Vào mùa hè năm 1920, Panzram dành rất nhiều thời gian ở thành phố New Haven, Connecticut. Hắn thích những nơi nhộn nhịp và đông người. Nhiều người có nghĩa là mục tiêu nhiều hơn, nhiều tiền hơn và nhiều nạn nhân hơn. Điều này cũng có nghĩa cảnh sát sẽ phải làm việc bận rộn hơn và có lẽ sẽ quá bận rộn để bận tâm đến hắn.
Panzram thường ra ngoài vào ban đêm, lang thang trên đường phố để tìm kiếm mục tiêu. Hắn sẽ ăn cắp mọi thứ có thể, hãm hiếp một cậu bé hoặc tìm kiếm một ngôi nhà để ăn trộm.
Tháng 8/1920, hắn tìm thấy một ngôi nhà nằm trên Đại lộ Whitney. Panzram đập vỡ cửa sổ, đột nhập vào nhà, lục soát các phòng ngủ và tìm thấy một số lượng lớn trang sức trái phiếu kèm một khẩu súng lục. Sau khi ăn cắp tất cả mọi thứ có thể mang theo, Panzram trốn thoát qua cửa sổ và đạt hòa vào đường phố.
Hắn bán hầu hết các đồ trang sức và trái phiếu ăn cắp. Trong nhật kí, Panzram viết rằng “từ vụ cướp này, tôi kiếm được khoảng 3.000 USD tiền mặt và giữ một khẩu súng lục. Với số tiền đó tôi mua một chiếc du thuyền mang tên Akista”. Hắn đăng ký thuyền dưới tên John O’Leary, bí danh hắn sử dụng khi sống ở khu vực New York.
Hắn chạy thuyền lên sông Đông, về phía đông thông qua thành phố Rye và lên bờ biển đá của Connecticut. Trên đường đi, ông đã phá vỡ thành hàng chục tàu thuyền vào neo đậu, ăn cắp rượu, súng, vật tư, bất cứ thứ gì hắn có thể lấy. Cuối cùng, Panzram thả neo thuyền Akista ở câu lạc bộ du thuyền New Haven, nơi hắn định cư một thời gian, uống rượu và suy nghĩ về những nạn nhân tiếp theo của mình.
Khi đi dọc theo sông Đông, hắn nhận ra rằng nhiều người đang tìm kiếm công việc trên tàu vận tải địa phương. Panzram bắt đầu nghĩ ra một kế hoạch cướp và giết người.
“Tôi đã lên kế hoạch để thuê một vài thủy thủ làm việc cho tôi, đưa những người này lên du thuyền Akista, chuốc họ say rượu và giết chết họ”, Panzram kể lại.
Hắn đã giết nhiều nạn nhân sau đó chở xác của họ ra xa và đổ xuống biển. Các cơ quan chức năng tại thành phố bắt đầu nghi ngờ thuyền Akista và thuyền trưởng của nó. Panzram nhận ra rằng hắn phải thay đổi địa điểm. Hắn đi thuyền xuống bờ biển New Jersey với hai hành khách cuối cùng và giết họ ở đảo Long Beach.
Vào cuối tháng 8/1920, một cơn gió lớn đã khiến thuyền Akista bị đập vỡ ra từng mảnh do va vào bờ đá. Panzram bơi vào bờ và trốn thoát.
Năm 1921, Panzram ngồi tù 6 tháng trong nhà tù ở Bridgeport, Connecticut, do trộm cắp và sở hữu súng trái phép. Sau khi tại ngoại, hắn bỏ trốn khỏi tiểu bang Connecticut và đến Angola, một thuộc địa của Bồ Đào Nha trên bờ biển phía tây châu Phi.
Tại đây, hắn làm quản đốc một giàn khoan dầu tại Công ty Dầu Sinclair. Vào thời điểm đó, các ngành công nghiệp dầu khí Mỹ đã tham gia vào một cuộc thám hiểm thăm dò để tìm kiếm nguồn dầu mới ở châu Phi. Tại thị trấn ven biển của Luanda, Panzram hãm hiếp và giết chết một bé trai 11 tuổi.
Sau đó, Panzram trở lại Lobito Bay trên bờ biển Đại Tây Dương và sống vài tuần trong một làng chài. Những người dân địa phương nghi ngờ hắn về tội giết người nhưng họ không có bằng chứng chứng minh. Hắn ngạc nhiên trước việc hắn có thể giết người dễ dàng như vậy.
Sau một vài ngày trở lại tại Mỹ, Carl Panzram đến văn phòng Hải quan Mỹ tại thành phố New York để gia hạn giấy phép thuyền trưởng và lấy lại giấy tờ du thuyền Akista bị đắm trên bãi cát ngầm Jersey hai năm trước.
Hắn lên kế hoạch để ăn cắp một chiếc thuyền khác và tái trang bị dưới tên Akista. Ban đầu, hắn tìm kiếm tại các bãi neo đậu thuyền địa phương trong khu vực New York và lang thang bên bờ biển Connecticut.
Sau đó, hắn trôi dạt đến các cảng biển của Providence, Rhode Island, nhưng vẫn không thể tìm thấy một chiếc thuyền cùng loại với Akista. Panzram tiếp tục về phía bắc dọc Boston và cuối cùng đã đến ở thị trấn Salem, Massachusetts, nổi tiếng với những phù thủy thế kỷ 17.
Ở đó, vào một chiều ngày hè nóng nực ngày 18/7/1922, hắn đã gặp cậu bé 12 tuổi đi bộ một mình ở phía tây của thị trấn.Tên của cậu bé là George Henry McMahon, sống tại số 65 đường Boston ở Salem cùng bà Margaret Lyons.
Khoảng 2h15 chiều ngày 18/7/1922, bà Margaret nhờ George đến cửa hàng sữa A &. Sau khi rời khỏi nhà hàng, George đi lên đường Boston. 1 giờ sau, bà Margaret Crean, một người hàng xóm của George, nhìn thấy cậu đi cùng một người lạ.
'Chiều ngày 18/7, tôi thấy một cậu bé và một người đàn ông đi bộ lên con đường. Người đàn ông mặc bộ đồ màu xanh và đội một chiếc mũ', bà nói. Người đàn ông đó là Carl Panzram.
'Tên của cậu bé tôi không biết”, Panzram nói, 'cậu bé nói với tôi rằng cậu 11 tuổi, và đang mang theo một giỏ hay một túi gì đó. Tôi hỏi cậu bé có muốn kiếm được 50 xu và cậu nói có”.
Panzram đi với George đến cửa hàng gần đó. Một vài phút sau, Panzram thuyết phục đứa trẻ để đi xe cùng lên xe hàng rồi đi đến một nơi hoang vắng trong thị trấn.
'Tôi túm lấy cánh tay và nói với cậu bé rằng tôi sẽ giết cậu', Panzram nói trong lời thú tội của mình. 'Tôi ở lại với cậu bé khoảng ba giờ. Trong thời gian đó, tôi đã hãm hiếp cậu bé sáu lần, và sau đó tôi đã cầm đá đập vào đầu cậu bé”.
Sau khi giết chết George, Panzram vội vàng ra khỏi thị trấn, quay trở lại hướng về phía New York. Tuy nhiên, hai cư dân của Salem đã bắt gặp hắn. Họ thấy một người đàn ông có vẻ lo lắng, và một chút điên cuồng, vội vã ra khỏi thị trấn.
Ba ngày sau, cảnh sát Salem phát hiện ra xác của George và tiến hành truy tìm hung thủ. Tuy nhiên, Panzram vẫn trốn thoát và trở lại khu vực Westchester County để tiếp tục tìm kiếm một chiếc thuyền phù hợp.
Đầu năm 1923, hắn thuê một căn hộ tại Yonkers, New York, sử dụng bí danh là John O'Leary. Hắn làm bảo vệ tại Công ty Abeeco Mill tại 220 Yonkers Avenue và đã gặp một chàng trai tên George Walosin, 15 tuổi.
Trong mùa hè năm 1923, Panzram đánh cắp một chiếc thuyền cập cảng ở New Haven. Tại đây, hắn hứa với George Walosin sẽ cho anh làm việc trên du thuyền.
Hai người đi 50 dặm đến một vịnh nhở ở Kingston. Panzram nhanh chóng sơn lại vỏ thuyền và thay đổi tên trên đuôi thuyền. Sau đó, hắn mạo hiểm tìm một người mua thuyền.
Đêm ngày 27/6/1923, một người đàn ông trẻ đồng ý đi lên xem thuyền. Người đàn ông này đã không may mắn khi Panzram dùng một khẩu súng bắn vào đầu anh ta rồi vứt xuống biển.
George Walsoin chứng kiến toàn bộ sự việc. Anh cố gắng trốn thoát và quay về Yonkers. Ngay sau đó, George Walsoin đã trình báo cảnh sát về vụ giết người của Panzram.
Sáng ngày 29/6/1923, cảnh sát bắt ngờ bước lên du thuyền để bắt Panzram. Hắn đã khai toàn bộ quá trình cướp của cũng như cưỡng hiếp, giết người của mình.
Đây là một câu trích dẫn từ lời nói của Carl Panzam: Tôi xin lỗi, trong đời tôi đã làm sai 2 việc, thứ nhất là tôi đã ngược đãi một số động vật khi còn trẻ và điều thứ 2 là, rất tiếc là tôi đã không thể giết hết tất cả những con súc vật trong cuộc sống này (ám chỉ những nạn nhân của mình).