Nhục Hồng Ngải

Chương 22: Chương 22: Nhục hồng ngải




Bách lắng nghe mà như không tin vào tai mình. Tất cả những gì anh vừa trải qua đều vô cùng may mắn. Bằng linh cảm kì lạ, anh đã không bỏ qua lời gợi ý của thầy H”Nue. Vốn dĩ bản chất thầy H”Nue không muốn nói kĩ cho anh biết, sợ anh hành động quá vội vàng sẽ bị chúng để ý hãm hại khi thầy không còn bên cạnh. Thầy H”Nue đành phải nhắn những lời hàm ý súc tích khó hiểu để Bách dành thời gian lần mò giảm sự chú ý. Xung quanh Bách vẫn còn nhiều tai mắt của bà Mo, chẳng hạn như cô cháu gái tên Ban kia, cô ta năm lần bảy lượt đều muốn hướng Bách rời bản để triệt tiêu hẳn mối hiểm nguy. Giờ đây cô ta cũng đã nằm trong diện nghi phạm điều tra, bị bắt giải đi.

“Vậy...vậy là bà ta để ý tôi từ đầu ư?” Bách hỏi thầy H”Nue.

“Ừ...sau khi tách ra khỏi Uông Bắc, tôi đã suy nghĩ thấy đáo hơn. Vào buổi lễ Lại gia đó, anh đã vô tình nhận được quả cầu mây chứa lá bùa phải không?”

Bách khẽ gật đầu.

“Bà ta biết rằng cậu là bố đứa trẻ bị bà ta bắt cóc, đã lần mò lên được tận đây, chính vì thế nên bà ta cố tình bảo những cô gái hầu ném quả cầu mây về phía cậu để ép cậu nhận lấy lá bùa đó. Lá bùa đó tôi chưa xem kĩ nhưng có lẽ đã đổi đi vài chữ, không phải bài May mắn mà là bùa Theo dõi để dễ biết cậu đang ở đâu...từ đó dễ điều khiển cậu hơn. Tôi đã chủ quan để cậu nhét vào ví...Lá bùa cô gái cưỡi hổ trên cửa của tôi là bùa hộ thân và cũng triệt tác dụng của lá bùa đó nên cậu mới bình yên tới giờ....”

Bách há hốc miệng.

“Tất cả những lần cậu bị tấn công bởi ma rừng, ma lai đều nằm trong sự tính toán của bà ta cũng như tên Uông Bắc, nhờ lá bùa này...May mà những lần đó tôi đều cứu kịp thời...“. Thầy H”Nue thở dài.

Tất cả mọi chuyện đều đã dần sáng tỏ, kẻ thủ ác cần phải được trị tội thích đáng. Thầy H”Nue tính lên hang động kia cùng với cảnh sát nghiệp vụ để xem những việc bà Mo đã làm có mục đích gì. Bách rất muốn đi theo, cộng thêm lời thuật lại của bé Nhật thì mọi thứ sẽ dễ hiểu hơn.

Thế nhưng thầy H”Nue để ý thấy khuôn mặt của Bách đã xám ngoét cả lại, mồ hôi đang túa ra ở hai bên thái dương. Tay phải anh vẫn nắm chặt tay con, tay trái không ngừng sờ nắn đôi vai.

“Anh sao thế? Lúc nãy có xảy ra tai nạn gì không?“. Thầy H”Nue hỏi.

“Bố...bố cháu bị ngã...“. Thấy Bách chần chừ im lặng, Nhật nhanh nhẹn cướp lời.

“Vậy anh mau đi viện kiểm tra đi, cả hai bố con luôn, việc tiếp theo để tôi giải quyết nốt sau đó sẽ báo lại cho anh...“. Thầy H”Nue giục giã.

Bách cảm thấy không thể nén chịu cơn đau được nữa bèn bất đắc dĩ đồng ý. Anh cảm giác như xương vai mình đã bị vỡ. Bách và Nhật được hộ tống đi bởi vài người cảnh sát xuống dưới bệnh viện thành phố kiểm tra sức khỏe tổng quát. Giờ hai người là nhân chứng quan trọng.

Ở lại, thầy H”Nue cùng Ba Năng và một số chiến sĩ khác lên xem xét hiện trường trên hang động huyền táng. Giới chức địa phương đã quá chủ quan khi giao lại toàn quyền quản lý di tích này cho bà Mo Xa Tích vì đơn thuần chỉ nghĩ rằng bà ta nắm rõ những thủ tục và được người dân tin tưởng nhất. Đâu ai ngờ rẳng bà ta giở trò mờ ám sau lưng tất thảy mọi người.

Theo con đường cũ, đám người lên tới được hang động cần tới. Mùi xú uế bốc lên ở khắp mọi nơi. Lần cuối thầy H”Nue lên đây, hang động này vẫn còn rất sơ sài, chỉ có một ngách hang chính với vài chục bộ quan tài treo cao thấp khác nhau. Điều đó đánh dấu sự xuất hiện của một nhóm người đã từng sinh sống ở đây vài trăm năm về trước theo tục huyền táng. Những bộ xương đã được bảo quản rất tốt và gần như không cần phải làm gì thêm ngoài việc canh giữ. Thế nhưng bà Mo đã biến đổi nơi này rất nhiều: cho thêm hệ thống điện và mở nhiều ngách hang nữa.

Thầy H”Nue vừa bước vào gian chính thì vội kêu tướng lên và ngồi sụp xuống. Thầy ôm mắt quằn quại ra chiều đau đớn lắm, những giọt lệ chảy dài xuống hai đôi má.

“Sao thế?“. Các chiến sĩ hỏi

“Anh lại sao à?“. Ba Năng cũng lo lắng.

Thầy H”Nue xua xua tay tỏ ý một lúc nữa sẽ đỡ, mọi người cứ đi tới trước. Họ đâu biết rằng mắt anh đang rất nhức mỏi và xót. Càng vào sâu, những tia năng lượng đỏ kì quái vương trên người Bách và con trai anh xuất hiện nhiều và ngày càng gay gắt khiến anh không thể chịu nổi.

Vừa ngồi xoa mắt một lúc cho đỡ thì H”Nue đã lại nghe thấy tiếng hét thất thanh của Ba Năng: “AAAAAA!“.

Thầy H”Nue cố gắng chạy tới xem thì chính bản thân thầy cũng thấy lợm giọng: đó là xác chết không nguyên vẹn của một đứa trẻ. Ngoài sảnh còn có cả chiếc máy trộn có chất lỏng tỏa ra tia đỏ làm chói mắt thầy. Không những thế, mùi hương tỏa ra từ chút hỗn hợp còn sót lại cũng kích thích lạ thường: thơm dịu và làm con người ta muốn ngửi mãi. Thầy H”Nue cảm thấy thứ mùi này vô cùng quen thuộc.

Sau khi xem xét tất cả, nhìn cấu kết sắp xếp trong hang động, thầy H”Nue khẳng định rằng bà Mo đã âm thầm luyện một thứ ngải nào đó từ thịt trẻ em xay nhuyễn. Chúng đã chuẩn bị sẵn cả một nơi để ướp thịt trẻ em khi còn sống, đánh mê chúng và bắt chúng ngâm vào bồn hương thảo tạo nên thứ thịt tinh khiết nhất. Sau cùng, nạn nhân không được lóc thịt khi đã chết mà phải bị xẻo từng mớ thịt khi vẫn còn tỉnh táo cho tới khi chết mới thôi để đảm bảo độ tươi nhất có thể. Không còn một hành động nào tàn nhẫn hơn như vậy.

Thầy H”Nue xin một ít mẫu chất lỏng trong chiếc máy trộn để về nghiên cứu thêm. Chính bản thân thầy H”Nue cũng cảm thấy quả thực việc cậu bé con của Bách còn sống sót là một phép màu. Tất cả những đứa trẻ được giải cứu đều trong trạng thái mê mẩn không rõ điều gì, thân thể phì nộn vì được vỗ béo, vậy mà Nhật trông khác hẳn, cậu bé gầy gò, tỉnh táo và còn có thể gõ cửa kêu cứu đúng lúc Bách bước vào hang động. Mọi thứ trùng hợp đến khó tin. Có lẽ thầy phải gặp trực tiếp để nói chuyện với cậu bé để giải mã phép màu này.

Đúng lúc đó, một cơn gió lạnh thốc vào trong hang khiến sống lưng của thầy H”Nue lạnh buốt. Thầy ngoảnh mặt ra hướng cửa hang và chợt giật nảy mình....

[***]

Một tháng sau đó, những cảnh sát đặc vụ tỉnh Sơn La đã triệt phá xong một vụ án lớn nhất thập kỷ, gây chấn động cả nước và có liên quan đến rất nhiều các vụ án nhỏ khác: vụ án thực phẩm của tập đoàn Thiên Hồng. Tất cả ban quản trị đã bị lùng bắt và truy nã gắt gao trong nhiều tháng sau đó. Cảnh sát vào cuộc điều tra đối tác của bà Mo bản Mường là tập đoàn Thiên Hồng, phát hiện trong những nhà máy của tập đoàn này đều có tầng hầm bí mật còn máy móc đóng gói sản phẩm Hồng Ruby ở ngoài chỉ là ngụy trang. Ở trong những tầng hầm này việc sản xuất loại hồng quả kì lạ này mới thực sự diễn ra: những cây hồng được trồng trong môi trường nhân tạo, tiêm thuốc tăng trưởng cho lớn rồi liên tục được bơm từ từ những chất lỏng kì lạ được cung cấp bởi bà Mo vào trong những thớ thịt hồng. Thành phẩm thu được là những quả hồng căng bóng, thơm mọng, thịt hồng mềm như tơ, ăn vào là mãi không thể dứt ra được khiến người dân phát cuồng. Tập đoàn này bành trướng lên với tốc độ khủng khiếp. Những sản phẩm từ tập đoàn này bán ra đều cháy hàng dù có giá thành cắt cổ. Cảnh sát phân tích mẫu vật thu được: trong những quả hồng thượng hạng nhất: Hồng Sapphire có lẫn thịt người, các phân khúc rẻ hơn Loại 2,3 có thành phần từ thịt động vật. Tập đoàn này cùng với bà Mo đã thực hiện rất nhiều các cuộc bắt cóc trẻ em trên toàn đất nước trong nhiều năm qua để nuôi giết thịt. Mục đích của việc làm man rợ này vẫn đang được các chiến sĩ vận động hỏi cung từ những đối tượng đã bị bắt.

Tin tức tung ra khiến toàn bộ người dân choáng váng, một làn sóng phản đối lớn nổi lên ở khắp mọi nơi. Người dân điên cuồng bạo động đập phá các nhà máy, cửa hàng của tập đoàn này...

Duy chỉ có thầy H”Nue là hiểu rõ mục đích của hành động bà Mo. Sau 1 tháng mày mò nghiên cứu, vào tận nơi ở cũ của thầy mình, H”Nue đã phần nào đoán ra sự thật. Bà Mo đã luyện một loại ngải rất cổ mà thầy anh vô tình tìm được từ trong đống tài liệu cũ nói về tà thuật. Loại ngải này có sức hấp dẫn rất mạnh, tỏa ra hương thơm và đem lại rất nhiều tài lộc cho người ăn nó. Loại ngải này luyện càng nhiều thì lợi ích sẽ càng lớn thế nhưng nghiệp chướng của người hưởng cũng như người luyện vô cùng to lớn không sao gánh nổi. Do đó chỉ còn cách là để mọi người cùng san sẻ điều đó: bán nó đi rộng rãi..Như vậy, mỗi khách hàng mua sản phẩm đều sẽ có lợi ích và đều phải gánh bớt nghiệp chướng cho người bán..Đây là một hành động vô cùng thông minh và xảo trá. Điều ác độc nhất trong việc luyện ngải này chính là cần tới thịt người, đặc biệt là thịt trẻ em có năng lượng sạch. Thầy H”Nue đã đặt được cái tên cho loại ngải này: Nhục Hồng Ngải, trong đó “nhục” có nghĩa là “thịt”, “hồng” là trái hồng, trái hồng làm từ thịt người...Thịt động vật tươi cũng có thể thay thế nhưng không hiệu quả bằng.

Tập đoàn Thiên Hồng này và bà Mo đã cùng nhau chế tạo ra một sản phẩm dựa trên sự vô nhân tính không sao tưởng tượng nổi chỉ vì lợi ích của bản thân. Thành công họ đã đạt được dựa trên nỗi đau khổ khôn cùng của những người còn sống. Những đứa trẻ bị tra tấn hành hạ và giết hại đã phải chịu đựng địa ngục khi còn sống, khi đã chết đi cũng bị bà Mo làm lễ trục xuất khỏi nhân gian không một người từ biệt...

Loại ngải ẩn trong trái hồng này không chỉ hấp dẫn người mua bởi vị ngon của nó mà thật sự loại ngải này có tác dụng khiến mọi người truyền tai nhau...Ai đã nếm thử đều cảm giác đường danh lợi, tình duyên hanh thông, mọi sự may mắn. Vì vậy dù có cái giá trên trời nhưng sản phẩm này luôn làm mưa làm gió mỗi khi hè tới và được săn lùng liên tục trong năm...Họ đâu biết rằng nhân quả đang đợi họ ở phía sau con dốc của cuộc đời.

Chắc chắn rằng tiêu chí những đứa trẻ được lựa chọn để bắt cóc sẽ rất đặc biệt, điều mà thầy H”Nue vẫn chưa thể đoán ra. Cảnh sát vẫn đang tiếp tục rà soát những sản phẩm của tập đoàn lớn này để điều tra thêm những gì nằm ẩn sau đó. Chỉ có một điều chắc chắn rằng bà Mo còn dở trò gì đó đối với cơ thể Bách khiến năng lượng của chiếc la bàn sai lệch đi, chỉ dừng lại ở đồng cỏ sau bản Mường, che giấu manh mối dẫn tới hang động kia.. Giả thuyết khả dĩ nhất chính là thứ bùa nào đó bà ta đã tẩm riêng trong quả hồng ghê tởm tặng cho Bách ăn. Thầy H”Nue có niềm tin kiên định vào chiếc la bàn của mình mới đoán ra được địa điểm thật sự nằm ở gần đó. Về phần của Bách, thầy H”Nue vẫn có chút ngạc nhiên bởi sự may mắn và quyết tâm kì lạ của anh. Bách làm một người đa nghi lại bị dọa dẫm, cản trở đủ điều nhưng anh vẫn quyết định ở lại đây. Sau cùng, thầy cũng đã biết được một phần lí do.

Điều đáng lo ngại nhất hiện giờ đó chính là bà Mo Xa Tích đã biến mất không một dấu vết. Cảnh sát vẫn chưa tìm ra bóng hình của bà ta. Vào đêm mọi thứ bị phát giác, bà Mo dự định trở về bản ngay sau khi thịt những đứa trẻ đã được chuẩn bị sẵn để luyện ngải. Ngày hôm đó là Nguyệt thực, âm tính rất mạnh, là một ngày phù hợp để đại khai sát giới, luyện ra thứ bùa ngải mạnh nhất. Tất cả những đứa trẻ hôm đó đều quá may mắn bởi nếu Bách không phát hiện ra thì giờ chúng đều đã chịu số phận như những đứa trẻ trước đó. Thế nhưng ai đó đã kịp mật báo cho bà ta để bà ta kịp thời lẩn trốn.

Những gì liên quan đến bà Mo và hành động man rợ của bà ta, thầy H”Nue đều thấy có sự ảnh hưởng rất lớn bởi người thầy đã khuất của H”Nue, những sản phẩm trí tuệ và tâm huyết của thầy. Anh chỉ chắc chắn một điều rằng khi còn sống, thầy của anh sống vô cùng hiền lương, không đua tranh với đời, không bao giờ chấp nhận những hành động ác độc này. Cái chết của thầy anh có uẩn khúc và có thể liên quan tới Mo Xa Tích...Những ngày vừa qua, trở về nơi ở cũ trong hang của thầy mình, H”Nue đã tìm được một con dao găm cán ngà voi được giấu kín dưới chân giường...Anh giữ lại bên mình như một kỷ vật nữa của người thầy.

Điều anh khát khao nhất bây giờ là biết được sự thật năm xưa từ chính miệng mụ Mo Xa Tích...Quả thực thầy H”Nue chưa một lần tìm hiểu về gốc tích của bà ta. Bà ta thực sự là ai? Có nguồn gốc như thế nào? Tại sao lại ở vùng đất này làm mưa làm gió...? Giờ thầy có thể tìm bà ta ở đâu...

(còn tiếp)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.