Những Câu Chuyện Được Kể Bởi Một Kẻ Dở Hơi

Chương 11: Q.3 - Chương 11: Chương 3




Tôi có tất cả mọi thứ, chỉ không có được cậu ấy.

Tôi được người ta tỏ tình rất nhiều, chỉ là không có cậu ấy.

Từ nhỏ đến lớn, bất kỳ mong muốn gì của tôi cũng đều được thỏa mãn, chỉ không bao gồm cậu ấy.

Mang tâm tình như thế nào mỗi lần nói rằng sẽ gả cho cậu ấy, là cảm giác ra sao khi qua từng năm, chứng kiến thái độ từ sảng khoái đáp ứng, đến ngập ngừng suy nghĩ, rồi miễn cưỡng chấp nhận, sau đó, không còn cách nào đành cười vui cho qua... tôi, đã không còn nhớ nữa.

Không phải cậu ấy không được sao? Không, tôi đã từng thử quen người khác, cho dù chỉ trên danh nghĩa.

Chỉ là giả vờ hẹn hò? Tôi không nghĩ vậy, ít nhất tôi và người kia đã từng nhiều hơn một lần thực sự nghiêm túc đánh giá đối phương. Đã từng thử... cùng nhau một lần.

Kết quả? Kết quả là phát hiện ra: Chúng tôi giống nhau, không có cảm giác với người khác giới. Vậy là chia tay.

Khi tôi vờ khóc lóc với cậu ấy, cậu ấy lại có thể thoải mái cho tôi một lời hứa, lời hứa mà tôi tưởng như sẽ cực kỳ sung sướng khi được nghe,“Chờ tới năm chúng ta hai mươi lăm tuổi, nếu cậu vẫn không tìm thấy người muốn gả, vậy thì gả cho mình.”, nhưng tôi biết, đó chỉ là lời an ủi của một người bạn lâu năm cho một kẻ vừa ‘thất tình’.

Cho nên những lời này, khi truyền vào tai chỉ còn lại thanh âm chát chúa.

Này này, cô bạn lúc nào cũng tỏa sáng như ánh mặt trời rựa rỡ của tôi ơi, cậu tưởng rằng bản thân đang giúp tôi vui lên ư? Cậu có biết rằng những lời đó chính là lưỡi dao tàn nhẫn nhất đâm xé trái tim tôi không?

Vì sao à? Vì chúng ta không giống nhau.

Bởi vì, những lời mà cậu cho là ngang bướng vui đùa ấy, đều là từ lời tận sâu đáy lòng tôi dành cho cậu. Vậy thì lời hứa dễ dàng mà cậu nói ra ấy, có mấy phần nghiêm túc ở trong đó không?

Cậu không hiểu, hay cố tình không hiểu... tôi đã không còn muốn tìm hiểu nữa.

Duy chỉ có một điều, tôi sẽ không cho cậu cơ hội để thực hiện lời hứa đó đâu!!!

Gặp lại người bạn trai ‘hờ’ năm đó, không ngờ anh ta cũng đang ở trong hoàn cảnh như tôi.

Anh ta nói: “Tôi và cô giống nhau, đều là kẻ hèn nhát.”

Tôi nói: “Vậy thì cùng chạy trốn không?”

Kết hôn cùng người khác, chặn đi cơ hội của chính mình, đó cũng chỉ là một kiểu chạy trốn.

Ít nhất thì, cũng có người nguyện ý cùng đồng hành.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.