Nhúng Chàm Cực Phẩm

Chương 11: Chương 11: Cháu Nội




Vừa đi đến cửa nhà mình bỗng nghe thấy bên trong có tiếng nói cười.

Cũng không có kiên nhẫn tìm chìa khóa mở cửa, Uông Vượng to gan không sợ Uông mẫu nương nương mắng trực tiếp nhấn chuông.

Cửa mở, người mở cửa không phải là Uông mẫu nương nương mà là con trai của Uông mẫu nương nương, anh trai nàng.

“Uy, đá bào đã về rồi!” Âu Giang vui vẻ gọi cười, đá bào là biệt danh của Âu Giang gọi em gái, bởi vì Uông Vượng thích nhất là ăn đá bào, “Uông Vượng đi làm về rồi sao?! Mau tới đây ngồi đi em!” Bên trong cửa vang lên tiếng chị dâu ôn nhu.

Uông Vượng thiếu chút nữa quên, hôm nay là anh trai mang theo chị dâu cùng cháu về nhà.

Uông Vượng còn chưa kịp mở miệng, Uông mẫu nương nương ở phòng bếp nghe được động tĩnh liền trực tiếp rống lên, “Vượng tử chết tiệt kia! Mày không biết hôm nay anh mày về sao? Nhìn xem, giờ mấy giờ rồi? Từ khi nào thì làm việc trở nên tích cực như vậy….”Uông mẫu nương nương blalala còn muốn nói tiếp đã bị ba Uông Vượng kéo vào phòng bếp.

Loáng thoáng nghe được tiếng ba Uông Vượng khuyên Uông mẫu nương nương: “Con đã lớn như vậy rồi, em nói ít đi hai câu đi…..”

Âu Giang thấy sắc mặt em gái không tốt lắm, nhẹ giọng hỏi: “Đá bào, làm sao vậy, xảy ra chuyện gì sao? Nói cho anh trai, anh trai giúp em giải quyết!”

Chua sót cười, vấn đề tình cảm này nên giúp như thế nào, nên giải quyết như thế nào đây?Uông Vượng không định quan tâm đến anh trai nhà mình nữa, đem mình ném lên sô pha, ôm lấy đứa cháu của nàng.

Con của Âu Giang mới có ba tuổi thôi, cũng là đến tuổi biết nhận thức, bộ dạng khỏe mạnh kháu khỉnh, mềm mại như con gấu bông, công công nộn nộn, đặc biệt là đôi mắt tròn to rất đáng yêu, làm nũng kêu lên: “Cô mua cho Hàm Hàm đá bào sao? Hàm Hàm rất yêu cô a!” Tiểu Hàm chu cái miệng nhỏ nhắn, ở trên mặt của Uông Vượng hôn chụt một cái làm nước miếng dính tùm lum ở trên mặt Uông Vượng.

Âu Giang nhìn con, trong lòng ôm lão bà bảo bối Trình Lộ, vỗ về cái bụng tròn trịa của nàng, hưởng thụ tư vị làm cha, qua hai ba tháng nữa, hắn có thêm một đứa con gái.

Trình Lộ vốn là người không nói nhiều lắm, lúc này ôn nhu hiền thục cười xem con cùng em chồng đùa giỡn.

Uông Vượng giả bộ cau mày, tiểu quỷ này tự nhiên dám đem nước miếng quét hết lên mặt mình, thực không muốn sống chăng! Vì thế tạm thời đem chuyện Trầm Sơ Trạch bỏ qua một bên rồi toàn tâm toàn ý trả thù tiểu quỷ Hàm Hàm.

Vì thế không để ý đến Tiểu Hàm cực lực giãy dụa, ôm nó sát sát mặt mình vào, đem hết nước miếng của Tiểu Hàm trả lại trên mặt nó. Bất quá tiểu hài tử này mặt thật sự là rất mềm mại a, rất thoải mái a, cuối cùng Uông Vượng lại không phải giống như sát nước miếng mà là thật sự giống như con chó nhỏ đem mặt mình cọ vào mặt Tiểu Hàm, thật dễ chịu a!

“Bà nội! Bà nội! Cứu mạng con! Cứu mạng con!”

Uông mẫu nương nương lập tức từ trong nhà bếp vọt ra, thìa lớn trong tay còn chưa kịp buông ra a. Tiểu tôn tử này là bảo bối, là tiểu tổ tông của Uông mẫu nương nương nha.

“Uông Vượng chết tiệt! Đang làm cái gì vậy hả?” Uông mẫu nương nượng lập tức hướng Uông Vượng nổ súng. Uông Vượng sợ tới mức buông tay ra, làm Uông Hàm Tổ không an phận thiếu chút nữa té xuống đất, may mắn Âu Giang nhanh tay lẹ mắt lao lại ôm lấy con mình.

Uông Hàm Tổ hình như cũng bị hoảng sợ ngẩn cả người, sau đó tụt xuống người ba mình chạy về phía Lâm Vân: “Bà nội, bà nội, hôn một cái, bà nội thật tốt, bà nội lợi hại quá, Hàm Hàm cám ơn bà nội cứu Hàm Hàm!”

Lâm Vân cười đến mặt mày nở hoa, cúi xuống ẳm Uông Hàm Tổ lên: “Hàm Hàm thật ngoan! Ngoan, bà nội đi làm đồ ăn ngon cho con!”

Uông Hàm Tổ cười hì hì đi đến bên cạnh Uông Vượng làm một cái mặt quỷ, sau đó nói với Âu Giang: “Ba ba, cô nhất định là bị thất tình a! Đùa không vui a!”(đúng là tiểu quỷ, *mắt tinh quá*)

Uông Vượng bất đắc dĩ bết bết miệng, xương cốt lười nhác, nhắm mắt nằm ở sô pha. Hôm nay nàng thật sự thấy mỏi mệt! Trầm Sơ Trạch, Hi Dương cùng thái tử gia vì cái gì bọn họ ở cùng một chỗ? Chu Húc Hạo này là người mắt cao hơn núi, lãnh khốc vô tình, ngoại trừ Ngải khả không có ai lọt được vào mắt hắn. tuy là Trầm Sơ Trạch đều kiện không tồi nhưng cũng không giống như tốt tới mức có thể cùng thái tử gia của tập đoàn Đế Tư kề vai sát cánh cùng sóng bước.

Trầm Sơ Trạch, anh thật là thay nữ nhân nhanh như thay áo, giữa trưa còn vừa mới cùng ta nói cười yến yến, đến buổi chiều tan sở lại tay nắm tay cùng nữ nhân khác. Trầm Sơ Trạch ơi là Trầm Sơ Trạch, chẳng lẽ Uông Vượng ta không thoát khỏi bùa chú của anh sao, anh thật muốn ta chờ anh cả đời sao, anh không cưới ta làm lão bà, hay là muốn kêu ta làm tiểu tam?

Sẽ không, trên đời này không có ai mà không thể sống, Uông Vượng nàng coi như là thanh niên thời đại mới, không thể vì chuyện tình cảm, vì một người là chết đi sống lại được. Vì ba mẹ, Uông Vượng nàng cũng muốn hảo hảo tìm một người nam nhân mà gửi gắm cả đời.

Cho dù nàng vẫn là thích Trầm Sơ Trạch, nhưng cũng nhất định phải quên mối tình này thôi, hắn đã có bạn gái rồi.

Sau khi nghĩ thông suốt tâm tình Uông Vượng tốt hơn không ít, cùng Uông Hàm Tổ kia nghịch ngợm gây sự đùa giỡn vui vẻ.

…….

Trong đại sảnh tráng lệ, con người ta muôn hình muôn vẻ, nam nhân chỉnh tề tây trang thẳng, nữ nhân xinh đẹp kiều mị động lòng người, cửa kính trong suốt khéo léo cũng giúp họ càng thêm nổi bật.

Đúng là thời tiết mùa hè, nam nhân mặc tây trang, mang cravat chỉnh tề thật đúng là làm khó họ, nhưng cũng hên là công ty còn tâm lý, cho máy lạnh chạy hết công suất. Nhưng nữ nhân thì mặc ít đi a, những nơi cần che thì che, những nơi khác dường như ít hơn một chút thì phải, haizz, mùa hè a.

Ngải Khả mặc áo lửng bị thái tử gia lạnh lùng khoác vào cái áo khoác của hắn, làm nàng cười đến cứng ngắc. Trên người Hi Dương lại là một cái áo choàng đẹp đẽ quý giá, nhưng cũng chính là che đi đôi vai trần trắng nõn, không ngừng liếc nhìn Trầm Sơ Trạch, nhưng hắn lại giống như không có cảm giác.

Hôm nay là ngày tập đoàn Đế Tư chính thức kí hợp đồng khai phá lăng mộ Tần Thủy Hoàng, một công trình tầm cỡ quốc gia. Bởi vì khai phá Hoàng lăng yêu cầu kĩ thuật rất cao, nên tập đoàn Đế Tư và Cục Văn Vật còn cò kè mặc cả, cuối cùng hai bên cũng bàn bạc thỏa đáng, theo đó 30% lợi nhuận là của tập đoàn Đế Tư, hơn nữa còn có quyền lựa chọn 30% hiện vật!

Một hợp đồng như thế trong thương giới rất ít gặp, nay tập đoàn Đế Tư nắm được thì càng nâng cao vị trí của tập đoàn lên hơn. Hôm nay cũng chính là yến hội chúc mùng hợp đồng kí kết thành công. Yến hội này, trừ những người trong Cục Văn Vật thì chỉ có người trong tầng cao nhất của tập đoàn Đế Tư tham gia.

Chu Húc Hạo trời sinh vẻ mặt lãnh khốc, không ai dám đến gần, nhưng vì tính chất công việc nên không muốn đắc tội với ai, cho nên hợp tình hợp lý mọi việc đều giao cho Trầm Sơ Trạch.

Vì thế xung quanh Trầm Sơ Trạch là một đống người, người của Cục Văn Vật không thể đắc tội, lãnh đạo của Đế Tư cũng không thể chậm trễ, cho dù Trầm Sơ Trạch có lợi hại thì cũng bị quay đến sứt đầu mẻ trán. May mắn Hi Dương cũng không phải ngồi không, giúp hắn tiếp được một phần lớn.

“Trầm đại luật sư! Mĩ nhân này thật khó tìm nha, ngài thật là có phúc a!” Lãnh đạo của Cục Văn Vật ngoài miệng khen ngợi, ánh mắt lại 35 ăn đậu hũ Hi Dương!

“Cảm ơn khích lệ, thật sự là hôm nay mĩ nữ quá ít, làm cho Hi Dương hưởng thụ được đãi ngộ của mĩ nữ, cám ơn các vị đã ‘thân sĩ’ quan tâm.”Nữ cường nhân chính là nữ cường nhân, không đợi Trầm Sơ Trạch mở miệng, Hi Dương đã trực tiếp hạ knock out hắn, đặc biệt còn tăng thêm hai chữ thân sĩ trào phúng.

Nam nhân xấu hổ nhấp một ngụm rượu rồi tránh ra.

Bữa tiệc như trước vẫn vô cùng náo nhiệt, Trầm Sơ Trạch không nóng không lạnh tiếp hết tất cả mọi người, trong lúc vô tình còn giúp Hi Dương tránh được một ông 35 mời rượu.

Yến hội rất nhanh chấm dứt, hợp đồng cũng kí xong hoàn hảo. Thái tử gia lấy xe rồi kéo lão bà chạy lấy người, Trầm Sơ Trạch cùng Hi Dương chạy theo thực nhanh nhưng cũng không theo kịp chiếc Cadillac kia.

Hai người ai cũng không lái xe đi, không còn cách nào khác bất đắc dĩ ra ngoài đón taxi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.