Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 510: Chương 510: Cậu có phải ngốc không thế




Lạc Mộ Thâm cười khẽ lắc đầu: “ Không phải, con mắt thẩm mỹ của anh không có vấn đề gì, anh không phải cho rằng em xinh đẹp hơn Lâm Sảnh Di, cho nên mới thích em, mà là tại vì, anh thích đó là nét đáng yêu của em, một người phụ nữ, không phải vì xinh đẹp mới đáng yêu, mà là tại vì đáng yêu mới càng thêm xinh đẹp, thật đấy, đầu lợn, anh sẽ không để ý gia thế của em, sẽ không để ý xem em có phải người đẹp nhất hay không, mà là tại vì anh thích nhất tính cách đáng yêu của em, tại vì em đáng yêu, khiến anh không thể thoát ra được......em chính là nữ thần đáng yêu nhất trong lòng anh, hy vọng em mãi mãi giữ được vẻ đáng yêu và hồn nhiên này....”

Anh ấy thích tôi đáng yêu và hồn nhiên......

Tôi cười sung sướng bổ nhào vào lòng Lạc Mộ Thâm......

“ Lâm Sảnh Di, là một người con gái rất xuất sắc, cô ấy sẽ là một trợ thủ xuất sắc, cô ấy xuất hiện sẽ khiến công việc của chúng ta đỡ hơn một chút, như thế em cũng sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều.” Lạc Mộ Thâm vuốt nhẹ sống mũi của tôi, sau đó áp sát mặt lại, dùng mũi của anh ấy cọ vào mũi tôi.

“ Đầu lợn, gần đây em không cần phải đi tiệc tùng tiếp khách nữa.” Anh ấy cười nói.

“ A, thế thì không phải em sẽ không có tiền hoa hồng sao? Tổn thất kinh tế của em sẽ rất lớn!” Tôi cố tình nói.

“ Xem bộ dạng hám tiền của em kìa!” Lạc Mộ Thâm lại đưa tay vuốt sống mũi của tôi, “ Tiền của anh cũng là của em, em còn lo hoa hồng ở đâu nữa.”

Tôi cười lăn lộn trong vòng tay của Lạc Mộ Thâm.

Đối với Lạc Mộ Thâm, tôi không lo lắng, tôi tin anh ấy hết lòng với tôi, cũng tin chúng tôi sẽ nắm chặt tay cùng đi bên nhau đến già.

......

Ngày hôm sau.

Tại vì công ty jk và Lạc Thị còn có rất nhiều việc hợp tác phải bàn bạc, hơn nữa ấn tượng của Smith đối với Lâm Sảnh Di rất tốt, gọi đích danh Lâm Sảnh Di đến làm phiên dịch đồng thời cùng đi.

Lạc Mộ Thâm đành phải đồng ý. Nhưng anh ấy yêu cầu Cát Vân cũng cùng đi.

Lâm Sảnh Di cũng rất vui, tại vì đây dù sao cũng là điều khẳng định với năng lực của cô ấy.

Tôi nhìn thấy khuôn mặt rạng ngời của cô ấy, dường như không giấu được niềm vui.

“ Vậy Lạc Tổng tôi đi chuẩn bị tài liệu.” Đôi mắt to sáng của Lâm Sảnh Di nhìn Lạc Mộ Thâm nói.

“ Được.” Lạc Mộ Thâm gật đầu, bình thản nói.

Lâm Sảnh Di giống như một con thỏ thích thú vui vẻ đi ra khỏi phòng làm việc tổng giám đốc.

“ Lạc tổng, tôi cũng đi chuẩn bị một vài thứ.” Cát Vân liếc nhìn tôi, cười nói.

Sau khi Cát Vân rời đi, Lạc Mộ Thâm nhẹ ôm lấy eo tôi: “ Đầu lợn, lần này không đưa em đi nữa, sau khi tan làm, anh bảo lái xe đưa em về nhà, sau khi em về nhà, ăn cơm xong nhớ nghỉ ngơi, đợi anh về sẽ mát xoa cho em.”

“ Vâng,” Tôi gật gật đầu, “ Anh uống ít rượu thôi nhé.”

Tôi thương nhất mỗi lần Lạc Mộ Thâm đi tiếp khách phải uống rượu, đối với đàn ông, đặc biệt là người đàn ông thành công, khi tiếp khách, không tránh được phải uống rượu.

“ Anh biết rồi, vợ yêu.” Lạc Mộ Thâm cúi đầu hôn lên trán tôi, “ Anh sẽ về sớm để ở bên cạnh em và con. Hai tháng nữa sẽ ở bên em nhiều hơn.”

Tôi cười nói: “ Anh yên tâm, em cũng không phải búp bê vải, nhất thiết phải có anh bên cạnh, buổi tối em sẽ đi dạo với Châu ĐÌnh, vận động thích hợp rất tốt cho sức khỏe, anh yên tâm, em sẽ tự chăm sóc mình thật tốt.”

“ Được rồi, nhưng nhớ về sớm đấy.” Lạc Mộ Thâm khẽ nói, “ Nếu không anh sẽ rất lo.”

Tình cảm ấm áp len giữa tôi và Lạc Mộ Thâm, tôi và anh ấy yêu nhau sâu đậm như thế....

Tôi tin, tình yêu giữa chúng tôi sẽ là vĩnh cửu.

......

Trong quán canh của bác Đoàn, tôi hết sức phấn khởi cùng Châu Đình uống canh bổ thai mà bác Đoàn làm cho tôi.

Không thể không nói, bí kíp gia truyền nhà bác Đoàn thật sự rất đặc biệt.

Tôi uống nhiều đến nỗi chỉ thấy răng mà không thấy mắt.

“ Nói như thế, Lâm Sảnh Di đó bây giờ đến Lạc Thị làm việc rồi sao?” Châu Đình vừa uống phần canh mát gan đẹp da của mình vừa trợn mắt nhìn tôi hỏi, giống như nhìn người ngoài hành tinh vậy.

“ Cậu dễ dàng đồng ý để Lâm Sảnh Di đến Lạc thị làm việc thế à?” Mắt Châu Đình trợn ra giống như hai chiếc đèn lồng nhỏ vậy.

“ Đúng thế.” Tôi uống một ngụm canh rồi nói.

“ Cậu có phải ngốc không? Có phải ngốc không thế?” Châu Đình giơ ngón tay cốc vào đầu tôi, nói cho tôi một thôi một hồi, “ Nhụy Tử, cậu ngốc à? Đấy chính là tình địch của cậu? Cô ta bây giờ trên danh nghĩa là vợ của Lạc Mộ Thâm, cậu nói cô ta có thể dễ dàng buông tay không? Cậu kéo cô ta đến Lạc thị, để cô ta bên cạnh, không phải tự mình lắp đặt quả bom bên cạnh hay sao? Mình xem xem bao giờ thì cậu bị quả bom đó nổ cho banh xác?”

Tôi lại uống thêm ngụm canh nữa, khẽ thở dài: “ Cậu nghĩ là mình không biết sao? Cậu cho rằng mình muốn à? Lâm Sảnh Di bây giờ đúng là tình địch của mình, cậu cho rằng mình đồng ý để cô ta bên cạnh mình sao? Mình không phải không còn cách nào sao? Cậu cũng biết, cô ta bây giờ trên pháp luật là vợ của Lạc Mộ Thâm, nếu như bây giờ cô ta nói không đồng ý ly hôn, bọn mình chỉ có thể đợi sau hai năm, li thân trên hai năm mới có thể bị tự động ly hôn, mình có thể đợi được hai năm sao? Mình có thể đợi, nhưng đứa con trong bụng mình đợi thế nào được chứ? Đứa bé sinh ra là không có danh phận, mình không muốn để con mình như thế, bọn mình đi tìm Lâm Sảnh Di mấy lần, nhưng cô ta đều rất kích động, cô ta còn tự sát mấy lần, có một lần mình cứu cô ta, cô ta cắt mạch máu, máu phun ra như nước, dọa chết người khác rồi. mình giơ chân đạp cô ta từ trên lầu ngã xuống để cứu cô ta, người phụ nữ đó, cô ta chắc chắn sẽ tự sát mà tìm đến cái chết. Người biết, thì biết Lạc Mộ Thâm bị bố và anh trai anh ấy hãm hại, không biết, còn thật cho rằng mình là kẻ thứ ba phá hoại hạnh phúc ép người ta ly hôn, ép người ta tìm chết, cái gì cũng đổ lên đầu mình. Miệng lưỡi con người cậu biết đấy, nước bọt cũng có thể dìm chết mình, nếu như con mình sinh ra, người khác sẽ nói đó là đứa con của vợ bé tình nhân, con mình sao có thể chịu được chứ? Nó sẽ bị ám ảnh. Cho nên mình bây giờ chỉ có thể xuôi theo Lâm Sảnh Di, cẩn thận dè dặt an ủi cô ta, cô ta vui vẻ sẽ trả tự do cho Lạc Mộ Thâm, mình nghĩ mình tốt với cô ta, tìm cô hội giới thiệu bạn trai cho cô ta gì đó, đây không phải giải thoát cho Lạc Mộ Thâm rồi sao? Mình đây cũng chỉ có cách đó mà thôi? Cậu cho rằng mình vui à?”

Châu Đình cau mày lại, cậu ấy chớp mắt lẩm bẩm nói: “ Nhưng.....mình luôn cảm thấy có gì đó không thoải mái.”

“ mình cũng cảm thấy thế!” Tôi nghiêng đầu dựa vào ghế, thở dài nói, “ mình nhìn thấy được Lâm Sảnh Di thích Lạc Mộ Thâm như thế nào, thật đấy, cậu không biết đâu, mỗi lần cô ta nhìn anh ấy, mắt như sáng lên, còn nữa, khiến mình hơi lo lắng đó là, Lâm Sảnh Di này quả thật quá xuất sắc, thật sự, không hề khoa trương, quá xuất sắc luôn, cô ta giống như một nàng công chưa đón nhận sự giáo dục của hoàng gia vậy, không có cái gì là không biết, cô ta mới đến có vài hôm, mình cảm thấy nam đồng nghiệp của toàn công ty đã bị sự cuốn hút của cô ấy làm cho mêm muội rồi, cô ta cực kỳ quan tâm mình, cũng quan tâm của đứa bé trong bụng mình, mỗi ngày, cô ta còn mang nước hoa quả và sữa cho mình nữa! Ôi, người con gái này, thật sự khiến người khác không thể không thích! Đến mình là tình địch, cũng không thể không khen ngợi cô ta.” Tôi lắc đầu thở dài nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.