Tuấn thầm bực mình trong bụng! Con quỷ này dẫn mình đi đâu mút chỉ cà tha ở đây vậy nè, ác một nổi đó lại là đường về nhà ông Quân mới đau chứ! Làm nó nhớ da diết rồi nè! Thằng cha đó hổng biết có nhớ nó hay không nữa. Vì ổng mà hôm nay nó trân gân tiếp chuyện với con quỷ Quyên khó ưa này đây nè!
– Xa quá rồi đó! Quay về đi, bộ thành phố không có quán nào sao?- Anh không chìu em một chút được sao?- Nhưng mà xa quá, cô muốn giở trò gì nữa phải không?
Tuấn bắt đầu nghi kị và cảm thấy bất an. Quyên hăm dọa:
– Đi hay không tùy anh!- Giờ nói thẳng đi, cô muốn đi đâu?
Quyên trả lời lạnh lùng trong dứt khoát:
– Kén!
Tuấn dừng xe lại, ngoái nhìn cô:
– Cô muốn gì?- Em muốn biết Kén là cái gì!- Thằng Kỳ Trương nhúng tay vô đây nữa phải không?- Anh không cần biết điều đó!- Lại là một sự xếp đặt nữa chứ gì? Trẻ con, nhưng mà tôi có điều kiện!
Quyên mỉm cười:
– Điều kiện gì?- Nếu cô nói ba cô tiến hành..- OK! Chuyện nhỏ, anh không cần nói thêm! Coi như hợp đồng được kí kết!- Rồi! Lên đường.
Ha thằng Kỳ Trương này đúng là hèn thật, nó muốn chơi mình tới cùng đây mà, nhưng mà mấy em ơi, mấy em còn non lắm!
– Em đứng đây giữ xe nha, anh chạy vô lùm đằng trước… tè cái đã.- Dạ!
Thằng Tuấn đổi sang cách xưng hô ngọt ngào, con Quyên ngoan ngoãn gật đầu.…
– Alô, ông nội đang làm gì đó?- Đi chơi chứ làm gì? Hỏi nhảm!
Quân trả lời giọng tỉnh bơ, thằng Tuấn hờn dỗi:
– Trong khi tui cực khổ như vầy còn ông lại sung sướng đi chơi vậy hả?- Làm gì cực? Không phải đang ăn cơm với gia đình nàng sao? Vụ tự tử sao rồi? Ha ha ha!
Nghe Quân nhắc tới chuyện đó Tuấn sôi gan lên:
– Ông đó nha, chờ đi tui tính sổ ông sau! Bây giờ nghe tui nói nè, con quỷ đó nghe lời thằng Kỳ Trương kêu tui chở nó vô kén chơi, tui báo cho ông biết để..
Quân cười ha hả:
– Này, đánh giá anh thấp quá nha! Làm như là anh thứ gì không bằng… Mà con đó nó có rước nhóc đi luôn giùm anh còn cảm ơn nữa! Đở khổ thân!- Ông nhớ ông nói vậy nha!
Tuấn cúp máy chạy vội ra xe, cậu thở phào. Vậy là khỏe, Kỳ Trương ơi, phen này mày chẳng ngờ tao đi trước mày một bước rồi nhé! Quân cúp máy, tự nhiên thấy khó chịu trong người ghê, biết là chuyện như vậy có gì đâu mà phải… ghen. Mà cậu cho là mình đâu có ghen! Chỉ hơi chút bực bội và lo sợ mơ hồ gì đó thôi hà. Tự nhiên người yêu của mình mà cặp kè với đứa khác rồi đi vô cái chỗ vừa tối tăm vừa lãng mạn nữa hỏi làm sao mà có thể bình chân như vại được chứ! Quân nằm trên giường mà cứ lăn qua, lăn lại suy nghĩ miên man miết. Hổng lẽ chạy vô trỏng rình coi hai đứa nó làm gì chứ? Nhưng mà… làm vậy chứng tỏ mình không tôn trọng và không tin nhóc trong khi nó đã nói trước với mình như vậy rồi? Mà… lỡ hắn ta giả bộ nói vậy để mình lơ là khỏi canh me nó thì sao chứ? Nhưng mà nó vẫn có thể không báo mình thì mình cũng không biết mà, mình tệ thật, lại cứ nghĩ oan cho nhóc rồi. Nhất định phải tin nhóc thôi. Quân lấy tay bịt hai lỗ tai lại để cho cái tên xấu xa trong đầu mình không còn cơ hội lên tiếng nữa. Nói gì thì nói nhất định mình phải tin tưởng nhóc!…