Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 269: Chương 269: Mông cong của anh




“ Cho nên, mặc quần áo trắng em nhất thiết phải lái xe của anh cho em, nếu không em lại chen lên xe bus? Mua quần áo trắng cho em, là để em không chen nổi xe bus.” Dạ Thiên Kỳ cười nói.

Cứ như thế, tôi bị Dạ Thiên Kỳ kéo đi mua các loại quần áo, các loại áo khoác, các loại quần, các loại ủng, các loại áo lông, hầu như Dạ Thiên Kỳ mua mỗi bộ quần áo đều mua cho tôi một bộ gọi là quần áo tình nhân, tính đến nay, Dạ Thiên Kỳ mua quần áo gì thì tôi cũng có một bộ như thế.

Thật là phiền phức quá đi, nhưng tôi cũng chẳng còn cách nào.

“ Hì Hì, như thế, chúng ta ra ngoài, người khác vừa nhìn đã biết chúng ta là một đôi tình nhân.” Dạ Thiên Kỳ cười nói.

“ Ma mới là tình nhân của anh.” Tôi lấy hết sức lườm hắn ta, con ngươi như sắp bắn ra ngoài rồi.

Đi lượn cả một buổi sáng, trên tay của tôi đều là túi lớn túi bé, Dạ Thiên Kỳ đương nhiên quan tâm giúp tôi xách, may là tại trung tâm mua sắm có phục vụ khách Vip, cho nên chúng tôi mua những đồ này, trung tâm đều mang đến tận khách sạn cho chúng tôi.

Nếu không thật sự tôi mệt không chịu nổi nữa.

Mua sắm, cũng là việc lãng phí thể lực. Cũng không biết Dạ Thiên Kỳ là người đàn ông kiểu gì, tại sao lại thích đi mua sắm thế chứ?

Tôi còn cho rằng chỉ có con gái mới thích mua sắm chứ!

Dạ Thiên Kỳ cẩn thận nhìn những túi đồ trong tay, lẩm bẩm một mình: “ Còn quần chưa mua được. Anh muốn mua quần bò hiệu xxx, quần bò hãng khác, anh mặc không thoải mái.”

“ Mau đi mua đi, chân của tôi sắp gãy ra rồi, nếu như không mua xong, tôi cảm thấy quần của mình không kéo được lên, sắp tụt xuống rồi.” Tôi chẳng biết trả lời thế nào đành nói.

“ Ồ?” Dạ Thiên Kỳ vội vàng đi vòng ra đằng sau tôi, nhìn chằm chằm vào mông tôi.

“ Anh làm cái gì thế?” Tôi tò mò nhìn Dạ Thiên Kỳ.

“ Xem em bị tụt quần từ lúc nào, anh phải tranh thủ cơ hội để nhìn cái mông cong của em, cơ hội quý mà!” Dạ Thiên kỳ nhếch miệng cười.

Tôi thật sự rất muốn đánh chết hắn ta. Nếu như giết người mà không phạm tội.

Tôi không để ý hắn ta, đi thẳng về phía trước, nhìn khắp nơi xem có nhãn hiệu quần mà anh ta muốn mua không.

Có điều, trung tâm mua sắm nàu không có quần bò nhãn hiệu “xxx”.

Tôi và Dạ Thiên Kỳ đi mấy vòng liền đều không nhìn thấy.

“ Hay là anh chọn nhãn hiệu khác đi, hoặc là không mặc gì, tự anh chọn đi?” Tôi trừng mắt nhìn Dạ Thiên Kỳ nói.

“ Hừ, nơi gì thế không biết, lạc hậu quá, anh đến đây thấy đến một chiếc váy cũng chẳng có ai mặc.” Dạ Thiên Kỳ cau mày lại nói.

Tôi lạnh lùng nói: “ là mông cao quý của anh và đôi chân dài quá kén chọn phải không? Nhiều quần bò như thế, anh không thể mặc được sao? Tuỳ ý chọn một chiếc không được sao? Tại sao người ta đều có thể mặc được?”

“ Không phải nói rồi sao? Anh quen mặc nhãn hiệu đó rồi. Anh bình thường, việc quen rồi, thay đổi lại cảm thấy không quen.” Dạ Thiên Kỳ vẫn nhíu mày nói.

“ Vẫn là câu nói đó, hoặc là anh tuỳ ý chọn nhãn hiệu khác, hoặc là cởi truồng.” Tôi nói thằng cha này, thật là cao quý quá, cao quý đến nỗi khiến tôi tức giận.

“ Được thôi, vậy tuỳ ý em chọn cho anh một cái đi.” Dạ Thiên Kỳ cười nói, “ Em mặc quần nhãn hiệu gì?”

Tôi tức điên lên được, thằng cha này, càng ngày càng không bình thường.

“ Nhãn hiệu gì thế?” Dạ Thiên Kỳ cười dựa gần vào tôi.

“ Không có nhãn hiệu. Mua bừa ở chợ đêm, 35 tệ/chiếc, anh mặc không?” Tôi lạnh lùng nói.

“ Thế thì anh cũng mua một cái, chúng ta mặc quần đôi nhé.” Dạ Thiên Kỳ cười nói.

“ Hứ, ai mặc đồ đôi với anh chứ?” Tôi thật sự bị tức chết rồi.

“ Ai yaya, đáng tiếc quá.” Dạ Thiên Kỳ nhẹ nhàng nói, “ không thể mặc đồ đôi với em, thật sự khiến anh buồn bực quá.”

“ Cút!” Tôi lạnh lùng nói, tôi nhìn ngó chán chê ở chỗ quần bò nam hàng hiệu, cuối cùng cũng chọn được một chiếc màu sắc cũng rất đẹp, tôi nghĩ có lẽ Dạ Thiên Kỳ có thể chấp nhận mặc được?

“ Chiếc này có được không?” Tôi hỏi Dạ Thiên Kỳ.

“ Ưh, cũng tạm được, không được cũng phải được, mua một chiếc, hôm nay tạm thế đã, ngày mai anh bảo thư ký của anh gửi máy bay đến 100 chiếc.” Dạ Thiên Kỳ cười nói.

Tôi lườm nguýt anh ta một cái, thằng cha này, đáng bị sét đánh chết.

Lần sau vứt anh trên núi, cho anh ở một mình, hừ.

Lúc này, cô nhân viên phục vụ đến đứng cạnh Dạ Thiên Kỳ, tươi cười kính cẩn nói: “ Thưa ngài, thưa cô, hai người thật có mắt nhìn, kiểu quần bò này rất đẹp, xin hỏi ngài mặc cỡ bao nhiêu ạ?”

“ Không biết.” Dạ Thiên Kỳ bình thản nói.

Tôi như muốn chui ngay xuống cái lỗ nào đó, tôi có thể nói thằng cha cao quý này là ngớ ngẩn không?

Nếu như đổi sang người khác, có lẽ cô nhân viên hướng dẫn mua hàng sẽ không thèm để ý, nhưng tôi đã từng nói, mắt của những cô nhân viên hướng dẫn mua đồ này hết sức tinh tường, cô ta vừa nhìn Dạ Thiên Kỳ là biết có khả năng chi tiêu.

Cô ta vội vàng cười nói: “ Không sao, tôi có thể giúp ngài phán đoán chuẩn xác.”

“ Thật là lợi hại, vâỵ làm phiền cô rồi.” Tôi cười nói.

Cô nhân viên bán hàng vội vàng cùng thước da chăm chỉ đo vòng mông vòng eo và đôi chân dài cho Dạ Thiên Kỳ, vừa không ngừng khen ngợi: “ Tiên sinh, thân hình anh thật chuẩn quá.”

“ Đương nhiên, rất gợi cảm đúng không? Nhưng tại sao trong mắt cô gái này, tôi giống như cậu con trai chưa trưởng thành vậy? Cô nói tôi có oan hay không?” Dạ Thiên Kỳ cười nói, “ Cô nói xem có phải mắt một số người mờ rồi không?”

Anh ta vừa nói, vừa đưa tay ra xoa xoa đầu tôi, giống như vuốt vuốt lông con vật cưng vậy.

Tôi hất một cái đẩy tay của anh ta ra.

Cô nhân viên mua hàng cũng phải bật cười.

Cô nhân viên bán hàng tươi cười nói: “ Ngài đây mặc quần số 1 là được rồi.”

Tôi bĩu môi nói: “ Mông cũng không hề nhỏ đấy.”

Dạ Thiên Kỳ cười nói: “ Mông anh cong mà!”

“ Cong cái đầu anh ấy!” Tôi tức hầm hầm nói.

“ Không tin à, em sờ thử xem.” Dạ Thiên Kỳ kéo tay của tôi sờ lên mông anh ta, tôi giơ chân lên, gập đầu gối lại húc thật mạnh vào mông anh ta.

“ Hai người thật là tình cảm quá đi, khiến cho người khác phải ngưỡng mộ.” Cô nhân viên mua hàng ngưỡng mộ nói, có lẽ bây giờ tôi và Dạ Thiên Kỳ đã trở thành vợ chồng ân ái tình cảm có tiếng rồi.

Đáng tiếc, chúng tôi không phải.

“ Chọn chiếc này đi, mua đi, mau quẹt thẻ.” Tôi đi mua sắm mà cũng thấy đau cả đầu.

Cô nhân viên mua hàng cho chiếc quần bò nam đó vào trong túi gói gọn lại, còn dùng nơ kết hình bướm lại, tôi nhìn cũng cảm thấy có gì đó quá quá.

Gói hàng cũng phải đẹp đến thế, có điều đó chỉ là chiếc quần bò thôi mà?

Sau đó, cô nhân viên bán hàng kính cẩn đưa cho Dạ Thiên Kỳ, Dạ Thiên Kỳ cũng nhanh chóng quẹt thẻ.

“ Chúc mừng anh trong chốc lát không phải cởi truồng rồi.” Tôi tức hầm hầm nói.

“ Ưh buổi tối giặt giúp anh nhé.” Dạ Thiên Kỳ quá đáng nói.

“ Hừ, Dạ Thiên Kỳ anh không biết xấu hổ à? Lại còn muốn tôi giặt cho anh nữa, anh có cần tôi rửa mông cho anh không?” Tôi tức như phát điên nói.

“ Như thế cũng được mà, cầu xin em đấy.” Dạ Thiên Kỳ cười nói.

Tôi nghiến răng kèn kẹt, hận không thể dìm chết Dạ Thiên Kỳ trong bồn tắm luôn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.