Những Bí Ẩn Của Lãnh Đạo Thú Tính

Chương 363: Chương 363: Sau này đánh không lại nhụy tử thì làm thế nào




“ Vâng ạ.” Tôi quay đầu nhìn về phía Châu Đình bọn họ.

Châu Đình ra sức giơ tay vẫy tôi, hét lớn: “ Nhụy Tử, cẩn thận nhé, đánh cho bà cô Nhật đó một trận cho mình nhé.”

Phương Trạch Vũ bọn họ cũng hét lớn: “ Nhụy Tử đầu lợn, đừng quên những tuyệt chiêu mà bọn anh dạy cho em!”

Bốn người bọn họ chỉ thiếu một người tay cầm hai bó hoa nhảy loạn trên khán đài.

Tôi cười vẫy tay nhìn về phía những người bạn tốt này, quay người nhảy lên sàn đấu.

Tôi đứng đối diện với Bách Hợp, Bách Hợp đó lạnh lùng nhìn tôi, đôi mắt đẹp đầy gợi cảm đó gần như sắp biến thành băng đá rồi, nếu như ánh mắt đó có thể giết người, tôi nghĩ tôi đã bị cô ta giết chết tám trăm lần rồi.

Cô ta lạnh lùng nói: “ Phu nhân tổng giám đốc, thật sự rất có bản lĩnh, cô không rút lui sao?”

Tôi cười cởi bỏ áo khoác bên ngoài, tôi mặc một bộ quần áo thể thao có áo may ô lót bên trong, chiếc quần thể thao ngố, chân đi giày thể thao màu trắng, ăn mặc như thế này khiến tôi mạnh mẽ rất nhiều, cũng gợi cảm không kém.

Bụng của tôi, cánh tay và hai chân không có chút mỡ thừa nào, trông rất rắn chắc.

Ánh mắt khiêu khích của Bách Hợp lướt qua người tôi từ đầu đến chân, cô ta hừ một tiếng lạnh lùng.

“ Sao phải rút lui chứ? Mặc dù tôi chỉ học qua vài chiêu, nhưng cũng có thể đủ để đối phó được cô rồi,” Tôi cười khiêu khích cô ta nói, “ Ôi. Bao nhiêu cao thủ đều không đến, chỉ phái con gà nhỏ bé như tôi đến, cô Bách Hợp, thôi thì cô đánh tạm đi. Quan trọng bọn họ cảm thấy giết cọp con thì chỉ cần gà què như tôi là được rồi.”

Tôi kích như thế quả nhiên khiến Bách Hợp tức sôi máu lên, cô ta hừ một tiếng, tôi nhìn thấy hai bàn tay cô ta nắm chặt lại đến nỗi các khớp xương còn phát ra tiếng.

Tôi biết cô ta đã bị kích cho tức điên, chỉ muốn xông lên dạy dỗ cho tôi một trận.

Ha ha, nếu như đổi sang người phụ nữ khác, có lẽ sẽ rất thảm hại, nhưng tôi thì không giống, tôi là Tô Tư Nhụy, tôi là đứa con người có tinh thần vận động cực kỳ phát triển.

Tôi tự tin tuyệt đối sẽ không để thua Bách Hợp này.

Lúc này, trọng tài chia nhau kiểm tra trên người chúng tôi có mang dao hay vũ khí có hại gì không, sau đó, ông ta giơ tay ra hiệu, huýt còi bắt đầu trận đấu.

Tôi biết, trận đấu bắt đầu rồi.

Trong lòng tôi không có chút gì là sợ hại, mà là cực kỳ hưng phấn.

Tôi mong chờ bản thân có thể xuất chiêu, khiến người phụ nữ Nhật khinh thường tôi phải khóc.

Bách Hợp hét lên một tiếng, đã lao về phía tôi, một chân của cô ta đá hướng về đầu tôi, cú đá đó, thật sự rất có lực, tôi tin, dù chỉ là một cục gạch vụn, có lẽ cũng sẽ bị cô ta đá cho vỡ tan.

Tôi linh hoạt quay người, né tránh cấp tốc cú đá đầy lực của cô ta, Lạc Mộ Thâm nói không sau, con người Bách Hợp này đích thực là một cao thủ taekwondo, hơn nữa đã đeo đai đen cấp 5, có thể trực tiếp giao đấu với các chuyên gia tuyển thủ. Cô ta thách thức tôi, đương nhiên là có sự tự tin chiến thắng.

Cô ta cho rằng tôi chỉ là một đứa con gái yểu điệu bình thường mà thôi, đáng tiếc, tôi trước nay không phải như vậy.

Đặc biệt là tôi trải qua thời gian luyện tập ngắn này, cộng thêm sự tập trung cao độ mà tối qua hôm qua hội Phương Trạch Vũ Lạc Mộ Thâm bọn họ đã chăm sóc huấn luyện nhiệt tình cho tôi, tôi cảm thấy mình giống như được thức tỉnh vậy, dường như nhanh chóng hiểu rõ kỹ thuật và ý nghĩa của đấu võ.

Tôi từ nhỏ đã thích thể thao, tiếc rằng không thể hóa thân thành nữ hiệp khách tuyệt thế dáng vẻ hiên ngang, trừ bạo cho dân, đáng tiếc không có cơ hội, bây giờ coi như gặp được cơ hội này, tôi làm sao có thể bỏ qua chứ?

Nghĩ đến đây, tôi đưa ra tuyệt chiêu sở trường mà Lạc Mộ Thâm bọn họ dạy cho tôi, hai tay và hai chân kết hợp với nhau để đấu với Bách Hợp.

Trước mặt là một cao thủ taekwondo, Bách Hợp dũng mãnh, chân tay nhanh nhẹn, đánh áp đảo người khác.

Còn tôi giống như một con thỏ nhanh nhẹn, có lúc cũng giống như tay đấm bốc, không ngừng lắc lư dao động, tùy lúc đả kích liên tục giống như xả nước; có lúc giống như một vị kiếm khách không kiếm, ẩn nấp tiến công, động tác nhanh như thỏ, khiến cho người khác không kịp phòng bị; thế đứng của tôi ghì chặt cổ Bách Hợp khiến cô ta nghẹt thở đau đớn.

Tôi nghĩ gần như tất cả mọi người đều ngạc nhiên căng mắt ra, bọn họ chưa bao giờ nghĩ đến người như tôi bình thường đi giày cao gót còn loạng choạng, lại trở thành một con hổ mẹ trên võ đài như thế?

Quả nhiên không ngoài dự liệu của tôi, Bách hợp mặc dù là cao thủ đai đen, từ nhỏ đã đón nhận sự huấn luyện nghiêm khắc, nhưng nói thật cô ta không phải là một thiên tài.

Nếu như không được thầy giáo nổi tiếng huấn luyện, nếu như cô ta không phải từ nhỏ đã học taekwondo, cô ta vốn dĩ không có khải năng đeo đai đen taekwondo.

Cô ta chính xác là một người rất siêng năng, nhưng đáng tiếc là, người đã lấy được đai đen taekwondo không đấu lại được thiên tài thể thao bẩm sinh như tôi.

Hơn nữa, tôi không thể không thừa nhận, Lạc Mộ Thâm Phương Trạch Vũ Lương Cẩn Hàn và Tần Hạo Nhiên bốn người bọn họ thật sự quá lợi hại, bọn họ nghĩ ra rất nhiều phương pháp phá giải taekwondo, cho tôi, sau khi tôi ghi nhớ, được vận dụng vào trong thực tiễn thật sự, tôi khiến cho Bách Hợp đó từng tí một dịch chuyển, không thể tiếp cận gần tôi được.

Tôi nghe thấy tiếng hò reo ở bên khán đài Lạc thị, tôi càng phấn chấn tinh thần, càng đấu càng hăng.

Tôi càng chiến càng dũng cảm, Bách Hợp bắt đầu sốt ruột, sự tính toán của cô ta bị phá vỡ rồi, vốn dĩ muốn hạ gục tôi ở đây, nhưng ngược lại lại bị sức lực của tôi làm cho cô ta phải dè chừng rồi.

Bách Hợp càng ngày càng cuống, tôi lại càng bình tĩnh. Nắm đấm của tôi và cú đá chân càng ngày càng có lực.

Vào lúc công lực của Bách Hợp suy yếu, tôi không động tĩnh giơ cú đá trên không lên, Bách Hợp không để ý, bả vai bị tôi đá trúng, người cô ta lảo đảo gần ngã xuống đất, mãi mới cố đứng vững được, tôi giống như sao băng vụt một cái lao đến trước người cô ta, tôi đưa hai cánh tay ra, hằm hằm ghì chặt lấy người của Bách Hợp, vậy mà Bách Hợp bị tôi nhấc lên không trung, rồi ngã nhào trên nền đất.

Còn chưa đợi Bách Hợp bò dậy, bánh chè của tôi đã đặt lên ngực của cô ta, Bách Hợp đau đớn gần nôn ra máu ngước mắt lên, giận dữ nhìn tôi, trong ánh mắt cô ta đầy vẻ căm hận.

Tôi nhìn Bách Hợp nằm trên đất, lạnh lùng nói: “ Cô Bách Hợp, cô đã thua rồi, thế thì, nếu như cô nói lời giữ lời, năm nay trng thị trường thiết bị khoa học phân tích của Trung Quốc, tôi không phải gặp lại cô nữa, đúng không!”

Bách Hợp đó gần như tức không nói ra lời.

Tôi đứng người lên, nhảy tưng tưng hướng về khán đài phía Lạc Mộ Thâm bọn họ ngồi, vừa chạy vừa vui sướng hét lên: “ Anh Đại Thâm, em thắng rồi, em thắng đai đen taekwondo rồi!”

Trong lúc vui mừng và phấn khỏi đó, tôi không bao giờ nghĩ đến người đàn bà Nhật này lại căm hận tôi như thế, sẽ dùng thủ đoạn bỉ ổi mà đối phó trả thù tôi như thế.

Tôi giống như một con thỏ sung sướng vui vẻ nhảy xuống khán đài.

Lạc Mộ Thâm vội vàng đưa cánh tay ra đón lấy tôi, tôi chẳng ngại ngùng lao vào lòng anh ấy.

Lạc Mộ Thâm mỉm cười nhìn tôi: “ Đầu lợn, em nặng lắm em có biết không?”

Tôi dùng nắm đấm đấm vào ngực của Lạc Mộ Thâm, trận ác chiến này, thật sự quá thoải mái, tôi biết tôi chắc chắn có thể thắng, tại vì đằng sau tôi có Lạc Mộ Thâm, còn có Phương Trạch Vũ Châu Đình bọn họ, những người bạn tốt của tôi. Có bọn họ, tôi cảm thấy toàn thân tràn đầy sức lực.

Châu Đình bọn họ cũng vui mừng chạy đến, Phương Trạch Vũ cười nói: “ Được đấy, đầu lợn, thật sự lợi hại. Mộ Thâm, có phải cậu bây giờ hơi hối hận rồi? Sau này lấy Nhụy Tử rồi, khi đánh nhau đánh không lại thì làm thế nào?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.