Xin lỗi vì kết thúc đột ngột nhưng mình cảm thấy truyện của mình bối cảnh hơi rối , mình cảm thấy hơi bí ý tưởng , mong các bạn thông cảm . Mình sẽ rút kinh nghiệm ở những truyện sau mong các bạn sẽ nhớ đến tác giả Yuki nhé . Mong các bạn có thể ủng hộ mình , mấy tuần sau nếu có thể mình sẽ ra phần 2 , phần 2 của truyện sẽ có tên là :
- Nhok nghịch ngợm ! I love you ( P2 )
Ai ý kiến góp ý gì thì cứ com mừn ( cmt) dưới .
*****************
Sáng hôm nay ở trường tụi nó xôn xao hơn bình thường , hình như có chuyện gì lớn hay sao á ( lại gần xem nào ) hình như có tiếng nói :
- Xin lỗi tụi mày nhé , nhưng vì việc học sa sút cho nên ba mẹ tao với ba mẹ của Tuyết , Nam , Thông đã quyết định cho tụi tao về Hoa học rồi - Chị Đan buồn nhưng giấu trong im lặng .
- Bao giờ mày đi - Trang và Vi cũng buồn , đáp lại trong hai hàng nước mắt .
- Tối nay - Chị Đan buồn nhưng cố tỏ ra như tình bạn chả có gì là phải tiếc nuối cả ý.
- Mày có thể vô tư thế à , chẳng nhẽ tình bạn chúng mình mấy năm qua không là gì sao , nếu thì mày đi đi .
Trang nói trong sự giận dữ và có pha chút hương vị gì đó dịu nhẹ của sự buồn rầu . Còn Vi thì vẫn ngồi đó , nó cố tìm cách tâm sự với Đan :
- Đan có gì buồn thì nói với Vi đi na - nó đang có nũng nịu
- Mày đừng nói gì với Trang nhé , tao biết tính nó mà , tao chỉ không muốn nó buồn thôi .
- Ok .
[ Tối hôm đó ]
Đã sắp đến giờ bay rồi , mà chẳng có ai ra tiễn bốn anh chị gì hết , để coi tụi nó mặc gì ta . Đan hôm nay mặc một chiếc áo phông , sọc ngang đen trắng , đi kèm với chiếc yếm bò ngắn bỏ một dây và đôi giày Converse màu đỏ . Tuyết cũng diện không kém , một chiếc váy xanh dương cụp đuôi , đi kèm với đôi dày sneaker màu trắng và mái tóc đen ủa mải diện hai chị mà quên mấy anh rồi . Để xem nào , anh Thông mặc gì ta , một chiếc áo phông trắng kiểu hiphop kèm theo đó là một chiếc quần bò ngố ( đến gối )xanh xước , đi đôi giày Adidas màu xanh dương pha đen ,trắng và tóc Undercut mái chéo . Nam thì mặc một chiếc áo tay lỡ màu xám có mũ , kèm theo đó là chiếc quần bò ngố giống Thông và đi đôi giày Nike . Mải giới thiệu mà quên mất giờ lên máy bay rồi . Hình như tất cả ai củng vui chỉ trừ Đan ,nó vô vọng bước lên máy bay thì chợt có tiếng gọi :
- Đan à , mày nói dối tao là xấu lắm đấy nhá - Thì ra là chị Trang .
- Xin lỗi , tại tao không muốn máy lo thôi .
- Tao biết mà .
Rồi chị Vi tung cho Đan một một món quà và nói :
- Quà của Dương Anh đấy .
Chị Đan nhìn , thì ra là một cái móc khóa hình con gấu . Đang vu vơ nói chuyện thì phải lên máy bay trước lúc chia tay Vi nói :
- Đi thì cố học tốt nhé , nhớ đừng quên bọn tao , 5 năm nữa gặp lại .
- Ok .
Rồi nó bước lên máy bay . Chúng nó nhìn ra bầu trời đầy sao ngoài cửa sổ , từ phía nhà của Dương Anh pháo hoa được ai bắn lên trên bầu trời với dòng chữ :
- Cô nhok nghịch ngợm à ! I Love You
Bọn nó không nói gì chỉ nhìn nhau cười . Đan thầm nghĩ :
- Tên ngốc này ! 5 năm sau gặp lại tôi sẽ cho cậu chết .