Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 317: Chương 317: Cậu ta rất biết tiêu tiền




Mẹ của An An là một người phụ nữ rất lương thiện tốt bụng, có phẩm chất mộc mạc của người phụ nữ Trung Hoa, để nuôi dưỡng An An trưởng thành bác ấy phải chịu rất nhiều khổ cực, tôi luôn rất kính trọng cô ấy.

Đặc biệt bây giờ cô ấy sống một mình ở thành phố nhỏ đó, trên người lại có bệnh, cứ nghĩ đến cô ấy, trong lòng tôi cảm thấy chua xót.

Cô ấy trong điện thoại vẫn luôn dặn tôi phải chú ý sức khỏe, sau đó, cô ấy lo lắng nói với tôi, An An đã rất lâu rồi không gọi điện về nhà, lần trước cậu ta nói với mẹ của mình muốn mượn mẹ mấy vạn tệ, tôi biết mẹ của An An lương nghỉ hưu chẳng được bao nhiêu, cắn răng bấm bụng chút tiền đó, đều là để chữa bệnh và dưỡng già, nhưng An An lại hỏi mượn mẹ cậu ta chút tiền này.

Nhưng cô Trần hỏi An An cần tiền làm gì, An An nói muốn làm một chiếc thẻ đánh gold, nên biết thẻ đánh gold là môn thể thao quý tộc, chơi gold thông thường đều là người có tiền, An An nghĩ cũng muốn làm một cái thẻ chơi gold như thế, thường xuyên đi đánh gold như thế, sẽ có cơ hội tiếp cận được những người có tiền, mẹ của An An đương nhiên không đồng ý với cách làm của cậu ta, nói cậu ta vài câu, vậy mà cậu ta hầm hầm ngắt điện thoại, sau đó, cậu ta không gọi điện về cho mẹ nữa, mặc dù, mặc dù mỗi tháng tiền thuốc cho cô Trần vẫn gửi ngân hàng về, nhưng lại không nói chuyện gì với cô Trần.

Cô Trần rất buồn, nói với tôi: “ Nhụy Tử, cháu giúp cô khuyên bảo An An, nó bây giờ giống như đã tẩu hỏa nhập ma rồi, nó nhất định muốn gả cho người có tiền, lương của nó bây giờ cũng không ít, nhưng căn bản không tiết kiệm được, nó thường xuyên tìm cơ hội để đi du lịch, cái gì mà đảo Bali xa hoa, Đảo Maldives, mỗi lần nó ngồi máy bay đều không xót xa tiền xương máu mình bỏ ra, nó nói người có tiền đều ngồi vé hạng 1, nếu như ngồi vé kinh tế hạng thấp hơn đều là người không có tiền, ngồi cùng bọn họ làm gì chứ? Cô khuyên nó, nó liền tức giận, nói cô không hiểu nó, nó nghĩ như thế là muốn tìm một người chồng giàu có cũng là vì muốn sau này báo hiếu cô, nhưng người làm mẹ như cô lại không thông cảm cho nó. Bây giờ đến điện thoại cô gọi nó cũng không nghe máy. Nhụy Tử, cháu khuyên nó giúp cô nhé?”

Lời của cô Trần khiến tôi phải thở dài, An An, cậu có phải là vì tôi ở bên cạnh Lạc Mộ Thâm, chọc tức cậu, cậu cảm thấy cậu chẳng kém gì tôi, thậm chí có rất nhiều điểm cậu xuất sắc hơn tôi, ví dụ nói về hình dáng tướng mạo, thực ra tôi luôn cảm thấy An An xinh đẹp hơn tôi, cho nên, cậu cảm thấy kết quả của cậu nhất định phải tốt hơn tôi. Chỉ là, tôi không biết, trong lòng cậu ta bây giờ đã bắt đầu xoay theo một hướng khác rồi.

Cô Trần, An An bây giờ đã không nghe lời bất cứ ai rồi, cậu ta không nghe lời cô, thì sao có thể nghe lời cháu chứ, cậu ta bây giờ coi cháu như nước lũ chảy mạnh, cháu không nói gì còn tốt, cháu mà nói, cậu ta sẽ dùng lưỡi kiếm đâm cháu, cười nhạo cháu, quan hệ của cháu và cậu ấy bây giờ cực kỳ không tốt, chúng cháu không quay lại được như trước đây nữa rồi.

Mỗi lần tôi nghĩ đến đây, tâm trạng hết sức buồn bực.

Tôi im lặng nhìn An An trong vực sâu càng trượt càng sâu.

Có lúc, tôi nghĩ, nếu như An An thật sự có thể tìm được người chồng giàu có trong buổi dạ yến này, thật sự thích cậu ấy chăm sóc cho cậu ấy, cậu ấy sẽ vẫn có thể quay lại được như trước kia, vẫn là An An giản dị mộc mạc?

Nếu như như thế, tôi thật sự mong ước mơ của cậu ấy trở thành hiện thực.

Tôi đang nghĩ nhợi, An An quay người nhìn thấy tôi cùng Cát Vân bọn họ, cậu ta lập tức yểu điệu thướt tha đi đến chỗ tôi và Cát Vân Tần Cương, trên khuôn mặt xinh đẹp của cậu ta mang nụ cười rung động lòng người như thế, xem ra hết sức nhiệt tình: “ Ôi, Nhụy Tử, chị Cát Vân, chị Tần Cương đều ở đây à?”

Cậu ta cười chào hỏi chúng tôi như thế.

Tôi cố hết sức mỉm cười nhẹ nhàng: “ Xin chào, An An, hôm nay cậu thật xinh đẹp.”

“ Cảm ơn.” An An nhẹ nhàng đưa ngón tay lên chỉnh lại chiếc vòng trên cổ của mình, tôi lập tức chú ý đến chiếc vòng cổ đó là chiếc vòng kiểu dáng mới nhất của nhãn hiệu BVLGARI, nếu như nhớ không nhầm, cũng phải tầm trên dưới 9 vạn tệ.

Trời ơi, mặc dù Trần An An bây giờ là thư ký tổng giám đốc, lương không thấp, kể cả là lương cộng tiền hoa hồng, mỗi tháng cũng chỉ trên dưới bốn vạn tệ, nhưng cậu ta mới chỉ làm thư ký tổng giám đốc có mấy tháng, toàn bộ quần áo và trang sức đắt đỏ trên người cậu ta.......

Trong lòng tôi đang xúc động nghĩ, Trần An An cười nói: “ Mời thầy giáo tiểu Q làm tạo hình, nếu không sao có thể nói người ta lại lại nhà tạo hình nổi tiếng thế chứ, làm tạo hình xong thật sự rất xinh đẹp, mình rất thích, mình còn đặt mua thẻ hội viên, sau này, mình cứ đến đó làm tạo hình là được rồi.”

Cậu ta vừa nói như thế, tôi và Cát Vân Tần Cương đều ngạc nhiên há hốc.

Thầy giáo tiểu Q, đó là người đỡ đầu trong thế giới thời thượng, chuyên làm tạo hình cho các minh tinh người mẫu, người bình thường muốn mời cũng không mời được, Trần An An này vậy mà có thể mời được ông ta làm tạo hình cho cậu ta, mất bao nhiêu tiền, mất bao nhiêu công sức chứ?

Còn làm cả thẻ hội viên nữa?

Tôi ngạc nhiên nhìn Trần An An, đến miệng cũng quên không khép lại.

Tần Cương và Cát Vân cũng ngạc nhiên không kém, Tần Cương sau khi giật mình ngạc nhiên, liền cười nói: “ An An. Em thật biết tiêu tiền mà!”

Trần An An mỉm cười nói: “ Em bây giờ cuối cùng cũng hiểu ra, phụ nữ ấy à, phải làm đẹp cho bản thân, đối với bản thân nhất định phải tốt, nếu không, người có giá trị bản thân cao như chúng ta, không biết chuyên tâm làm đẹp cho mình, còn không bằng những người giá trị thấp, quá kém rồi, ở điểm này, em phải bái phục Nhụy Tử của chúng ta, sớm hiểu ra được chân lý này, cho nên, mới thuận lợi mà lọt được vào mắt của sếp chúng ta, người như em ngây thơ trong sáng, mãi cũng không biết phản ứng thế nào, đương nhiên phải chịu thiệt rồi, cho nên, em cũng phải phấn đấu cho bằng bạn bằng bè chứ?”

Trong lời nói của cậu ta đều là gai nhọn, đương nhiên, tôi cũng chẳng thèm để ý làm gì.

Tôi không nhìn cậu ta, chỉ nhẹ nhàng thưởng thức ly rượu ngon, Trần An An dùng ánh mắt khiêu khích lướt qua tôi một cái, cười nói: “ Mọi người nói chuyện nhé, em qua bên kia một chút.”

Cậu ta cũng chẳng thèm nhìn chúng tôi một cái, giống như một con khổng tước ngoảnh mông kiêu hãnh bước về phía bên đó.

Tần Cương nhìn tôi lè lưỡi, lắc lắc đầu: “ Chị cảm thấy Trần An An nhất định sẽ thành công, tại vì người phụ nữ này thật sự rất nỗ lực.”

“ Đúng thế, không sợ việc khó, chỉ sợ có tâm hay không?” Cát Vân cười nói.

Tôi từ trong giọng nói của bọn họ nghe thấy có chút gì không vui, tôi cũng buồn thay cho An An, An An, cậu sẽ hoàn toãn mãn nguyện chứ?

Tôi đang nghĩ, Lạc Mộ Thâm phong độ hiên ngang bước đến trước mặt chúng tôi, nhìn lên mặt của anh ấy, lúc này trên mặt giống như gió mùa xuân, anh ấy cười nói với Tần Cương và Cát Vân: “ Tôi mượn Nhụy Tử một lát nhé.”

Cát Vân và Tần Cương không kìm được cười phá lên: “ Nghe sếp nói kìa, sếp mang Nhụy tử đi là được rồi, chúng tôi cũng chiếm Nhụy tử rất lâu rồi.”

Hai người vội vàng khéo léo rời đi.

Lạc Mộ Thâm quay qua hỏi tôi: “ Này, bọn em nói chuyện gì thế?”

“ Không có gì, nói chuyện phiếm thôi.” Tôi khẽ nói, “ Còn anh?”

“ Anh cũng thế, chỉ có điều, tim lúc nào cũng ở trên người em, anh không nhớ ra được mình đã nói chuyện gì.” Lạc Mộ Thâm gập ngón tay lại, khẽ vuốt nhè nhẹ trên trán của tôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.