Nhok Con! Chú Yêu Cháu

Chương 5: Chương 5




“ Chắc gia đình chú giàu lắm nhỉ?”

“ Ừ, có thể xem là như vậy”

“ Một mình chú sống ở ngôi biệt thự rộng thế này không thấy cô đơn sao?”

“ Bé đang lo cho chú hả?” – Anh mang món mà anh làm cho nó ra, đặt xuống, chống 2 tay lên bàn, cúi sát lại mặt nó nói

“ Không…không có…chỉ hỏi thử thôi” – Nó đỏ mặt, quay ra chỗ khác

“ Haha, không cần phản ứng dữ dội vậy đâu” – Anh nhìn nó mà không nhịn được cười – “Nếu muốn, cháu có thể ở nhà chú, bất cứ lúc nào”

“ Ai… ai thèm chứ, cháu có nhà”

“ Ăn đi” – Anh quay ra ngồi xuống đối diện với nó

Cả 2 cùng ăn tối, không khí có vẻ không được thoải mái lắm. Ăn xong nó định dọn dẹp thì anh bảo để đó, lát có người dọn, kéo nó ra ngoài phòng khách ngồi

“ Chú nấu ăn thế nào, không tồi chứ?”

“ Chú nấu ăn ngon lắm đấy” – Nó cười nói trông rất đáng yêu

“ Hử…à…ừ, cám ơn cháu đã khen” – Anh lần đầu thấy nó cười như vậy, mặt đỏ lên, quay mặt sang chỗ khác – “ Uống gì không? Chú lấy cho”

“ Cho cháu ly nước lọc được rồi”

“ Ừ…của cháu đây. Mới 7 rưỡi thôi, ngồi chơi với chú thêm chút nữa nhé!”

“ Nhưng chú với cháu ngồi nói chuyện không thế này thì chán lắm”

“ Thế cháu muốn làm gì?”

“ Mai cháu còn đi học, cháu muốn làm bài tập chút được chứ?”

“ Được thôi, theo chú”

Anh dẫn nó lên lầu, vào 1 căn phòng, có giường ngủ, phòng tắm, bàn làm việc và 1 cánh cửa dẫn ra ban công bên ngoài…

“ Cháu có thể ngồi học ở cái bàn bên kia”

“ Phòng ai vậy chú?”

“ Phòng chú”

“ Sao…sao lại dẫn cháu vào đây, cháu có thể học ở bàn bên ngoài mà” –Nó ngạc nhiên, thoáng chút bối rối

“ Qua đó học đi, đừng nói nhiều” – Anh nói với giọng nghiêm

“ Vâng…” – Nó xách cặp qua bàn ngồi, lấy sách vở ra làm bài tâp

Trong khi nó làm bài thì anh cũng ngồi ở 1 cái bàn nhỏ bên dưới sàn, lấy máy tính ra và làm nốt 1 vài việc ở công ty. Hai người chăm chú vào công việc riêng của mình, anh làm xong trước, ngước lên thấy nó vẫn đang làm bài, anh đứng dậy lại chỗ nó, thấy nó đang tập trung giải mấy bài toán khó, anh hỏi:

“ Làm chưa xong à?”

Giọng anh làm nó giật mình, ngước lên nhìn anh rồi lại cúi xuống “ Chưa”

“ Khó lắm hả, có cần chú giúp không?”

“ Chú giải được không đấy? Cháu thử nhiều cách rồi mà sao vẫn không ra nhỉ”

“ Đương nhiên là được rồi, hồi trước chú học giỏi lắm đấy, nhất là toán. Bài này làm thế này…thế này này…” – Anh đứng bên giảng nó cách làm

“ Ôi, ra rồi này, chú giỏi quá” – Nó reo lên vui mừng

“ Còn bài nào muốn chú giúp nữa không?”

“ Hết rồi” – Nó thu dọn sách vở lại và sách cặp đứng dậy

“ Thế phải trả công cho chú vì đã chỉ cháu chứ, chú không làm không công đâu” – Anh cười nham hiểm

“ Chú muốn gì?”

“ Ờ…chú muốn…” – Anh tiến lại sát nó, cầm cặp nó đặt xuống đất

“ Chú…chú…muốn gì…sao lại đứng sát vậy” – Nó hơi sợ, lùi dần ra phía sau, nhưng nó quên mất cái giường ở sau nó, thế là nó ngã lên giường

Anh cũng leo lên giường, đè nó xuống, giọng đùa giỡn “ Cháu nghĩ chú sẽ làm gì đây? Một cô bé xinh đẹp, đáng yêu đang nằm dưới chú đó”

“ Chú…chú bỏ cháu ra” – Nó sợ hãi, chống cự yếu ớt

Anh cuối xuống, đặt nụ hôn lên môi nó thật lâu rồi ngồi dậy “Thấy chú hôn không tồi chứ”

“ Chú…chú…” – Nó đứng dậy, vẫn còn sợ hãi, nó xách cặp chạy nhanh ra khỏi phòng anh, vài giọt nước từ khóe mắt rơi xuống

Anh liền chạy đuổi theo nó, bắt được, thấy nó đang khóc, anh ôm nó vào lòng “ Chú xin lỗi, cháu sợ lắm hả?”

“ Hic…chú…chú tại sao lại làm vậy chứ…hic” – Nó thút thít trong lòng anh

“ Chú xin lỗi. Nhưng… liệu bé có tin vào tình yêu sét đánh không?” – Anh ôm nó chặt hơn

“ Không, cháu chả bao giờ tin vào cái thứ vớ vẩn đó”

“ Ừ, không sao, chúng ta không phải là mới quen nhau”

“ Chú là ai? Chúng ta quen biết nhau trước đây rồi sao?” – Nó bỏ anh ra, nhìn với ánh mắt ngạc nhiên

“ Đúng vậy, rồi bé sẽ biết thôi. Không giận chú nữa nha”

“ Được rồi, đưa cháu về đi”

“ Vào rửa mặt đi, bé khóc nhìn xấu lắm đó biết không” – Anh đưa tay véo má nó

“ Do ai chứ” – Nó nói khẽ, quay lưng đi vào nhà

Nó rửa mặt xong đi ra, anh đưa cho nó một cái khăn nhỏ để lau mặt rồi lấy xe đưa nó về. Đứng trước nhà nó, anh bảo:

“ Bé vào nhà đi, à…cho chú số bé đi”

“ Làm gì?”

“ Chú muốn tiện liên lạc với bé hơn, với lại nhắn tin không thì chán lắm, chú muốn nghe giọng bé…mỗi ngày”

“ Được thôi, đưa điện thoại của chú đây nào” – Nó cầm lấy điện thoại của anh rồi bấm số cùa mình

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.