Niệm Tiên Quyết

Chương 91: Chương 91: Thiên Vũ, muội bỗng thấy thích ca thêm một chút rồi đấy




Đôi lời trước khi vào chương:

Tác khá buồn khi chương 90 hơn 100 lượt đọc, mà mãi đến bây giờ, qua gần 3 ngày thì mới đủ 11 lượt thích (trong đó có 1 là lượt thích của chính Tác).

Rồi, Tác đã hiểu “tình cả nhạt nhẽo” các bạn đã giành cho Tác.

Vậy kể từ bây giờ, từ chương này trở đi, đủ 15 lượt thích thì Tác mới đăng chương mới (92, 93, 94,...).

Nếu đã qua 2 ngày mà vẫn chưa đủ 15 lượt thích. Vậy thì Đặt Vip cho nhanh, ai đọc thì đọc, không đọc thì thôi. Mỗi ngày Tác đều ra chương đều đều như xưa. Chứ cứ làm thế nào, Tác thấy xót cho những bạn luôn ủng hộ Tác.

Tác vô cùng xin lỗi 10 bạn đã nhấn lượt thích mà mãi đến bây giờ mới có chương. Xin lỗi ạ!

///

Tiểu Tiên Tiên lo lắng, nói nhanh.

- Thiên Vũ ca, ca không đánh lại họ đâu. Muội sẽ bảo vệ ca.

Sau đó nàng cũng vội tiến lên, muốn lần nữa nghịch đảo vị trí với hắn, nhưng đã bị hắn nhanh tay ngăn cản lại.

Hắn dùng tay kia, luồn xuống eo nàng, sờ đến mông nhỏ lại cực kỳ mềm của nàng, nói.

- Nói thế nào đi nữa thì muội cũng là vợ ta. Ta đơn nhiên không thể để muội bảo vệ ta, mà ta mới chính là người phải bảo vệ muội.

Tiểu Tiên Tiên đỏ mặt xấu hổ, ánh mắt ngượng ngùng đến sắp chảy nước, nhưng đó là do bàn tay bẩn thỉu của hắn đang xoa nắn bờ mông nàng chứ không phải do mấy lời sến sủa của hắn.

Nàng nhanh chóng dùng tay nhỏ chặn bàn tay hắn lại vì trước mặt đang có quá trời người nhìn. Nàng có phần tức giận, nói.

- Ca bị đồn là phế vật thì sao có thể đánh lại họ. Họ chắc chắn sẽ đánh ca thành một con cẩu đáng ghét.

Bá Thiên Vũ nghe vậy thì chỉ cười, sau đó ở trong mắt những vị thiên tài kia, hắn bỗng nhiên bế nàng lên, rồi hôn nàng một cách trắng trợn ngay trước mặt họ.

- Ca, ca muốn làm…

- Ưm…!!!

Tiểu Tiên Tiên đang kỳ quái, tại sao chồng yêu lại bế nàng lên thì cái miệng của hắn đã lập tức ôm trọn lấy cái miệng nhỏ của nàng mà mút, chiếc lưỡi cũng nhanh chóng lè ra, đẩy sâu vào miệng nàng, liếm, quấn quít với chiếc lưỡi thơm tho của nàng liên miên, không dứt.

Đây, chính là sự khiêu khích, là sự đê tiện, và cũng là sự dũng mãnh của một con Hổ như hắn.

Trước tình huống nữ nhân của mình đang bị hàng tỷ người nam nhân khác nhìn đắm đuối, Bá Thiên Vũ không biết những nam nhân đỉnh thiên lập địa, giàu có thượng lưu, nghèo khổ khó khăn, dưới đáy xã hội sẽ làm gì, liệu là dắt nữ nhân của mình bỏ đi, giới thiệu rằng đây là nữ nhân của mình hay là không quan tâm những ánh mắt kia.

Nhưng đối với hắn, một vị đại ca giang hồ đầy máu chó, thì hắn sẽ dùng hành động như lúc này đây để chứng minh với hàng tỷ nam nhân kia rằng.

Đây là nữ nhân của tao, biết chửa mấy con đượi!

Cũng giống như khi anh em của hắn đang bị hàng tỷ kẻ địch bao vây, muốn chém giết. Hắn cũng sẽ như vậy, tay cầm kiếm bước ra, chỉ mặt tất cả mà nói.

Đụng vào anh em tao chính là đụng vào tao. Chúng mày chết chặt mấy con đượi ạ!

*Chết chặt: chết chặt chẽ (100% chết)

Hắn máu chó, bất cần đời, đéo sợ bất cứ thằng nào vì cùng lắm là chết thôi chứ có con cóc gì mà hết hồn như vậy, hắn mới được anh em kêu hai tiếng “đại ca”, là người cầm tinh Chân Hổ mạnh mẽ đến điên cuồng.

Con người hắn chính là như vậy. Cực kỳ bố láo, mắc dạy, không sợ chết, cũng chẳng màn bị người đời sỉ nhổ như thế nào.

Ngay cả mẹ của tiểu Tiên Tiên, một vị Đế Cảnh cũng bị hắn giỡn mặt bằng cách “khoe hàng” chứ đừng nói bọn hãm lờ yếu như vếu, tùy ý hắn xoa nắn vuông tròn tròn, tam giác vuông tròn, tam giác vuông trước mắt này.

- Mẹ nó! Đúng là tên cặn bã!

- Mau cứu tiểu muội muội ra, thẻo dái hắn!

- Lên!

Thấy tình cảnh ấu dâm tán tận thương thiên của con chó Bá Thiên Vũ, gần 500 anh em, mà chính xác chỉ hơn 100 người lập tức bung nổ máu dữ, mấy người ở gần đã điên tiết lao đến, muốn dùng tay không tách Bá Thiên Vũ với tiểu Tiên Tiên ra vì trong thâm tâm họ, họ luôn cho rằng hắn không có tu vi, là phế nhân, yếu như chó.

Tất nhiên là trừ tám người Bị, Bất, Lực, Ke, Gủ, Lu, Côi, Ngo. Họ bị một lần là đã tởn nên chỉ dám đứng xa xa, nhìn xem người khác trừng trị Bá Thiên Vũ.

- Ưm…

Bá Thiên Vũ vẫn tiếp tục hôn tiểu Tiên Tiên, thậm chí là mạnh hơn, mút chặt hơn. Còn đôi mắt hắn thì lườm ba người thanh niên to con đang lao đến, ý niệm lập tức động, xuất dẫn Niệm Lực.

“Quỳ xuống”.

Uỵch!

Ba người thanh niên to con chỉ còn cách hắn chừng nửa mét thì bỗng dưng quỳ chặt xuống đất, không hề có một lý do gì, cũng không thể kháng cự, đầu gối của họ cứ thế bị chôn dưới đất, không rời.

- Ý!!!

- !!!

Mọi người vừa nhìn thấy hành động của ba người thì liền hết hồn, bất giác dừng bước chân lại với bộ mặt khó hiểu.

Trong khi đó, Bá Thiên Vũ lại cười rạng rỡ trong lòng. Hắn…

“Đcm, thế giới này không xong với bố rồi!”

Phải, éo sai.

Chỉ với một ý niệm, không cần dùng sức mạnh, Niệm Lực mất đi cũng là vô cùng ít thế nhưng hắn lại có thể khiến ba người quỳ xuống mà ngay cả khi hắn dùng sức mạnh Khai Lực cảnh cũng không thể làm được.

Chưa kể, nếu Niệm Lực đã có thể làm được điều này, vậy thì chỉ cần động não, suy diễn sâu hơn, nghĩ đến những thứ ảo lòi hơn nữa mà Niệm Lực có thể thực hiện hóa. Thế thì không phải thế giới này sắp không xong với thằng mắc dạy như hắn?

Phát hiện được Niệm Lực có thể khiến người phục tùng theo lệnh của hắn chỉ là khởi đầu cho mọi chuyện mà thôi. Những thứ thú vị hơn nữa, sẽ còn nằm ở phía sau, ở tương lai của hắn.

- Ưm…

Đã đạt được điều bản thân muốn, hắn cũng không muốn ở đây lâu thêm với bọn hãm lòn này, làm mất thời gian quý báu của hắn.

Hắn bỏ tiểu Tiên Tiên đang đỏ mặt, tức giận bừng bừng như quả hồng chín, hai tay nhỏ nhắn đấm liên tục vào ngực hắn đầy giận dỗi xuống. Sau đó…

Rắc!

Hắn nắm chặt hai bàn tay lại rồi lao thẳng vào hơn một trăm người trong sự giật mình, sợ hãi của tiểu Tiên Tiên, khi nàng nghĩ rằng là hắn ngông cuồng, ngu ngốc, vì bảo vệ nàng nên mới tự đâm đầu vào chỗ chết.

Thế nhưng chỉ tít tắc ngay sau đó, đôi mắt ướt nhòe sắp khóc của nàng đã nhanh chóng biến đổi, hóa thành sự khó tin, ngây dại đứng một chỗ khi thấy Bá Thiên Vũ…

Ánh mắt sắc bén, quan sát được tổng thể tình thế xung quanh.

Lựa chọn vị trí đứng tốt, đôi chân trụ vững, uyển chuyển, linh hoạt trong từng bước chân.

Khi đòn công kích đánh đến, chân chuyển nhẹ, cơ thể lắc qua tránh né chỉ trong một sát na nhỏ nhoi của khoảng cách, còn tay, chân thì vũ động, hạ gục người vừa ra đòn hoặc đang trong tầm với tới.

Dùng thân thể của một người đỡ công kích, cũng là dùng làm vũ khí để tấn công, gây cản trở, khiến kẻ địch bị chậm lại nhịp độ.

Một quyền, một cước, giải quyết một người, nhưng cũng có lúc chỉ với một quyền hoặc một cước là đã khiến một người phải gục ngã, té xuống đất, bất tỉnh.

Nơi đây, không bao lâu sau đó chỉ còn lại vài ba người, có cả Bị, Bất, Lực, Ke, Gủ, Lu, Côi, Ngo là còn trụ đứng trên đất, đang dùng đôi mắt không dám tin nhìn vào hơn trăm người nằm la liệt dưới đất, còn Bá Thiên Vũ thì như một con quái vật mang ánh mắt lãnh đạm bước từng bước về phía họ.

- Chạy!

Không cần nhiều lời, họ lập tức xoay người, bỏ chạy thật nhanh ra khỏi nơi đây.

Tin tức về con chó Bá Thiên Vũ giả phế vật, họ chắc chắn sẽ loa loa cho khắp người người trong Bá gia biết, mong muốn đừng có thêm bất cứ ai tự nhiên điên khùng, đụng chạm mặt mũi hắn mà gây sự để rồi phải lãnh lấy án thương đầy đau đớn.

Nhìn gần 20 người hớt hải bỏ chạy, Bá Thiên Vũ cũng ngại đuổi theo vì trước nay, hắn chỉ đánh kẻ chạy đến chứ chẳng đánh thằng biết sợ, chạy đi.

Hắn quay lại bên cạnh tiểu Tiên Tiên, nhìn nàng đang ngẩn người trước tư thế soái ca của mình, cười nhẹ nói.

- Đi, chúng ta gặp gia gia.

Hắn nắm bàn tay nhỏ, mềm mại của nàng, bước đi về phía trước.

“Thình thịch, thình thịch, thình thịch…”

Còn nàng đi theo sau hắn, trái tim nhỏ bé cứ liên tục đập mạnh, thổn thức từng hồi, từng hồi một.

Nữ nhi, ai lại không thích người mình yêu bá đạo, mạnh mẽ hơn tất cả những nam nhân khác. Tiên Tiên tất nhiên cũng là người thích một nam nhân như vậy.

Ban đầu, khi chưa bị hắn chiếm đoạt, nàng đối với hắn là một loại cảm giác không rõ, chỉ là khi chọc hắn, hành hắn, nhìn thấy hắn khó xử, tội nghiệp thì trong lòng nàng cảm thây rất hả hê, thư sướng.

Sau này khi hắn lật mặt, giở trò đồi bại với nàng, nàng liền chuyển qua rất ghét hắn, nhưng rồi đến hôm sau, khi bị hắn dỗ ngọt thì lại mềm lòng, tha thứ cho hắn, chấp nhận làm nữ nhân của hắn, hắn muốn gì, nàng đều giúp hắn được thỏa mãn một cách ngây thơ, trong sáng.

Tình yêu của nàng khi ấy cho đến tận khoảng khắc vừa rồi đối với hắn, nó bất quá chỉ là sự nhẹ dạ, cả tin vào một người nam nhân, và nhục dục của thân thể mới lớn khi ngón nghề mò cua, bắt ốc, liếm láp của hắn là quá mức đỉnh cao, khiến nàng thật sự thăng hoa, mê luyến cảm giác đê mê ấy chứ hoàn toàn không phải một tình yêu đúng nghĩa của hai chữ “chân tình”.

Thế nhưng giờ đây, sau khi quan sát một trận chiến của hắn, nhìn hắn chỉ có một mình lại chấp được trăm, trong thoáng chốc đã hạ gục tất cả những vị thiên tài Bá gia với tư thế nhẹ nhàng, bình thản, gương mặt lãnh đạm, dường như đối với hắn, trận chiến này chẳng là gì, nó quá ư dễ dàng, đơn giản đến nỗi hai hàng lông mày của hắn cũng không thể nhíu lên dù chỉ một lần.

Trái tim nàng đã thực sự rung động, chân chính biết được cảm giác thích một người là như thế nào.

Gương mặt nàng trở nên tươi tắn hơn bao giờ hết, nàng vui vẻ, má hồng hồng, tay trong tay đi bên cạnh hắn, rồi chợt nói nhỏ.

- Thiên Vũ, muội bỗng thấy thích ca thêm một chút rồi đấy.

Bá Thiên Vũ ngoảng đầu nhìn nàng đang cúi đầu e lệ, nghiêm túc thổ lộ.

- Còn ta, ngay lần đầu gặp muội thì đã rất thích muội, Tiên Tiên của ta.

Tiên Tiên ngước đôi mắt đẹp lên nhìn hắn. Một lúc sau thì lại cúi xuống, khẽ cất tiếng với một ý vị mà có lẽ là hạnh phúc.

- Ừm.

Tay nàng nắm chặt bàn tay lớn của hắn hơn, cùng hắn sánh vai đi từng bước đến phòng Bá Thiên Lăng.

Ôi, thiệt là ngôn tình quá đi…

///

Cảm tạ lamdien101 và Thái1977 đã ủng hộ mình LT.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.