Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 315: Chương 315: Gặp phụ huynh hồi hộp quá




“ Được rồi, đến lúc chúng ta nên đi rồi.” Lạc Mộ Thâm kéo tôi đứng dậy, cho đến lúc này, tôi mới chú ý thấy, thực ra lúc nãy khi Lạc Mộ Thâm vừa mua bánh trứng cho tôi, anh ấy đã làm tạo hình đơn giản, bộ vest vẫn là màu bạc xám, chỉ có điều tóc làm tạo hình đơn giản một chút, tôi khoác cánh tay của Lạc Mộ Thâm, đi ra khỏi nơi chăm sóc làm đẹp, đôi kim đồng ngọc nữ này, thật sự khiến người khác phải ngưỡng mộ.

“ Có điều Lạc Mộ Thâm, anh ăn mặc đơn giản thế này, có được tính là xem thường dạ yến của Lạc Thị không?” Tôi cười hỏi, dù sao thì dạ yến của tập đoàn Dạ Thị, không phải người thường cũng có thể đi được, mỗi người đều là thân sĩ nhà giàu có tiếng, đại đa số đều là nhân vật tầm cỡ hô mưa gọi gió.

Còn trên người Lạc Mộ Thâm, mặc dù là hàng hiệu, nhưng tôi cảm thấy vẫn có chút gì đó tùy tiện, chỉ là đổi tạo hình khác mà thôi.

“ Không sao, đầu lợn, anh ấy à, mặc gì mà chẳng đẹp trai, cũng không muốn đẹp trai quá, đỡ tránh phải tiếp nhiều phụ nữ.” Lạc Mộ Thâm cười nói.

Tôi nghĩ bụng, cũng có đạo lý, người giống như Lạc Mộ Thâm, đã không cần thiết phải dùng trang phục để giới thiệu bản thân, anh ấy đứng ở đó, chính là đã đại diện cho nhà giàu hùng mạnh.

“ Vậy tại sao anh không nói sớm, còn để em trang điểm long trọng thế này chứ, thế thì chúng ta quay lại thay quần áo thôi, em cũng ăn mặc thoải mái một chút có được không?” Tôi nghĩ một chút, Lạc Mộ Thâm nói rất có đạo lý, mặc dù tôi cũng suy xét đến tính quan trọng của buổi dạ yến, cũng mặc hết sức chỉn chu, nhưng nhìn tay mình đeo chiếc nhẫn ngọc phỉ thúy đó, người biết hàng vừa nhìn cũng có thể nhận ra, đây là đồ vật của triều Thanh, có thể nói là vô giá. Nếu như bị khác khác nhận ra, sẽ tự mang thêm phiền phức cho mình không?

“ Không vấn đề gì, em là phụ nữ, càng xinh đẹp càng tốt, cũng giống như trong truyền thuyết nói nam nữ khác biệt, đàn ông ấy à, vẻ bên ngoài không quan trọng, đàn ông bọn anh không phải dựa vào vẻ bề ngoài để ăn cơm!” Lạc Mộ Thâm vửa mở cửa xe, vừa nói.

“ Anh nói như thế, giống như là em dựa bề ngoài mà ăn cơm vậy.” Tôi cười nói.

“ Phụ nữ vì người mình yêu mà trang điểm. dưỡng mắt mà.” Lạc Mộ Thâm mỉm cười.

Lạc Mộ Thâm khởi động xe, rất nhanh chúng tôi đã đến nơi tổ chức dạ yến nguy nga lộng lẫy mà Lạc Thị đặt, khi tôi và Lạc Mộ Thâm đi vào bên trong, trong phòng dạ yến đã có rất nhiều người đến.

Thông thường đàn ông mặc âu phục giày da, phong lưu hào phóng, những người con gái mặc lễ phục dạ hội cao quý gợi cảm, cố toát ra vẻ đẹp nhất của mình.

Hai bên của phòng dạ yến là các món ăn tự chọn thịnh soạn, mọi người có thể tùy ý dùng bữa đầy mỹ vị và rượu cốc-tai.

Tôi và Lạc Mộ Thâm đi vào phòng dạ yến, tin rằng chúng tôi thu hút rất nhiều ánh nhìn, rất nhiều người đều là nhân viên của tập đoàn Lạc Thị, ánh mắt ngạc nhiên của bọn họ nhìn tôi, tôi hiểu, có lẽ bọn họ đang bối rối, tại sao trong cánh tay của Lạc Mộ Thâm, không phải là minh tinh hay người mẫu nổi tiếng, mà lại là một thư ký như tôi chứ?

Nhìn những ánh mắt mỗi người một vẻ lướt trên mặt và người tôi, tôi cảm thấy mặt mình hơi phát sốt, có cảm giác chân tay luống ca luống cuống.

Lúc này, có người gọi tên của Lạc Mộ Thâm, Lạc Mộ Thâm quay đầu lại nhìn, mỉm cười với tôi: “ Đi, qua bên đó chào hỏi một chút.”

Thì ra là một đối tác cung ứng rất quan trọng, Lạc Mộ Thâm dẫn tôi qua bên đó, giới thiệu tôi: “ Vị đây là, La Tổng của quốc tế Thiên Đảo, La Tổng, người con gái này là bạn gái của tôi, cô Tô Tư Nhụy.”

Vị La Tổng của quốc tế Thiên Đảo đó nhìn tôi với ánh mắt ngạc nhiên, ông ta cười huých cánh tay của Lạc Mộ Thâm một cái: “ Ha ha, Mộ Thâm, đổi tính rồi à? Bây giờ lại thích mẫu người này à?”

Lạc Mộ Thâm cười cầm lấy một cốc rượu ở chiếc đĩa bên cạnh, cười nói: “ Tôi thực ra luôn thích mẫu người như thế này? Chỉ là mọi người không biết mà thôi.”

Vị La Tổng đó nhìn tôi bằng ánh mắt trêu ghẹo, cười phá lên, tôi thật sự cảm thấy giống như là đang bị nung đỏ dưới lò luyện thép vậy.

Ôi, tôi thật sự không thích buổi dạ yến này, buổi dạ yến được dành cho xã hội thượng lưu này, thực sự khiến tôi hết sức không thoải mái, vốn dĩ tôi không muốn đến, nhưng Lạc Mộ Thâm lại ra sức kéo tôi đến.

Đến rồi thì thành đối tượng làm trò cười cho người ta, đại đa số đều cho rằng tôi chỉ là tình nhân của Lạc Mộ Thâm mà thôi.

Trong lòng tôi cảm thấy hết sức khó chịu.

“ Lạc Tổng, em qua bên kia trước một lát. Em nhìn thấy Cát Vân bọn họ đến rồi.” Tôi nói với Lạc Mộ Thâm.

Lạc Mộ Thâm gật gật đầu: “ Được, em qua bên đó tự do một chút, lát nữa anh sẽ tìm em.”

“Vâng.” Tôi vội vàng gật đầu, thoát khỏi những ánh nhìn xem thường của bạn bè Lạc Mộ Thâm.

Tôi nhìn thấy Cát Vân và Tần Cương vẫy tay với tôi ở trước của sổ trong phòng dạ yến, vội vàng nhấc váy đi qua bên đó, chỉ nhìn thấy Cát Vân mặc bộ lễ phục màu đen cao sang tao nhã, tóc búi cao rồi dùng một chiếc trâm cài đầu cài lên tóc, trông giống như một nàng công chúa cao quý vậy; Còn Tần Cương, một vài lọn tóc nhẹ buông xuống, dùng một chiếc kẹp tóc màu trắng kẹp lại, cô ấy mặc trên người bộ lễ phục màu tím nhạt, duyên dáng yêu kiều đứng ở đó. Tôi không kìm được trong lòng than tiếng thở dài, Lạc Thị không chỉ là nơi hội tụ nhân tài, cũng là nơi hội tụ người đẹp!

“ Thư Ký Tô, ở đây.” Nhìn thấy tôi, Tần Cương và Cát Vân lập tức vẫy tay với tôi, tôi cười bước đến.

“Chị Cát Vân, chị Tần Cương, hai chị đẹp quá.” Tôi chân thành khen ngợi.

“ Ha ha, cảm ơn lời khen của em, em hôm nay mới thật xinh đẹp, vừa bước vào, bọn chị đã nhận ra rồi.” Tần Cương cười ra vẻ bí mật dựa sát vào tôi, “ Này, bọn chị nhìn thấy em và Lạc Tổng cùng bước vào nhé.”

Mặt của tôi lập tức đỏ bừng lên.

Thực ra, khoảng thời gian tôi làm việc cùng Tần Cương Cát Vân hai người con gái này, tôi phát hiện, hai người cực kỳ có đức hạnh nghề nghiệp, thực ra, có lẽ bọn họ đã nhìn ra sự không bình thường giữa tôi và Lạc Mộ Thâm, nhưng hai người bọn họ chưa từng nhắc đến, cũng chưa bao giờ hỏi tôi.

Có lẽ, bọn họ hiểu trong nghề nghiệp, việc phải làm nhiều, ít nói chuyện phiếm, đây là một nguyên tắc.

Hơn nữa, tôi phát hiện Lạc Mộ Thâm cũng cực kỳ xem trọng hai người bọn họ, đương nhiên còn có cả Mã Văn Tịnh đã được điều chuyển đến công ty nhỏ, bọn họ giống như tay trái phải của Lạc Mộ Thâm vậy, dùng hết sức thuận tay.

Còn giữa tôi và Lạc Mộ Thâm, dù cho xảy ra chuyện gì, dù cho là yêu hận hay là lườm nguýt liếc mắt gì đó, bọn họ cũng coi như chưa nhìn thấy chuyện gì.

ở điểm này, tôi thật sự phải cảm ơn bọn họ, tại vì, bọn họ từ trước đến nay chưa từng để tôi cảm thấy khó xử. Cho nên, tôi cảm thấy rất gần gũi với bọn họ.

Lúc này, bọn họ hỏi tôi như thế, tôi vẫn cảm thấy bọn họ không hề có ý xấu gì. Cho nên, tôi cũng chẳng cảm thấy phản cảm chút nào, chỉ cười ha ha mà thôi.

“ Nói thật đi, Tư Nhụy, nếu như em tăng thêm sức mạnh, không chừng thật sự trở thành bà chủ của bọn chị đấy.” Tần Cương cười nói.

Mặt tôi càng đỏ hơn.

Lúc này, chúng tôi nhìn thấy Lạc Kiến Ba cùng một nhóm người bước vào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.