Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 400: Chương 400: Cô có tin tôi giết chết cô không




Mỗi câu ông ta nói, tim tôi lại run lên, tôi cảm thấy mình giống như đang bị phán quyết xét xử trước tòa vậy.

Còn Lạc Kiến Ba, như là người đang phán quyết tử hình tôi, đến cơ hội hoãn thời gian chấp hành cũng không có.

Tôi cắn chặt môi. Răng của tôi gần như cắn sâu vào môi sắp bật máu ra rồi.

Giống Tô Tư Nhụy như tôi, đã từng ung dung tự tại, đó cũng là thời khắc vui vẻ, nhấc lên không được mà đặt xuống chẳng xong, đối với người và việc không thuận mắt, tôi có thể tức giận mà đập bàn chửi mắng, lúc càng tức giận tôi cũng có thể động tay.

Tôi chưa bao giờ nghĩ đến Tô Tư Nhụy tôi sẽ có ngày như thế này, đối diện với người cực kỳ xem thường tôi thế này, tôi thậm chí đến dũng khí chửi ông ta cũng không có, chỉ là tại vì ông ta là bố của người tôi yêu.

Tại vì ông ta là bố của người tôi yêu, ông ta có thể không tôn trọng tôi thế sao?

“ Cô Tô, chúng ta làm việc trao đổi, cô thấy thế nào? Nếu như cô dựa theo lời tôi nói mà làm, tôi sẽ không để cô thiệt đâu!” Nhìn tôi không nói gì, giọng điệu Lạc Kiến Ba trở nên ấm áp hơn, gần như giải tỏa không khí căng thẳng trong căn phòng tao nhã này.

“ Trao đổi?” Tôi ngẩng đầu, ngạc nhiên nhìn Lạc Kiến Ba, trao đổi gì thế?

Lạc Kiến Ba bình thản cười, ông ta gật gật đầu, kéo chiếc túi công văn đẹp đẽ đó, từ trong túi công văn đó lấy ra mấy tờ chi phiếu, lấy ra cái bút: “ Cô Tô, nội dung trao đổi chính là tôi muốn mua đứt tình cảm của cô với Lạc Mộ Thâm, thứ tôi có là tiền, tôi bây giờ có thể bồi thường cho cô, cô đưa ra giá đi.”

Tôi suýt chút nữa bật cười đau khổ, vừa nãy lúc ở trên giường xem tiểu thuyết, tôi nhìn thấy có đoạn như thế này, cô gái lọ lem bị nhà giàu mua đứt tình cảm, không ngờ tình tiết đó lại thật sự ứng trên người tôi.

Nghêj thuật thật sự đến từ cuộc sống mà!

Tôi thật sự không ngờ, tôi bây giờ kiếm tiền lại dễ như thế, nhiều người muốn đưa chi phiếu cho tôi như thế.

Lẽ nào, lẽ nào tình cảm thật sự có thể dùng tiền để mua được sao?

Mười ngón tay trên hai bàn tay của tôi nắm chặt lại, xương rất đau, nhưng mặc dù đau đến mấy cũng không đau bằng trái tim tôi.

Môi tôi run bần bật.

“ Cô Tô, tôi đã nói rồi, cô đưa giá đi, chỉ cần cô đưa ra, Lạc Kiến Ba tôi chắc chắn không thay đổi, chỉ cần cô rời xa Lạc Mộ Thâm, bao nhiêu tiền tôi cũng đưa cho cô, số tiền này, sẽ khiến cô vui vẻ sống mấy đời cũng tiêu không hết đời, cả đời này của cô, sống cũng không uổng, đời người thế cũng được coi là viên mãn rồi có phải không?” Ánh mắt khinh ghét coi thường của Lạc Kiến Ba nhìn tôi, tôi thở dài.

Tôi vẫn không nói gì.

“ Được, cô không nói, thế thì tôi giúp cô nói, tôi cho cô một nghìn vạn thì thế nào? Tôi đã nói rồi, dù sao cô cũng là người ở cạnh con trai mà tôi yêu quý nhất thời gian qua.” Lạc Kiến Ba lạnh lùng nói.

Một nghìn vạn…..

Tôi vẫn không nói gì.

“ Được, hai nghìn vạn….người trẻ như cô, cô nghĩ xem, hai nghìn vạn, cả đời cô có kiếm nổi không? có hai nghìn vạn, cái gì cô cũng có, cô có thể làm nhà giàu rồi, có thể báo hiếu bố mẹ, có thể mua mấy cái nhà, lại có được tình yêu mới, không phải là tốt sao? Cô Tô, tôi khuyên cô đừng tham quá. Cô đừng để mất cả chì lẫn chài, cửa giàu, không phải con gái các cô có thể tùy tiện mà bước vào.” Lạc Kiến Ba lạnh lùng nói.

Tôi ngẩng đầu nhìn Lạc Kiến Ba với ánh mắt không vui, tôi cảm thấy cơn tức giận dường như đang tỏa ra khắp người, tôi giống như sắp thành quả khí cầu đầy khơi vậy, bay lên trên trần nhà, nếu không phải tôi đang cố gắng nhẫn nhịn, nếu không phải ông ta là bố của Lạc Kiến Ba, tôi thật sự muốn hất cốc càphê lotte đó vào khuôn mặt tao nhã đó của ông ta.

Ông khinh thường người khác thế sao?

Tôi là con gái gia đình bình thường thì sao chứ? Tôi yêu công tử nhà giàu nhà các người là trèo cao sao?

Tôi chỉ là kẻ tham tiền nhà các người sao?

“ Được, tôi lại cho cô thêm một nghìn vạn, tổng là ba nghìn vạn,” Lạc Kiến Ba dùng bút viết vài chữ rồng bay phượng múa lên mấy tờ chi phiếu đó, sau đó xe ra, đưa cho tôi, “ Tô Tư Nhụy, cầm lấy số tiền này, rời khỏi thành phố A, rời khỏi Lạc Mộ Thâm, tôi không muốn nhìn thấy cô nữa.”

Ông ta kinh ghét ném mấy tờ chi phiếu đó đến trước mặt tôi.

Tôi chầm chậm nhặt mấy tờ chi phiếu đó, bình thản nói: “ nếu như nói cháu không động lòng với ba nghìn vạn này, đó chắc chắn là giả, không chỉ cháu, bố mẹ cháu, cộng thêm cả họ nhà cháu cộng lại, cả một đời hai đời cũng không nhìn thấy số tiền nhiều thế này, nhưng chú Lạc, tiền không thể mua được tình cảm của cháu, tình cảm của cháu với Lạc Mộ Thâm là thật, cháu không cần ba nghìn vạn này, cháu cũng sẽ không rời xa Lạc Mộ Thâm. Trừ phi anh ấy rời xa cháu!”

Hai tay tôi cầm chặt, xé nát mấy tờ chi phiếu ba nghìn vạn đó.

Đây là sự sỉ nhục đối với tôi.

Tôi yêu anh ấy, dùng tiền khiến tôi rời khỏi Lạc Mộ Thâm, đừng có mơ.

Hành động của tôi khiến Lạc Kiến Ba rất ngạc nhiên, ông ta lạnh lùng nhìn tôi, tôi nhìn thấy trong đôi mắt lạnh lùng sâu xa giống mắt của Lạc Mộ Thâm có nét gì đó băng giá.

“ uhm, tôi vốn dĩ vẫn đang thấy lạ, tại sao Lạc Mộ Thâm lại bị mê hoặc bởi người con gái tầm thường như cô, bây giờ xem ra, quả nhiên là có tài.” Lạc Kiến Ba lạnh lùng nói, “ dã tâm của cô thật sự rất lớn, cô biết sau khi được gả cho Lạc Mộ Thâm, ba nghìn vạn coi là cái gì chứ? Ba triệu, ba triệu nghìn đều có, nha đầu, tôi thật sự đáng giá thấp cô rồi. cô muốn nhiều hơn đúng không?”

Tôi khẽ nói: “ đã ghét thì đến cái móng tay cũng ghét, chú Lạc, chú coi thường cháu, cháu làm gì chú cũng đều coi thường, cháu làm gì trong mắt chú cũng đều có mưu đồ, thế thì cháu có thể giải thích được gì chứ? Cháu và Lạc Mộ Thâm thật lòng yêu nhau, cháu không cần tiền của chú, là tại vì cháu không muốn nó làm dây bẩn tình cảm của cháu, nếu như chú nói Lạc Mộ Thâm bỏ rơi cháu, thế thì cháu sẽ quay người đi ngay. Một tí tiền cháu cũng không cần? Nhưng điều kiện là, anh ấy nói anh ấy không cần cháu, muốn rời xa cháu!”

Giọng nói của tôi hùng hồn như thế, không có chút gì ngập ngừng.

Lạc Kiến Ba cười khẩy nói, khẽ nghiêng người, tiến sát gần tôi, ông ta lạnh lùng trừng mắt nhìn vào mặt tôi, lạnh lùng nói: “ Nha đầu tham lam, cô biết ở trước mặt tôi tính toán thiệt hơn thì sẽ nhận hậu quả gì không, cô có tin tôi có thể dễ dàng giết chết cô không?”

Tim tôi run lên, nhưng trong khoảnh khắc nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, tôi ngẩng đầu, dũng cảm nhìn Lạc Kiến Ba, bình tĩnh nói: “ Chú Lạc, việc liên quan đến thuốc phiện lần này, là chú làm phải không?”

Lạc Kiến Ba hừ một tiếng lạnh lùng: “ Không phải tôi, mặc dù tôi rất muốn giết chết cô, nhưng tôi sẽ không làm tổn hại đến Lạc thị, cô cho rằng, cô muốn làm người phụ nữ của Lạc Mộ Thâm, chỉ có mình tôi muốn giết chết cô sao?”

Tôi hít một hơi thật sâu: “ kể cả chết, cháu cũng sẽ không rời xa Lạc Mộ Thâm, hơn nữa Lạc Mộ Thâm đã từng nói với cháu, nếu như cháu chết, anh ấy cũng chết theo cháu!”

Tôi bây giờ đang đối kháng với Lạc Kiến Ba rồi.

Đôi mắt lạnh lùng sắc bén của Lạc Kiến Ba nhìn trừng trừng trên mặt tôi, rất lâu rất lâu, ông ta gật đầu nói: “ Trần An An nói quả nhiên không sao, cô đúng là một con nha đầu rất khó đối phó, có điều, gừng càng già càng cay, khi Lạc Kiến Ba tôi tung hoành giang hồ, cô vẫn quấn tã đấy! Nhà họ Lạc vẫn là do tôi quyết, tôi không để cô bước chân vào nhà họ Lạc, Lạc Mộ Thâm cũng chẳng có cách nào, trừ phi, nó cùng cút đi với cô! Có điều, tôi hiểu con trai của tôi, nó trước nay không phải là đứa thấy người đẹp mà vứt bỏ giang sơn, con người nó, ưu điểm lớn nhất là lí trí, nha đầu thối, cô cứ đợi xem, đến lúc đó khi Lạc Mộ Thâm đá cô, tôi hy vọng cô đừng hối hận vì quyết định ngày hôm nay.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.