic” “đau quá”
'chát.'...chát...chát....” đau đau, úi
đau đừng mà, huhu” Cứ chừng 2 giây 3 giây lại 1 roi hạ xuống, lực lúc
mạnh lúc nhẹ, nó không thể lường trước mà gồng cũng không thể.
Nó né người nhưng bị giữ rất chặt thắt
lưng, khi có ý định ngồi úp mông xuống hai đôi chân thì roi phát tới với lực mạnh hơn, thân người lại quay về vị trí, vươn người lên thì đụng
trán vào tường. Nó hết đường để né. Tay quơ loạng choạng chẳng tới mông
kịp đã bị đánh thật mạnh ở mông mà nắm báu chặt vách tường. Hơn 10 roi
thần thánh xém lấy mạng nó thì anh dừng lại, anh hướng tay giữa phòng.
” Ra giữa phòng đứng đó” Nó quệt nước mắt không dám xin anh, đi ra giữa phòng đứng khoanh tay.
Hoàng Anh đứng phía sau nó. “ Từ bây giờ tay không được chạm mông, không được né, không được xoa, nghe rõ không vợ?''
Nó nấc “ huhu rõ chồng ơi huhu”
” Dạ Uyên” “ Cháttt..attt.' Một roi bất
ngờ, nó không dám quên lời anh dặn, báu hai tay đang khoanh lại vào nhau “á, huhu dạ huhu..huhu”
”Nói dối chồng bao nhiêu lần rồi hả?” ' chát....attt'
”á...' “huhu...”v...ợ.. hức...v.ợ.. khô.ng có, lần này... l..à.. là lần đầu thôi mà hu...hu..hức ...”
”Tội này bao nhiêu roi, đáng đánh không hay oan ức”
”dạ đáng, chồng đừng đánh mà đau quá rồi huhu”
” Một tội. Sao chồng hỏi có cá cược không mà cá cượccc hả...???”
'Chát, chát' “ á đau..”” đau ... mà” Nó
đưa tay nhưng không dám chạm mông, thật rất đau, hai roi vừa rất mạnh
thỏa sự tức giận, vừa nhanh đến chóng mặt.
”Huhu,.. vợ lỡ.. vợ nghe chô..ồng nói không cho, hức... nên vợ không dám nói”
”Không cho mà sao vẫn chơi,hỏi chồng để giấu vậy phải không?”
'Chát..”á ..huhu” Tay nó vô thức ôm mông, càng ngày mông càng nóng lên, đánh roi nào thì càng mạnh roi ấy, nó
quyết bám mông cho hết đau mới buông ra.
” vợ . vợ ..lỡ mà... huhu.. vợ xin lỗi, vợ hứa lần sau không chơi nữa”
”còn có lần sau nữa hả?” 'cháttttt' Một
roi vào mu bàn tay nó đang bấu chặt lấy mông, nó ôm tay khuỵu xuống, co
rúm lại khóc nức nở...
-----------------------------------------^^-------------------------------------------------------------------------