Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 357: Chương 357: Anh đừng khiến em thất vọng




“ Lạc Tổng, em nghĩ không nên hợp tác với người Nhật.” Tôi khẽ nói. Thiết bị khoa học của Nhật Bản luôn muốn độc quyền thị trường Trung Quốc, thị trường Châu Á, kể cả thị trường toàn thế giới, bây giờ, cơ bản bọn họ cũng làm được rồi, bây giờ thiết bị vũ khí trong nước của Trung quốc, ngoài thiết bị vũ khí của Dạ Thị và Lạc Thị xuất sắc ra, thiết bị khoa học trong nước của các tập đoàn khác đã không còn thấy hình bóng nữa rồi, các phòng thí nghiệm vật lí hóa học ở các trường đại học, các phòng thí nghiệm ở công xưởng, cơ bản đều là thiết bị khoa học của Nhật rồi, hồi em học đại học lúc làm thí nghiệm hóa học, em đối diện với máy quang phổ tia cực tím, nguyên tử hấp thụ quang phổ, em còn nhìn thấy các loại thiết bị khoa học ở bệnh viện của anh Đại Vũ, cơ bản đều là của Thanh Hữu, dã tâm của bọn họ rất lớn, bọn họ muốn triệt để chiếm gọn thiết bị khoa học trong nước chúng ta, cho đến sau này sẽ chiếm trọn tất cả công nghiệp hóa học của dân tộc chúng ta, nếu như chúng ta lần này đánh bại Dạ Thị rồi, chỉ có Lạc Thị là đứng đầu, Lạc Tổng anh cảm thấy Lạc Thị có thể đứng bao lâu nữa? Lạc tổng, em biết ân oán giữa anh và Dạ Thiên Kỳ, em cũng biết anh rất ghét anh ta, nhưng em hy vọng anh từ tình hình chung suy xét, đừng, đừng hợp tác với người Nhật, em biết, anh cũng rất ghét người Nhật có phải không? Anh cũng không muốn hợp tác với bọn họ có phải không? Anh chỉ là muốn đánh bại Dạ Thiên Kỳ có phải không? Thế thì, em xin anh Đại Thâm, anh suy nghĩ lại một chút.”

Tôi thật tâm thật lòng nói như thế với Lạc Mộ Thâm.

Lạc Mộ Thâm chăm chú nhìn tôi, trong ánh mắt anh ấy lóe lên chút gì đó mà tôi nhìn không hiểu, anh ấy không nói gì, chỉ là nhìn tôi, tôi cảm thấy ánh mắt anh ấy giống như nhìn thấu tôi vậy, dường như có thể xuyên thấu vào trong tim tôi.

Trầm mặc hồi lâu, anh ấy khẽ nói: “ Em không phải là đang thương Dạ Thiên Kỳ đấy chứ? Có phải Dạ Thiên Kỳ cũng thật sự khiến em động lòng, khiến em thương xót? Hoặc là em muốn báo đáp hắn ta vì đã tốt với em?”

Tôi nhìn vào đôi mắt sâu đó của Lạc Mộ Thâm, khẽ nói: “ Anh Đại Thâm, Dạ Thiên Kỳ là một người cực kỳ tốt, anh ấy đối với em rất tốt, rất chăm sóc em, em luôn cảm kích anh ấy, tình cảm của em đối với anh ấy là hoàn toàn trong sáng, không có một chút tình cảm nam nữ, nhưng anh cho rằng em muốn báo đáp anh ấy, mới không để anh liên kết với người Nhật đối phó với anh ta sao? Thế thì, anh Đại Thâm, anh nói sai rồi. em là hy vọng anh Đại Thâm từ tình hình chung mà nhìn, mặc dù anh là một thương nhân, nhưng đầu tiên anh là một người Trung Quốc!”

Lạc Mộ Thâm vẫn nhìn tôi hồi lâu, rất lâu rất lâu, sau đó, khóe miệng anh ấy khẽ mỉm cười: “ Nhụy Tử, em như thế khiến anh rất ghen đấy, làm thế nào đây?”

“ Thế thì anh nói xem phải làm thế nào?” Tôi im lặng nhìn vào mắt Lạc Mộ Thâm, anh Đại Thâm à, anh đừng khiến em phải thất vọng.

Lạc Mộ Thâm đứng lên, chân dài bước đến trước mặt tôi, anh ấy đưa ngón tay ra, vuốt nhẹ lên sống mũi tôi, “ Em yên tâm, trong lòng anh tính toán cả rồi.”

Tính toán rồi? enh định làm thế nào?

Lạc Mộ Thâm nhẹ kéo lấy tay của tôi: “ Nhụy Tử, em không tin bất cứ người nào thì cũng phải tin anh, anh sẽ không để em thất vọng.”

Tôi cũng nắm chặt lấy tay của anh ấy, Lạc Mộ Thâm, em gần như đặt trọn trái tim mình lên người anh, anh đừng khiến em thất vọng.

--Tôi chờ đợi vào quyết định của anh ấy—

Sau mười ngày tại hiện trường đấu thầu.

Do lần đấu thầu này không phải tầm thường, cho nên những nhân vật đứng đầu của bên đấu thầu đều đích thân đến hiện trường.

Bao gồm cả người đứng đầu ban chấp hành thiết bị khoa học của Lạc Thị là Lạc Mộ Thâm, tổng giám đốc ban chấp hành công ty thiết bị khoa học Thanh Hữu Nhật Bản là Bách Hợp, còn cả người đứng đầu ban chấp hành thiết bị khoa học Dạ Thị là Dạ Thiên Kỳ cũng đích thân đến.

Khi Lạc Mộ Thâm hiên ngang đĩnh đạc bước vào đại sảnh đấu thầu dưới sự vây chặt của thuộc hạ, khí chất mạnh mẽ đó có thể khiến cho tất cả mọi người bị lay động.

Trên khuôn mặt tuấn tú đó vẫn nở nụ cười đẹp mê hồn, ai có thể nghĩ đến nụ cười đó lại cuốn hút thế chứ, vẻ đẹp trai cuốn hút đó không chừng còn đánh bại được hồ li gian xảo nhất trên thương trường?

Tôi lần đầu tiên đến tham gia buổi đấu thầu với tư cách là thư ký Tổng giám đốc đi cùng Lạc Mộ Thâm. Trong lòng không kém phần bồn chồn lo lắng.

Tôi nhìn thấy Bách Hợp đó liếc nhìn sang chào hỏi Lạc Mộ Thâm, Lạc Mộ Thâm cũng mỉm cười chào lại.

Nụ cười của Lạc Mộ Thâm, thật sự quá hấp dẫn người khác.

Thằng cha này, thật khác gì một con yêu quái.

Tôi không kìm được nhẹ thở dài, Lạc Mộ Thâm, anh cười như thế làm gì chứ? Anh là muốn mọi người đều bị hớp hồn vì nụ cười của anh sao, tôi tin tất cả những người phụ nữ có mặt ở xung quanh đều sắp ngất cả rồi….chỉ sợ sớm đã chết trong nụ cười đó, Lạc Mộ Thâm, có lực sát thương đối với sinh mạng của người phụ nữ.

Bách Hợp cũng là phụ nữ, tôi rõ ràng nhìn thấy mắt cô ấy ngây dại một lát, tôi tin cô ta cũng bị nụ cười của Lạc Mộ Thâm làm cho mê dại rồi.

Có điều, nữ hồ ly này rốt cuộc đang nghĩ gì, tôi không biết được.

Tôi nhìn thấy cô ta cũng cúi đầu lễ phép với tôi, tôi cũng vội vàng cúi đầu đáp trả, mặc dù trong lòng ghét, nhưng trên mặt không thể để lộ ra được.

Trên mặt Bách Hợp đó cũng lộ ra nụ cười duyên dáng.

Hai người chào hỏi bằng ánh mắt, mỗi người đều ngồi vào vị trí của mình.

Sau vài phút, đại diện Lạc Thị cũng tiến vào.

Khi tôi nhìn rất lâu chưa thấy Dạ Thiên Kỳ, tim tôi không kìm được lo lắng một chút.

Vẫn là nụ cười tự nhiên phóng khoáng đó, vẫn là khuôn mặt tuấn tú hào hoa mê người đó, Dạ Thiên Kỳ dưới sự vây quanh của thuộc hạ tiến vào đại sảnh đấu thầu, giống như là một phong cảnh mê người khác vậy.

Tôi không kìm được trong lòng thở dài một hơi, Dạ Thiên Kỳ và Lạc Mộ Thâm, thật sự là hai ngôi sao sáng đốt cháy ánh mắt mọi người trên thương trường!

Hai người xuất sắc như thế, nếu như là bạn mà không phải kẻ địch, thì tốt bao nhiêu!

Sau khi Dạ Thiên Kỳ tiến vào, rõ ràng nhìn thấy tôi, anh ấy hướng về phía tôi, trong ánh mắt vẫn còn cảm giác thân mật, còn tôi, chỉ có thể cúi đầu lễ phép chào lại, anh Thiên kỳ, hy vọng tất cả đều tốt với anh.

Rất nhanh, tất cả mọi người đều ngồi vào chỗ ngồi, bên đấu thầu bắt đầu chủ trì nơi đấu thầu.

Các bên đấu thầy bắt đầu đấu thầu, trả lời câu hỏi của bên đấu thầu, đồng thời tỉ mỉ tiến hành tìm hiểu tham số kỹ thuật.

Quả nhiên, ý kiến về thiết bị khoa học của Lạc Thị cực kỳ cao, dù cho là giá cả hay là chỉ tiêu kỹ thuật đều hết sức phù hợp với tiêu chuẩn của bên đấu thầu, xem ra, Lạc Mộ Thâm làm việc bỏ ra khá nhiều công sức.

“ Lạc tổng, số lượng lần đấu thầu này cực kỳ lớn, sản phẩm máy quang phổ của Lạc Thị rất được lòng người tiêu dùng, nhưng sản phẩm sắc phổ vẫn chưa thể đạt được tiêu chuẩn của chúng tôi, mời ngài chọn với một công ty chế tạo máy sắc phổ tiến hành hợp tác, như thế, thắng lợi của các ngài sẽ cực kỳ lớn.” Người chủ trì nói rõ ràng.

Bách Hợp ngồi trên ghế của mình, ưỡn thẳng lưng của mình lên.

Thị trường quang phổ gần như sắp bị Lạc Mộ Thâm độc quyền rồi, không sao, chỉ cần cho mình thị trường thiết bị sắc phổ cũng được.

Lạc Mộ Thâm khẽ mỉm cười: “ Đối tác hợp tác thiết bị khoa học của tôi cũng ở bên trong tài liệu đấu thầu rồi, chỉ có sản phẩm máy móc thiết bị sắc phổ và tính năng máy của bọn họ mới có thể phù hợp với Lạc Thị chúng tôi, cũng chỉ có sự hợp tác của chúng tôi mới phù hợp nhất với lần mua bán này.”

Trên mặt của Bách hợp không giấu được nụ cười đắc ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.