Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 502: Chương 502: Cô ấy thật sự rất xuất sắc




“ Ưhm, đúng là công việc dạo này rất bận,” Tôi nghiêng đầu nghĩ một chút, “ Tôi bây giờ đang đối chiếu phần tiếng anh của tài liệu kỹ thuật, hay là, cô có thể giúp tôi dịch được không? Tôi biết tiếng anh của cô chắc chắn tốt.”

“ Đương nhiên có thể. Không vấn đề gì, tôi lập tức dịch ngay.” Lâm Sảnh Di cầm lấy tài liệu tôi đưa cho cô ấy, chăm chú nhìn, xem qua những phần phải dịch.

Thật sự rất nghiêm túc! Trong lòng tôi thầm ngưỡng mộ, cũng quay về phòng làm việc của mình, bắt đầu công việc.

Khoảng hơn một tiếng sau, Lâm Sảnh Di đến phòng làm việc của tôi, khẽ vỗ nhẹ vào bàn tôi, “ Tư Nhụy, phần tài liệu này tôi đã dịch xong rồi, cô giúp tôi xem có chỗ nào sai không nhé? Nếu như có sai sót thì bảo cho tôi, tôi lập tức sửa ngay.”

Nhanh như thế sao? Thật không thể tưởng tượng nổi.

Tôi cầm lấy tập tài liệu phải dịch từ tay Lâm Sảnh Di, xem từ đầu đến cuối một lượt, khiến tôi ngạc nhiên đó là, Lâm Sảnh Di dịch không những trơn tru mà còn hết sức chính xác.

Đến những danh từ chuyên ngành của thiết bị phân tích máy móc cũng không sai sót.

“ Ôi, thật sự khó mà tưởng tượng, Sảnh Di, cô quả thật quá lợi hại, khi tôi vừa đến, vốn dĩ không phân biệt nổi cái gì là quang phổ, cái gì là đèn nguyên tố.” Tôi quả thật có cảm giác bái phục con người này.

Lâm Sảnh Di mỉm cười, rất khiêm tốn nói: “ Đừng cười tôi, chỉ có điều, con người tôi rất ngốc, cho nên phải rất nỗ lực, du học ở Đức mấy năm, mặc dù dùng tiếng Đức, nhưng Tiếng Anh cũng luôn phải học, không nói dối, ngoài ra, tại vì tôi học về chuyên ngành thiết bị máy móc, cho nên, những danh từ chuyên ngành này tôi cũng không lạ, không phải tôi thông minh, chỉ là tôi đã học qua mà thôi, chim yếu nên phải bay trước mà!”

Ôi ôi, thật là khiêm tốn, hơn nữa còn là người đẹp, lại có tài, tôi cảm thấy ấn tượng của mình với Lâm Sảnh Di càng tốt hơn.

Cho nên, tôi vẫn rất thích ở cùng người đẹp này.

Đến phụ nữ nhìn thấy người đẹp còn thích nữa là! Ai nói đồng tính nhất định phải tránh xa chứ?

Mặc dù quan hệ giữa chúng tôi hơi kỳ quặc, nhưng chỉ cần kiên trì một khoảng thời gian là sẽ tốt thôi. Trong lòng tôi tự nói với mình như vậy.

Tôi tin tôi sẽ đảo ngược tình thế nhanh thôi, quan hệ của chúng tôi dần dần cũng sẽ đi vào nề nếp, Lâm Sảnh Di có năng lực muốn cống hiến vào công việc, nhất định sẽ không tập trung chú ý nhiều vào Lạc Mộ Thâm, như thế, cô ấy có lẽ sẽ ly hôn với Lạc Mộ Thâm trong thời gian ngắn nhất, còn chúng tôi cũng sẽ tiếng vào lễ đường tổ chức hôn lễ.

Hì hì, đột nhiên tôi cảm thấy trong lòng mình rất vui.

Sau này, tôi có thể cùng Lạc Mộ Thâm giới thiệu đối tượng cho Lâm Sảnh Di, để cô ấy biết, đàn ông xuất sắc trên thế giới này không phải chỉ có một Lạc Mộ Thâm.

“ Cảm ơn cô, Sảnh Di, có cô giúp tôi, tài liệu này làm càng nhanh hơn, tôi cảm thấy hiệu suất như được tăng cao một lần, tôi sẽ đem tài liệu này cho Lạc tổng.” Tôi cười nói với Lâm Sảnh Di.

“ Tư Nhụy, cô đang mang thai, cô đừng đi lại quá nhiều, để tôi đem đi.” Lâm Sảnh Di nghiêm túc nói.

“ Cái này......” Tôi chớp chớp mắt.

“ Tư Nhụy, cô không phải không tin tôi đấy chứ?” trong mắt Lâm Sảnh Di mang đầy oan ức, tôi cảm thấy hình như trong đôi mắt đó đang ngân ngấn nước.

Tôi lập tức mềm lòng lại: “không phải không phải, tôi là sợ cô vừa đến, chưa quen mà thôi.”

“ Không có gì không quen mà, anh Mộ Thâm là lãnh đạo của tôi, công việc của tôi và cấp trên tôi sẽ tự sắp xếp, trừ khi, Tư Nhụy cô không tin tôi, còn đề phòng tôi.” Lâm Sảnh Di khẽ nói.

“ Sao thế được chứ? Tôi tin cô, tin cô.” Tôi lập tức chỉnh lại tập tài liệu trong tay đưa cho Lâm Sảnh Di, “ Cô Sảnh Di, làm phiền cô.”

Lâm Sảnh Di đón lấy tập tài liệu, cười nói: “ Tư Nhụy, tôi bây giờ biết tại sao anh Mộ Thâm thích cô đến thế, cô rộng rãi lại đáng yêu, giống như một cốc nước trắng tinh khiết vậy, đến tôi cũng phải thích cô, hơn nữa là anh Mộ Thâm.....Tư Nhụy, cô có một sức cuốn hút khó tả, cô quá đáng yêu.”

Cô ấy nhìn vào mắt tôi chân thành mà nói.

“ Hì hì hì, cô nói như thế, tôi thật ngại quá.” Tôi ra sức gãi đầu. Được người con gái xinh đẹp diễm lệ này khen ngợi, tôi thật sự thấy hơi lâng lâng, rất vui. Làm gì có người con gái nào không thích được khen chứ, đặc biệt là lời khen của tình địch.

Tôi lập tức cảm thấy mình có sức hấp dẫn.

Đúng thế, sao tôi phải tự ti như thế trước mặt Lâm Sảnh Di chứ? Cô ấy nói tôi có sức hấp dẫn đặc biệt, nghĩ đến đây, tôi không kiềm nổi được biểu cảm của mình, miệng cười như ngoác đến tận mang tai vậy.

.......

Trong phòng làm việc của Lạc Mộ Thâm.

Lâm Sảnh Di ôm tập tài liệu nhẹ nhàng đặt lên bàn làm việc của Lạc Mộ Thâm, mỉm cười nhìn Lạc Mộ Thâm.

Lạc Mộ Thâm đang suy nghĩ vấn đề hơi ngẩng đầu lên: “ Là cô à?”

“ Vâng, tôi và Tư Nhụy vừa làm xong tài liệu rồi, mời Lạc tổng xem lại. Còn có vấn đề gì, nếu như có, tôi lập tức sửa.” Trên mặt Lâm Sảnh Di nở ra nụ cười mê người.

“ Ồ,” Lạc Mộ Thâm gật đầu, “ Đặt ở đó, lát nữa tôi xem.”

Lâm Sảnh Di nhẹ ngồi xuống đối diện, ánh mắt không rời nhìn Lạc Mộ Thâm, nhìn biểu cảm trên khuôn mặt tuấn tú của anh ấy, dáng vẻ chăm chú cảm thấy rất thích, con người một khi đã thích người nào đó, thật sự nhìn cái gì cũng thích, có lẽ đây là trong mắt tình nhân nhìn ra Tây Thi.

Hơn nữa Lạc Mộ Thâm vốn dĩ là một anh chàng đẹp trai cuốn hút như thế?

Lạc Mộ Thâm lật tài liệu trong tay, xem một lúc, đột nhiên phát hiện Lâm Sảnh Di còn chưa đi, hơn nữa lại đang ngồi ở đối diện nhìn anh ấy.

Anh ấy ngẩng đầu lên, bình thản nói: “ Còn có việc gì sao?”

Lâm Sảnh Di khẽ mỉm cười: “ Tôi là muốn hỏi, Lạc Tổng buổi tối có thời gian không? Tôi muốn mời Lạc Tổng ăn cơm.”

Lạc Mộ Thâm liếc mắt nhìn Sảnh Di mấy lần, lại cúi xuống, tiếp tục xem tài liệu, thong thả nói: “ Tôi còn có việc.”

“ thế còn ngày mai thì sao?” Lâm Sảnh Di vẫn không tuyệt vọng mà hỏi.

“ Ngày mai cũng có hẹn.” Lạc Mộ Thâm vẫn với giọng bình thản nói.

“ Thế còn ngày kia thì sao?” Lâm Sảnh Di vẫn cố chấp.

Lạc Mộ Thâm lại ngẩng đầu lên, anh ấy đặt tài liệu trong tay lên bàn, nghiêm túc nói: “ Sảnh Di, ngày kia tôi muốn dẫn Nhụy Tử đi mua ít đồ, thật xin lỗi.”

Lâm Sảnh Di sững sờ, nhưng cô ấy rất nhanh lấy lại được điềm tĩnh: “ Ồ, đúng thế, tôi suýt nữa quên mất, anh Mộ Thâm còn phải ở bên cạnh Tư Nhụy. Thế thì tôi mời hai người cùng đi ăn cơm có được không?”

Lạc Mộ Thâm khẽ lắc đầu: “ Không được, bây giờ Nhụy Tử đang mang thai cho nên cũng không thể ăn uống tùy tiện được, cho nên, tâm ý của cô chúng tôi sẽ nhận.”

“ thực ra, tôi cũng không có ý gì. Tôi chỉ là rất cảm kích anh Mộ Thâm và Tư Nhụy, hai người để tôi đến công ty, có thể cho tôi làm công việc chuyên ngành mà mình yêu thích, tôi rất muốn cảm ơn hai người. không biết dùng cách gì mới được.” Lâm Sảnh Di khẽ nói.

“ Không cần cảm ơn, chỉ cần cô vui là được, tôi xin lỗi cô, họ Lạc chúng tôi cũng xin lỗi tôi, tôi nghĩ tôi nên bù đắp thỏa đáng.” Lạc Mộ Thâm nhẹ nhàng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.