Tôi nhanh chân bước ra khỏi toà nhà công ty, hắn nhanh chóng thu dọn đồ đạc theo sau. Khi hắn vừa bắt kịp, tôi cố tình hỏi với giọng bất cần:
“Anh đi theo tôi làm cái quái gì?”
Hắn nhìn tôi rồi nói: “Ai đi theo anh chứ? Tôi cũng đi về đường này mà!”
Tôi cũng hết đường chống chế, chỗ chúng tôi ở đều gần Tam Hoàn, nhưng chỗ hắn lại cách xa chỗ tôi 3 trạm xe bus, 3 đoạn đường nhỏ.
Tôi bước xuống xe bus, hắn cũng bước xuống theo, tôi quay qua nói: “Không phải anh còn vẫn còn 3 trạm à? sao lại xuống ở đây?”
“Tôi đi dạo không được à?” Nói xong liền tiến thẳng vào chung cư khu nhà tôi. Tôi hết cách chỉ còn biết theo sau. Khi đến cầu thang lên nhà tôi, tôi dừng lại rồi nói:
“Anh có bị bệnh gì không? Đi dạo sao vào đây?”
Lần này thì hắn hết đường chối cãi, chạy qua nắm lấy tay tôi, hắn cao hơn tôi một chút nên sức cũng mạnh hơn tôi, tôi vốn dĩ không còn cách nào để tẩu thoát, ngoan ngoãn để hắn lôi đi. Ha ha... đây là lần đầu tiên chúng tôi nắm tay nhau, lúc đầu thì thấy không thoải mái lắm, nhưng tôi đã nhanh chóng thích thú cảm giác này. Khi đang lên cầu thang thì thấy một đôi vợ chồng cũng tay nắm tay đi xuống, tôi có chút ngại ngùng, nên muốn đẩy tay hắn ra, nhưng hắn lại khư khư giữ chặt không chịu buông mà nhìn 2 người đang đi xuống, hắn lại xem như không có vấn đề gì cả. Khi 2 người kia đi khỏi, tôi lại thấy rất phấn khích, chắc hắn cũng rất thích thú cảm giác này. Tôi hiểu rất rõ điều này, giới Gay chúng ta cho dù chỉ hy vọng một điều là được ở bên người mình yêu, nhưng cũng rất muốn chứng tỏ cho người khác thấy sự hạnh phúc của mình!
Đến trước cửa nhà, tôi cố tình không mở cửa bèn quay qua hắn, nói: “Được rồi! đi dạo đến đây thôi, anh nên đi về rồi!”
“Khốn kiếp! anh đang tìm lí do để đuổi tôi về à?” nói xong bèn thò tay vào trong người tôi, tôi vốn rất sợ nhột. Tuy đang vào mùa đông mặc rất nhiều quần áo, nhưng tên nhóc đó không chỉ dừng lại bên ngoài mà thò tay thẳng vào bên trong cơ thể tôi, hắn mò lung tung bên trong ấy, tôi không chịu đựng được nữa, nhưng ngoài miệng vẫn chưa chịu thua:
“Khốn kiếp! nhà ngươi không phải tìm chìa khoá sao? chìa khoá ở trong túi áo, ngươi thò vào bên trong làm cái quái gì?”
Lúc đó hắn mới cười hì hì chọc tức tôi rồi ngưng lại, từ trong túi móc chìa khoá ra: “Khốn kiếp! Chưa làm anh chết vì nhột là may lắm rồi!”
Cửa vừa mở ra, hắn liền chạy vào và nằm dài trên sofa, lấy thuốc ra hút, vô tư lự mà phun ra một vòng khói và nói: “Tối nay ăn món gì vậy?”
Tôi liền quăng chiếc cặp về phía hắn: “Khốn kiếp! Anh đang nghĩ mình là đại gia à?”
Để chiếc cặp qua một bên hắn cười hì hì...: “Ai biểu hôm qua anh đã dụ dỗ tôi đến đây, hì hì... từ nay trở đi tôi sẽ bám lấy anh!”
“Tôi dụ dỗ anh cái gì? Đã lên giường với anh hay đã làm gì chưa? Anh ăn nói cho cẩn thận nhé!”
Hắn mắc cỡ đến đỏ cả mặt, một lúc sau mới trả lời: “Anh hôn tôi trước mà...”
Tôi không thèm quan tâm đến hắn, đi một mạch vào bếp, miệng thì lẩm bẩm đáp lại: “Sau đó không phải anh cũng đã hôn lại tôi à...” Hắn cầm theo điếu thuốc đi theo tôi vào bếp, tôi mở tủ ra rồi quay qua nói: “Có lẽ phải ăn mì thôi, thấy sao?”
Hắn tỏ vẻ miễn cưỡng và buông một hơi thở dài, nhưng cũng đã đồng ý: “Biết làm sao bây giờ!” Nói xong liền rời khỏi bếp, ra phòng khách và bật TV lên xem. Còn tôi thì lo loay hoay trong bếp, thỉnh thoảng lại nói vài ba câu, chủ yếu là hắn đang chỉ trích nhà tôi thiếu cái này cái nọ, tôi cũng không thèm quan tâm, mặc cho hắn nói gì thì nói, nhưng trong lòng lại rất mãn nguyện. Cảm giác tôi bây giờ dường như đang được sống trong một gia đình êm ấm, càng nghĩ càng thấy hạnh phúc!
Lúc ăn mì thì hắn luôn miệng chê tôi nấu ăn tệ, tôi tức đến nỗi rất muốn cho hắn một bài học. Hắn miệng thì nói như vậy, nhưng ăn thì lại không ít chút nào. Ăn xong thì lại vì chuyện rửa chén mà tranh luận suốt cả buổi, cuối cùng người thua cuộc vẫn là tôi, ha ha... thật hết cách với tên nhóc này!
Thật không dễ dàng dọn dẹp hết những thứ này, tôi không nhìn hắn, liền cởi quần áo ngay trong phòng khách, hắn nhìn tôi, tỏ vẻ hồi hộp và nói: “Anh cởi quần áo chi vậy?”
Tôi cố tình làm vẻ mặt khiêu gợi nhìn hắn, cởi phăng cái quần và quăng vào đầu hắn rồi cười nói: “Anh nói thử xem để làm gì? tôi đi tắm!”
Bước vào phòng tắm, tôi cố tình không đóng hết cánh cửa lại, đang tắm thì nghe tiếng TV bên ngoài phòng khách ngày càng lớn tiếng, tôi xuýt nữa phì cười, suy nghĩ một lúc rồi kêu to: “Trương Nhuệ! tôi quên đem quần lót rồi, anh đến cái tủ ở đầu giường lấy dùm tôi được không?”
Hắn “uh” một tiếng, liền chạy vào trong phòng lục lọi cái tủ ở đầu giường đó. Khi đem quần đến cho tôi, lúc này tên nhóc vẫn còn biết giữ lễ phép gõ cửa trước, tôi liền quay qua thì thấy hắn thò tay đưa cái quần vào cho tôi, tôi không cầm lấy cái quần mà nắm lấy tay hắn, thò đầu ra ngoài cửa, ghé vào tai hắn thì thầm: “Muốn tắm chung không...”