Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 64: Chương 64: Đưa cô đi làm tạo hình




“ Đúng thế, chúng ta là thư ký của tổng giám đốc, mỗi người đều có một nơi làm việc độc lập,” Cát Vân cười nói, “ vì hơi bận, cho nên có lẽ chưa chuẩn bị hoàn toàn tốt, em còn cần gì, mau nói với chị.”

Mắt của tôi lướt một lượt, chỉ nhìn thấy trong phòng làm việc tinh tế đẹp đẽ đó, không những thiết kế đầy đủ đồ dùng trong phòng làm việc, còn có một phòng trả nhỏ, các loại trà nước nước ngọt đầy đủ, thậm chí còn có các loại socola hàng hiệu, thật sự không biết đến đây để làm việc, hay là đến để nghỉ dưỡng nữa? Ở đây cũng là một loại hưởng thụ thanh thản dễ chịu!

Tôi không kìm nổi thẳng lưỡi, trong lòng tự than thở: nếu không tại sao nói càng được làm ở tầng lớp cao, thực ra càng thoải mái hơn, mà khó nhất là tầng lớp dưới, những nhân viên trực tiếp, làm việc vất vả nhất, ngược lại nhận được lương thấp nhất, phúc lợi kém nhất.

Ôi.

“ Được, thế thì làm quen dần với phòng làm việc của em nhé, có việc gì thì gọi chị, chị ở phòng bên cạnh này!” Cát Vân cười chỉ tay vào phòng làm việc bên cạnh, “ phòng làm việc tổng giám đốc chúng ta ngoài em và chị ra, còn có hai thư ký nữa, gọi là Thái Cương và Văn Tịnh, bọn họ vì tạm thời có việc ra ngoài, đợi bọn họ quay về, chị bảo hai người đó đều chào hỏi em, sau này chúng ta chính là cùng trên một chiếc thuyền rồi, phải gần gũi nhau mới phải.”

“ Vâng vâng. Thân thiết gần gũi nhiều ạ, sau này chúng ta chính là chị em ruột.” Tôi lập tức gật đầu giống như con chim gỗ.

Cát Vân cười quay về phòng làm việc của mình, tôi sững sờ đứng trong phòng làm việc của mình, còn giống sương mù trong mây vậy, tôi sờ khắp nơi một lượt, còn chưa dám tin bản thân vậy mà đã là thư ký của Lạc Mộ Thâm rồi?

Tôi thật sự khổ lắm tất đến ngày sung sướng, bắt đầu đến lúc may mắn rồi sao?

Nhưng tôi thật sự có vẻ lo sợ mà muốn bệnh, luôn cảm giác Lạc Mộ Thâm đột nhiên quan tâm tôi như thế, thật sự cho rằng tôi là em gái? Có vẻ tương đối hoà hợp với bọn họ? Hay là còn mưu đồ gì khác?

Cả buổi chiều, tôi ở trong phòng làm việc mới của mình không có bất cứ việc gì, một mình đành phải lên mạng xem thời sự giết thời gian, khi ở bộ phận kinh doanh, tôi bận đến nỗi giống như một con quay, đột nhiên rảnh rỗi, tôi thật sự có vẻ chưa thích ứng nữa!

Thời sự trên mạng vẫn là nói nhiều về Lạc Mộ Thâm, thời sự nóng hổi vẫn là vụ tai tiếng tình dục của anh ta với người yêu mời Kiều Di Nhiên, còn có ảnh hai người thân mật hôn nhau, thậm chí có người đoán Lạc Mộ Thâm phong lưu một thời trong tay là ngọc nữ thuần khiết Kiều Di Nhiên, trên mạng phát động bỏ phiếu thảo luận, suy đoán Kiều Di Nhiên có thuận lợi gả được vào cánh cửa xa hoa Lạc Thị hay không?

Tôi cắn nhẹ môi, Lạc Mộ Thâm, thật sự thích Kiều Di Nhiên ư?

Bây giờ xem ra, dường như là thật rồi?

Chí ít Lạc Mộ Thâm bây giờ còn chưa đá Kiều Di Nhiên mà?

Tôi đang nghĩ ngợi, máy nội bộ trên bàn vang lên, tôi sững sờ,vội vàng cầm lên điện thoại, “ Alo, xin chào.”

“ Tô Tư Nhuỵ, khi tan làm đừng đi vội, đợi tôi một lúc.” Bên trong chuyển đến là giọng nói uy nghiêm của Lạc Mộ Thâm.

Tôi sững sờ một lúc, tên Lạc Mộ Thâm này lại có gì đen tối đây?

Còn chưa đợi tôi hỏi, Lạc Mộ Thâm đã tắt điện thoại rồi.

Thằng cha này, thật là quốc vương à. Từ trước đến nay đều là ra mệnh lệnh, mà không quản người khác thế nào?

Nếu như tôi có bạn trai, có hẹn hò thì sao?

Có điều, dù cho tôi thật sự có bạn trai, tôi xem ra cũng đi không nổi, suy cho cùng người ta cũng là sếp tổng mà.

Để điện thoại xuống, tiếp tục xem mạng, tôi tiếp tục giết thời gian, từ trước đến nay không ngờ rằng, không có công việc cũng chán nản như thế.

Tôi suýt chút nữa đến phòng bên cạnh đi hỏi Cát Vân sắp xếp công việc cho.

Trong đoạn thời gian đó, hai thư ký khác của tổng giám đốc là Thái Cương và Văn Tịnh cũng quay lại rồi, bọn họ đến trong phòng làm việc của tôi hỏi thăm tôi, hai cô thư ký cũng giống như Cát Vân vậy, đều là người đẹp thông minh lanh lợi xinh đẹp cao ráo, xem ra con mắt của Lạc Mộ Thâm nhìn người rất giỏi.

Bọn họ rất ân cần thân mật hỏi han tôi, dường như tôi thật sự thành một trong những thành viên của bọn họ.

“ đừng vội công việc sớm, nên hiểu rõ môi trường trước, sau này công việc rất nhiều nữa, khó có thời gian nghỉ ngơi, nên tranh thủ thoải mái một chút.” Thái Cương có hai núm đồng tiền duyên dáng dặn dò tôi, tôi nghĩ, cũng đúng, Lạc Mộ Thâm không thể lúc nào cũng nuôi không tôi được?

Cứ như thế, thật nhanh chóng đến giờ tan làm, tôi chưa vội đi, ở trong phòng làm việc đợi Lạc Mộ Thâm.

Cát Vân và hai người kia cũng tan làm rồi.

Qua khoảng nửa tiếng, tôi nhận điện thoại của Lạc Mộ Thâm, bảo tôi đến đợi ở hầm để xe, tôi vội vàng xuống hầm để xe, một lúc sau Lạc Mộ Thâm đi thang máy tư nhân xuống, tôi ngoan ngoãn ngồi vào chiếc Lamborghini của anh ta.

“ Lạc Tổng, có gì dặn dò tôi?” tôi vội vàng vồn vã hỏi Lạc Mộ Thâm, tênd đàn ông có khuôn mặt lạnh lùng đẹp đẽ trước mắt tôi là cơm áo gạo tiền của tôi!

“ Ồ, không có việc gì, chỉ là nhìn cô mặc thế này chẳng có thẩm mỹ gì cả? Tôi đưa cho cô 200 vạn cô cũng không mua quần áo đẹp gì, cho nên tôi dẫn cô đi làm tạo hình, tránh làm mất mặt tôi.” Lạc Mộ Thâm lạnh lùng nói.

“ Cái gì? Làm tạo hình?” Mồm của tôi vất vả há ra, lại cúi đầu nhìn lại quần áo của mình, “ Tôi ăn mặc thế này khó coi lắm sao? Tôi cảm thấy rất được, tôi......”

Lạc Mộ Thâm hơi mất kiên nhẫn nói: “ Cô là học sinh à? Lúc nào cũng ăn mặc thành thế này, cô bây giờ là tầng lớp tinh anh của Lạc Thị, quần áo cô mặc thể hiện trình độ của Lạc Thị, tôi thật sự nghi ngờ, cô rốt cuộc có phải là con gái hay không? Còn nữa, cô nói đến trang điểm cô cũng không biết, chưa ăn thịt lợn, còn chưa thấy lợn chạy à?”

Thằng cha này, tại sao lúc nào cũng xoi mói bắt bẻ tôi thế?

Tôi vẫn nhịn không nổi biện bạch: “ ai nói tôi không trang điểm, tôi rõ ràng có đánh son mà.”

“ Thật là hết thuốc chữa với cô.” Lạc Mộ Thâm đầy vẻ ghét bỏ trừng mắt nhìn tôi, “ đừng phí lời, đi theo tôi, cũng không đem bán cô, cô cũng không đáng tiền. Tôi cũng không phải hổ, sẽ không ăn thịt cô, mà cô cũng chẳng ngon.”

Tôi cắn chặt răng, Lạc Mộ Thâm anh không phải hổ, nhưng anh đáng sợ hơn cả hổ.

Lạc Mộ Thâm không kháy cạnh tôi nữa, anh ta khởi động xe, lại lái cực kỳ nhanh, dường như muốn đi đầu thai kiếp khác vậy.

Anh ta vừa lái nhanh, tôi lại muốn say xe, vội vàng dùng tay bịt mồm lại.

Anh ta dường như ý thức đến tôi say xe rồi, vừa lái xe vừa nhẹ giọng nói: “ trong ngăn kéo có nước mơ chua, tự lấy đi.”

Ưhm? Nước mơ chua?

Tôi kinh ngạc nhìn anh ta, ngược lại tay nghe lời mở ngăn kéo nhỏ trước mặt, quả nhiên, bên trong đặt một mình nước mơ chua.

Đây là chuẩn bị cho ai vậy? Bị tôi chiếm dụng sao? Có lẽ là chuẩn bị cho Kiều Di Nhiên chăng?

Tôi vội vàng vặn nút, uống một ngụm to, ưhm, khá hơn nhiều rồi, bây giờ cảm giác say xe đó đỡ nhiều rồi, toàn thân thoải mái hơn.

“ người không to, tâm bệnh cũng không ít.” Lạc Mộ Thâm lườm tôi một cái, lạnh lùng nói.

Tôi nhịn. Bây giờ tính trên thân phận anh ta còn quan tâm tôi, tôi nhịn, có điều, thằng cha này, mặc dù mồm có độc địa chút, xem ra con người vẫn rất được. Từ những ngày này có thể nhìn thấy được.

Hoặc là, anh ta thật sự thấy tôi đáng thương, hoặc là nói thật sự chăm sóc tôi như em gái chăng?

Tôi tìm tài liệu trên mạng xem, gia đình nhà Lạc Mộ Thâm đều là con trai, thật sự không có con gái. Có phải sự yếu đuối của tôi khiến anh ta phát sinh mong muốn muốn làm anh trai chăm sóc em gái?

Tôi thật sự không biết đây là tốt hay là không tốt. Có điều, thăng chức tăng lương cho tôi, tôi vẫn rất vui vẻ.

Lamborghini tiếp tục tăng tốc về phía trước, dường như là mũi tên bắn đi vậy.

Đây là đi đây vậy?

Nhìn thấy phong cảnh bên ngoài liên tục thay đổi, tôi không dám hỏi.

Tôi chỉ lo chọc tức tên quỷ dữ khôi ngô tuấn tú này, tính cách tên hoàng đế nhân gian này xem ra không được tốt lắm, hơi làm anh ta không vui, là sẽ băng hà.

Tôi vẫn nên khôn khéo hành sự, tôi chỉ là nhân viên làm thuê nhỏ bé, nghe ngóng nhiều thế làm gì? Sếp tự nguyện quan tâm tôi, là vinh hạnh của tôi, dù cho anh ta nó thích tôi, cũng không ép tôi ngủ với anh ta, thế thì tôi không phải lo lắng nữa.

Amen!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.