Quyên choàng tay ôm cổ ba từ phía sau:
– Ba này, ba có thương con không vậy?
Ông Hùng kéo con gái lại gần, giật mình hỏi:
– Sao con lại nói vậy hả con gái? Tính xin tiền ba mua cái gì nữa phải không nè?- Ba cứ nghĩ xấu con không hà!
Sau khi chu mỏ ra phụng phịu, nàng ta lại kéo dài giọng nói:
– Ba ơi!- Gì nè con gái? Sao mỗi lần con nói chuyện với ba là tim ba đập mạnh liên hồi vầy nè…- Ba này! Ghẹo con hoài! Ba ơi, ba biết chú Tấn không?
Ông Hùng gật gù:
Biết chứ, có phải chú Tấn, ba thằng Tuấn, bạn trai con không? Chú ấy làm bên công ty Vạn Cát Tường chứ gì!
Quyên cười hì hì:
– Ba thấy anh Tuấn sao?
Ông Hùng cười:
– Cha, con gái ba coi bộ đang có triệu chứng… “mống chuồn” hay gì đây nè phải không?- Ba lại chọc con nữa rồi! Hay là mình rũ chú Tấn tới nhà mình ăn cơm đi nha ba!- Được rồi, nếu con gái ba muốn!- Vậy ba điện thoại mời chú ấy đi, tối nay con với mẹ ở nhà chuẩn bị!
Quyên hôn cái chụt lên má ba mình rồi biến mất ngay sau cửa, ông Hùng cười hề hề:
– Con gái thấy ba hết giá trị lợi dụng nên bỏ đi phải không?
Ông lắc đầu rồi tìm trong dan bạ số của ông Tấn:
– A lô, anh Tấn hả? Tôi Hùng nè, tối nay anh có rãnh không? Vậy hả? À… Tôi muốn mời anh chị tối nay qua nhà tôi mình dùng cơm đó mà..ừ.. ừ… cám ơn anh, con bé Quyên nhà tôi mà biết chắc nó mừng lắm đó! Vậy thôi chào anh!…
Ông Tấn đang xem tivi thì nhận được điện thoại của ông Hùng mời đi ăn tối. Ông mừng rơn gọi thằng Tuấn và mẹ nó:
– Hai mẹ con bà chuẩn bị tối nay qua nhà ông Hùng ăn tối đó!
Tuấn đang chuẩn bị đi chơi thì nghe tin bèn la lên:
– Thôi, con không qua đó đâu! Ba mẹ với con bé Tư đi đi! Con bận rồi!- Mày dám cãi lời tao hả? Đích thân ông Hùng mời đó mày biết chưa? Ổng còn nói đây là ý của con Quyên thì chắc chắn là nhà người ta người rũ mày qua rồi đó!
Tuấn xua tay:
– Ơi ba ơi! Đời này hai ngàn mười mấy rồi ai đâu đi ép duyên con cái nữa hả ba, mà con là con trai nữa, với lại con Quyên nó đang quen thằng Hoài mà, chắc chú Hùng mời ba ăn tối vì công việc làm ăn gì đó, sẳn tiện ổng nhắc con Quyên vậy thôi chứ nó đá con lâu rồi!
Ông Tấn có vẻ nuối tiếc chặc lưỡi:
– Thật không? Mày làm sao mà ra nông nổi như vậy? Nhà thằng Hoài có hơn gì nhà mình đâu?
Tuấn nhăn nhó:
– Ba kỳ quá! Toàn so sánh cái gì đâu không, có con qua con Quyên nó khó chịu ba còn mất điểm với chú Hùng nữa đó! Hợp thì yêu, không hợp thì chia tay. Thôi còn đi àh!
Nói xong thằng Tuấn tắt điện thoại và biến nhanh ra khỏi nhà, còn ông Tấn thấy thằng con trai nói có vẻ hợp tình, hợp lý nên cũng gật gù im re. Nhưng mà vì công việc thì tại sao lại mời ông Tấn qua nhà dùng cơm một cách trịnh trọng thế nhỉ? Thôi thì đợi tối nay hẳn tính, dù sao được đích thân “đại gia” chiếu cố thì còn vinh dự nào bằng….