Khi Tuân Lan đến dưới lầu công ty, đằng trước cũng vừa lúc có một chiếc xe chậm rãi dừng lại. Có ba người gồm hai nam một nữ từ trên xe bước xuống, đứng ở giữa là người đàn ông mang kính râm khoảng chừng 26 27 tuổi.
Vào thời điểm Tuân Lan đi xuống, tầm mắt đối phương thoáng nhìn qua bên này, dường như là nhận ra cậu, mở kính râm ra để lộ một đôi mắt mang vẻ phong lưu đa tình, như cười như không lên tiếng: “Tuân Lan đấy hả, thế nào rồi, dạo này có ổn không?”
Nhìn người này Tuân Lan thấy quen mắt lắm, cẩn thận suy nghĩ, hình như người trước mắt này tên Lâm Minh Hi thì phải, là đồng nghiệp trong công ty, hơn nữa cả hai bọn họ đều là nghệ sĩ được Lôi Tuấn dẫn dắt. Nhưng mà nguyên chủ vào công ty đã lâu như vậy cũng chẳng mấy lần giáp mặt với anh ta, nên không thể nói là quen thuộc.
Tuân Lan bình tĩnh đáp lời: “Vẫn ổn ạ, cảm ơn anh Lâm đã quan tâm.”
Chỉ thấy Lâm Minh Hi khó hiểu cười cười, rồi quay đầu dẫn người rời đi.
Họ Lâm này tuy rằng bên ngoài tươi cười, nhưng Tuân Lan vẫn có thể cảm nhận được anh ta đối với mình cũng chẳng thân thiện gì cho cam, còn có vẻ hơi hơi xem thường. Cậu nhìn theo bóng dáng dần đi xa của anh ta, không phải vì bóng dáng kia phóng khoáng đẹp đẽ đến nhường nào, mà là bởi từ lúc anh ta vừa bước xuống xe, cậu nhìn thấy người phụ nữ đứng lẫn trong ba người kia đã không còn là người sống nữa rồi. Cô gái mặc chiếc váy trắng muốt, thế nhưng bên trên lại loang lổ màu máu, để một kiểu tóc xinh đẹp, sắc mặt trắng bệch dưới tầng khí đen luôn nhìn chằm chằm vào Lâm Minh Hi.
Với việc gặp ma giữa ban ngày, giờ đây Tuân Lan đã có thể bình tĩnh mà đối mặt. Không biết Lâm Minh Hi đã làm ra chuyện gì mới khiến cho một ma nữ bám theo ba bước chẳng rời thế này nữa.
Dáng người ma nữ thướt tha, tuy sau này thành ma làm cho nhan sắc bị tổn hại, nhưng cũng không khó mà đoán được cô nàng này trước đây là một đóa hoa có sắc có hương. Một cô gái như vậy theo bên người Lâm Minh Hi, chắc hẳn sinh thời ít nhiều gì cũng có dính dáng tới giới giải trí.
Tuân Lan và Kỳ Niên chầm chậm đi vào cửa lớn công ty, cậu nhẹ giọng hỏi: “Kỳ Niên, anh cũng thấy chứ?”
Kỳ Niên đáp lời: “Thấy.”
Tuân Lan hỏi lại: “Anh có biết người con gái kia không?”
Kỳ Niên lắc đầu, “Ngoại trừ những người thường hay hợp tác ra, số còn lại tôi không có ấn tượng.”
Tuân Lan nghe thế cũng không hỏi thêm nữa.
Hai người đi vào trong thang máy, dựa theo ký ức tới được tầng lầu đặt văn phòng của Lôi Tuấn.
Sau khi ra khỏi thang máy thì bắt gặp Tiểu Chu đang dựa lên tường cạnh cửa thang bấm điện thoại, nhìn thấy cậu tới thì vội vàng cất đi, “Lan Lan, cậu đến rồi.”
Tuân Lan hỏi: “Anh Tuấn bảo anh tới hả?”
Tiểu Chu gật đầu, vốn dĩ là Tuân Lan cho hắn một ngày nghỉ xả hơi, nhưng sau khi trên mạng xảy ra chuyện, hắn cũng bị gọi tới công ty.
Trong văn phòng Lôi Tuấn còn có người khác, chính là Lâm Minh Hi lúc nãy vừa lên trước. Tuân Lan chờ ở bên ngoài nửa tiếng cửa văn phòng mới mở ra, Lâm Minh Hi lười nhác đi khỏi, phía sau là ma nữ một tấc cũng không rời.
Tuân Lan tiến vào phòng trông thấy Lôi Tuấn ngồi trên sô pha, sắc mặt có vẻ không tốt lắm, đang dở tay thu dọn mấy tập văn kiện đang để trên bàn trà. Tuân Lan nhìn lướt qua, mơ hồ nhìn ra đó là kịch bản.
Tuân Lan gọi một tiếng: “Anh Tuấn.”
Lôi Tuấn hoàn hồn, miễn cưỡng cười đáp: “Đến rồi à, ngồi đi.”
Thu dọn kịch bản xong, nét mặt Lôi Tuân đã trở lại bình thường, khôi phục về dáng vẻ tùy thời có thể cáu kỉnh mà Tuân Lan quen thuộc.
Lôi Tuấn nói về chuyện trên mạng.
Tầm 9 giờ rưỡi sáng nay, trên diễn đàn Hạt Đậu có một tài khoản đưa ra phân tích về việc người phát ngôn cho W.M năm tới sẽ về tay ai, mấy bình luận lúc bắt đầu rất bình thường hòa nhã, đề cập đến những ngôi sao có khả năng sẽ tóm được tới tay, hoặc là ngôi sao tuyến một, hoặc là người sắp lên tới tuyến một. Nhưng dần dà, tần suất bình luận nhắc tới Tuân Lan ngày một tăng lên.
Mọi người đều là dân già đời lăn lộn trong fandom, chút tiểu xảo này vừa nhìn một cái là biết tỏng ngay đám người kia đang cố ý đề cập tới Tuân Lan, muốn để cho cậu phải muối mặt. Có người đứng ngoài hít drama, cũng có người lại cho rằng đống tài khoản đang nhắc đến Tuân Lan kia chính là fans nhà cậu.
Thành thử ra có thanh niên không thèm nể mặt mà nhào vào trả lời, bảo rằng đại ngôn W.M ngay cả nghệ sĩ tuyến hai cũng khó mà vợt được chứ nói gì đến tuyến mười tám như Tuân Lan, chẳng qua là nhờ vào gièm pha leo lên bảng hotsearch ngồi chơi mấy ngày mà đã dám mơ tưởng đến W.M cơ đấy, bộ không biết thế nào là tự lượng sức à?
Có người đầu tiên thì sẽ có người thứ hai, cứ việc fans Tuân Lan đi nơi nơi giải thích đây là “tin tức không chính thống”, nhưng một khi xuất hiện người rắp tâm lẫn vào khuấy đục vũng nước, những bình luận sau đó đều không tránh khỏi việc hùa nhau cười nhạo chế giễu Tuân Lan.
Nhanh như chớp đã có người thêm mắm dặm muối bê tin này lên weibo, khiến cho Tuân Lan tiếp tục nhận về một đời cười chê nữa. Sau đó chuyện Tuân Lan hắt cà phê lên người trợ lý cũng được giang cư mận đào mộ lên.
Hiện tại đã có từ khóa leo lên hotseacrh weibo, hơn nữa còn leo lên với một tốc độ vô cùng chóng mặt, đây cũng chẳng phải chuyện tốt đẹp gì. Bản án “quấy rối” được lật ngược, thêm vào chuyện tóm gọn bọn bắt cóc nên mấy cái mác không tốt dán trên người Tuân Lan đã được xé xuống. Nhưng hướng gió dư luận trên mạng lại luôn thay đổi không ngừng, mới ngày hôm qua nhìn thấy cái tên Tuân Lan có ai mà không nói một câu khen ngợi, thế mà đến hôm nay đã bị toàn dân chê cười.
Giờ này hẳn là có người nóng nảy, ý đồ lợi dụng W.M đè ép xuống chút nhiệt vừa lên của Tuân Lan đây mà.
Cái tên Tuân Lan gần đây cực kỳ thường xuyên xuất hiện trong tầm mắt công chúng, nhưng cái gì nhiều quá cũng không tốt. Nếu xuất hiện cùng tin tốt thì sẽ bị nói là marketing quá nhiều, còn nếu là tin xấu vậy thì rất dễ lưu lại ấn tượng không đẹp trong tiềm thức của mọi người “Sao lại là cậu ta nữa vậy, cái cậu nghệ sĩ này đúng thật là lắm chuyện.”
Tuân Lan hỏi: “Đã tra được do ai làm chưa?”
“Là Trình Mân.” Lôi Tuấn đấm một cái lên bàn trà, “Chiêu này của thằng nhóc đó đúng là quá ác!”
Chỗ hiểm trong vụ việc hôm nay là không thể giải thích rõ ràng. Cái mũ “Tuân Lan ăn vạ W.M, mạnh mẽ đề cao bức cách” đã bị chụp xuống, bây giờ dù cho Tuân Lan có lên tiếng giải thích như thế nào đi chăng nữa thì kết quả cuối cùng vẫn là bị toàn dân mạng nhạo báng cười cợt.
Đây là chuyện gây tổn hại đến hình ảnh nghệ sĩ, đương nhiên không thể cứ để mặc kệ như vậy, bằng không đợi đến khi người phát ngôn W.M khu vực trong nước được định ra, Tuân Lan chắc chắn lại bị đào lên trào phúng thêm một đợt.
“Bộ phận tuyên truyền đang viết thông cáo, chút nữa sẽ đăng lên, đến lúc đó cậu nhớ forward nhé.” Lôi Tuấn thở dài, “Sau đó thì cứ từ từ chờ nó lắng xuống.”
Thật ra thì phương án giải quyết tốt nhất lúc này chính là để Tuân Lan thực sự lấy được đại ngôn của W.M, sau đó vả mặt bôm bốp đám người ngoài kia. Nhưng chuyện này rõ ràng là không có khả năng, Lôi Tuấn đến nghĩ cũng chẳng dám nghĩ như thế.
Suy nghĩ của Kỳ Niên cũng giống như Lôi Tuấn, gặp tình huống này, thực ra Tuân Lan có thể liên lạc với Lưu Phi, nhận lấy đại ngôn W.M. Nhưng anh cảm thấy Tuân Lan có lẽ sẽ không làm như vậy, thế nên chỉ dừng ánh mắt trên người cậu, im lặng không nói gì.
Quả thực Tuân Lan không tính đến chuyện liên lạc với Lưu Phi, vì xét đến cùng thì bây giờ cái gì cậu cũng không làm nên hồn, muốn nhân khí không có nhân khí, muốn tác phẩm cũng chẳng có tác phẩm, đi ra ngoài chỉ có thể thành nhân vật đứng ở bên lề, cho nên tốt nhất vẫn là đừng tới cọ vào W.M thì hơn.
Nhưng mà cậu không liên lạc với Lưu Phi, Lưu Phi lại gọi tới cậu.
Vụ ầm ĩ trên mạng Lưu Phi đã nghe rồi, bây giờ gọi qua chính là để hỏi ý Tuân Lan có muốn suy xét thêm lần nữa không, bởi chiều hướng dư luận lúc này rất bất lợi cho cậu.
Chờ đến lúc nghe Tuân Lan từ chối một lần nữa, Lưu Phi lại nói: “Tôi sàng lại một lượt tài nguyên trong tay, đã tìm được cái phù hợp cho cậu. Nửa tháng sau W.M có buổi trình diễn thời trang xuân hè dành cho nam giới tổ chức tại Paris, chỗ tôi có lời mời catwalk, cậu sẽ nhận chứ?”
Nếu còn từ chối nữa thì lại thành ra vẻ, Tuân Lan đáp: “Làm phiền anh quá, cái này tôi nhận.”
Lưu Phi: “Được, vậy bên tôi sẽ liên hệ với người đại diện của cậu.”
Tuân Lan cúp điện thoại, rồi lại chầm chậm gõ chữ. Khoảng chừng một phút sau, chuông điện thoại của Lôi Tuấn reo lên.
Lôi Tuấn còn đang đau đầu về sự vụtrên mạng, không ngờ tới lại nhận được điện thoại của W.M gọi đến bày tỏ mong muốn hợp tác. Trong chớp mắt Lôi Tuấn đờ người ra, rồi lập tức gồng giọng ra chiều bình tĩnh trao đổi cùng bên kia: “Có thể, được, ừm, bên tôi sẽ xem lại. Đăng weibo? Được chứ! Được được, rất cảm ơn quý công ty.”
Tuân Lan đưa mắt qua, biết rõ còn cố hỏi: “Sao thế?”
Lôi Tuấn: “Bánh có nhân từ trên trời rơi xuống!”
Muốn lấy được tài nguyên trong nước của W.M ít nhất cũng phải là sao hạng hai trở lên, với hạng tép riu như Tuân Lan mà nói thì đây không phải bánh có nhân từ trên trời rơi xuống thì là gì.
Lôi Tuấn cười há há, đi tới xóa hết đoạn văn mẫu Tuân Lan vừa gõ ra.
Đã diễn là phải diễn cho trót, Tuân Lan giả đò hỏi: “Không đăng weibo nữa à?”
“Đăng, nhưng không phải đăng lúc này, nội dung cũng không phải cái này luôn.” mặt mày Lôi Tuấn tươi tỉnh hẳn lên, “Thằng nhóc cậu may thật đấy, W.M vừa gọi điện thoại cho tôi, mời cậu nửa tháng sau tới tham gia catwalk show thời trang của họ, mở màn show diễn.”
“Vậy thì tốt rồi.”
Lôi Tuấn thấy cậu chẳng có chút gì gọi là mừng rỡ phát rồ như trong tưởng tượng của mình, nói: “Sao nhìn cậu bình tĩnh quá vậy.”
Tuân Lan cười trả lời: “Ò, vậy bây giờ em đứng dậy nhảy nhót hoan hô cái nhé?”
Một lúc lâu sau Lôi Tuấn vẫn cạn lời, anh cảm thấy Tuân Lan bây giờ càng ngày càng thạo kể chuyện cười lạnh, “....Ừ, bình tĩnh cũng tốt, rất trầm ổn.”
Thừa dịp Lôi Tuần còn đang chăm chú xem văn kiện, Tuân Lan chắp tay với Kỳ Niên, thì thầm nói: “Cảm ơn.”
Kỳ Niên học theo động tác của Tuân Lan, xua xua tay, ý bảo không cần khách sáo.
Tầm giữa trưa 12 giờ, bên trang weibo chính thức của W.M bỗng nhiên đăng tải một bài viết.
[@W.M: #Show thời trang xuân hè W.M# Mùa thu đã đến rồi, W.M mời bạn và @Tuân Lan cùng nắm tay lãng mạn dạo phố.]
Weibo chính thức của W.M thường chỉ đăng những bức ảnh ngôi sao mặc đồ của hãng mình, lượt forward và bình luận cũng chẳng có mấy, thỉnh thoảng mới đăng mấy bức hình số ít nghệ sĩ hợp tác cùng nhãn hàng lên weibo. Là một thương hiệu xa xỉ phẩm mà các nghệ sĩ tranh nhau sứt đầu mẻ trán, W.M có hơn một triệu lượt theo dõi trong đó bao gồm cả fans của các nhà khác.
Suốt một buổi sáng Tuân Lan luôn là cái tên xuất hiện ở đầu bảng tin, bị đủ nhà trào phúng, vào lúc weibo chính thức đăng tải bài viết tag Tuân Lan vào, giống như một viên đá ném xuống mặt hồ phẳng lặng, khiến tất cả mọi người giật mình. Có thánh còn tưởng rằng mình hoa mắt rồi cơ, làm mới giao diện, đã thấy W.M lại forward thêm một bài viết.
[@W.M: Mong chờ hợp tác cùng @Tuân Lan tiên sinh.//@Tuân Lan: #Show thời trang xuân hè W.M# mùa thu tháng mười, hãy đến tham gia với chúng tôi @W.M cùng nhau lãng mạn rong chơi!]
Dưới bình luận là một tràng khiếp sợ.
[Trời má, Tuân Lan???]
[Không thể nào, Tuân Lan thật sự vợt được đại ngôn W.M khu vực trong nước à?!]
[Trông cái hashtag show thời trang này, chắc là chỉ đi xem thôi nhỉ.]
[Hình như Tuân Lan đâu có tác phẩm nào đâu ta, sao tài nguyên thời trang trang lại tốt dữ vậy.]
[Đi xem trình diễn thời trang mà thôi, vừa nhìn là đã biết tự bỏ tiền túi ra mua thiệp mời, ngầu chỗ nào mà ngầu.]
[Cái tài khoản weibo khô khan thế này, sao tui cứ cảm giác như W.M nó là sân sau của nhà Tuân Lan vậy ta.]
[Sân sau +1.]
Trình Mân trong đoàn làm phim đang chuẩn bị ăn cơm trưa lúc lướt tới hai bài đăng này thì đôi mắt trợn tròn. Mẹ nó chứ sao lại thành như kia, cái thằng Tuân Lan ẻo lả thế mà hợp tác với W.M thật rồi?!
Đúng là như những gì Lôi Tuấn tra được, người đứng sau giật dây vụ W.M quả thực là Trình Mân.
Hai ngày này Tuân Lan vì tham gia show tống nghệ phát sóng trực tiếp và chuyện tóm được băng nhóm buôn người, nên liên tục leo lên hotserch chiễm chệ ngồi, thế tới càng ngày càng tốt, Trình Mân nhìn mà đỏ cả mắt, vì thế lại càng thêm tức giận. Hắn cảm thấy cái loại nửa đường xuất đạo như Tuân Lan, không chịu nghĩ cách để trau dồi diễn xuất của mình, suốt ngày chỉ biết dùng mánh lới lừa gạt ánh mắt của mọi người, hắn trông mà khinh thường cực kỳ.
Làm một nghệ sĩ chân ướt chân ráo mới vào nghề, Trình Mân cũng rất quan tâm đến mảng tài nguyên thời thượng. Mới vừa hôm qua thôi, hắn thông qua một đàn anh nên biết được các nghệ sĩ tuyến một hoặc sêm sêm tuyến một gần đây đang tích cực tranh giành đại ngôn W.M khu vực trong nước. Hắn hâm mộ lắm, nhưng cũng chẳng dám mơ rằng mình có thể sơ múi chút gì, dù sao mấy thương hiệu lớn có ai mà không để ý đến bức cách nghệ sĩ chứ.
Sau đó Trình Mân chợt nghĩ đến, bằng vào mình mà còn chưa bắt được tài nguyên tốt như thế, thì cái loại bình hoa không có nội hàm như Tuân Lan lại càng không có khả năng.
Vì vậy mới có cái bài viết ban sáng và tràng cười chê của dân mạng phía sau.
Hắn cho rằng lần này cuối cùng đã có thể hạ bệ được Tuân Lan, lại không ngờ được mới chỉ hai giờ đồng hồ qua đi, W.M thế mà đã đưa ra thông báo hợp tác cùng cậu ta rồi! Dù không nhắc đến việc làm người phát ngôn trong nước, chỉ là đi xem show diễn thời trang, nhưng cũng xem như là đã có tiếp xúc với W.M!
Mà hắn, hắn còn chưa thể chạm tới, Tuân Lan bằng gì mà được!
Trình Mân tức đến độ mắt nổ đom đóm.
Trợ lý thấy hắn ta cứ dán mắt vào điện thoại mãi thì không khỏi nhắc nhở: “Anh Mân, còn không ăn là cơm sẽ nguội đó.”
Ăn ăn ăn, mẹ nó tôi đây tức no luôn rồi!
Tác giả có lời muốn nói:
Tuân Lan: Bằng gì, chỉ bằng bố đây tên là Tuân Na Na!
(Wattpad biensuonghong: Bằng gì? Bằng vào má guột ảnh là tác giả!)