Niên Đại 80 Chồng Thô Lỗ Sủng Vợ Như Bảo

Chương 32: Chương 32: Ép duyên 2




Cho dù bà ta có chán ghét nha đầu chết tiệt Cố Nghiên kia, nhưng không muốn bị hương thân châm chọc nói bà ta không coi con gái là người, gả cô cho một kẻ như vậy.

Phản ứng của bà ta đã nằm trong dự kiến của bà mối Cao, bà ta lập tức chuyển chủ đề: “Ai, nói cũng không thể nói như vậy, người ta chỉ là mù một mắt, ngón tay thiếu ba cái mà thôi, lại không phải không thể tự sinh hoạt, không tính là tàn phế.”

“Mấu chốt là trong tay tên nhóc này có tiền, nó bị chính là tai nạn lao động, lúc trước nhà máy bồi thường cho nó 3000 đồng tiền đấy, mỗi tháng còn phải bồi thường hai mươi đồng nữa.”

“Hơn nữa nó còn không ba không mẹ, đến lúc đó A Nghiên có trợ cấp cho nhà mẹ đẻ cũng sẽ không bị cha mẹ chồng ngăn trở, đây thật tốt mà!”

Bà mối Cao nói ra những điều kiện có thể làm mẹ Cố động lòng, ước gì hai người có thể đăng ký kết hôn ngay tại chỗ mới tốt.

Bởi vì trước đó Thạch Đại Dũng cũng nhờ bà ta cầu thân, thù lao đưa ra miễn bàn khả quan biết bao nhiêu, đương nhiên bà ta cũng giới thiệu không ít người cho đối phương, nhưng tên nhóc này bắt bẻ lợi hại, người xấu hay bình thường căn bản hắn chướng mắt, mà người hắn coi trọng lại chướng mắt với hắn.”

Cho nên đến bây giờ, cứ cao không thành thấp không được như vậy, mạnh mẽ kéo dài đến 35 tuổi.

Nhưng Cố Nghiên không giống vậy, xinh đẹp như vậy, lại là người tốt nghiệp cấp ba làm công việc văn hoá, hắn nhất định có thể thích, mà bản thân hắn cũng có tàn tật, nhất định sẽ không để ý chút chuyện nhỏ của cô và Trình Kính Tùng.

Cho nên nếu thành, tiền của bà ta không phải sẽ tới tay sao!

“Đây…” Tuy mẹ Cố rất động lòng, còn chưa quyết định được.

Dù sao người đó vừa tàn vừa già, bà ta sợ bị các hương thân nói xấu.

Bà mối Cao làm sao không nhìn ra sự khó xử của bà ta, dứt khoát lại cho bà ta một liều thuốc mạnh: “Ai, chỉ chúng ta nói cũng vô dụng, cũng không biết người ta có thể nhìn trúng Cố Nghiên hay không nữa!”

“Ai cũng biết Cố Nghiên nhà chị dây dưa không rõ với tên nhóc nghèo, lúc này còn chưa kết hôn trên đầu đã có mũ, người đàn ông nào có thể chấp nhận chứ, Thạch Đại Dũng là cơ thể có chút bệnh vặt, nhưng không có nghĩa là không có tôn nghiêm.”

“Thôi, hôm nay coi như em chưa nhắc đến, chị dâu hai lấy đường đỏ về đi thôi, em sợ em không có năng lực cho Cố Nghiên nhà chị một mối lương duyên được.”

Nói xong, bà mối Cao liền trả lại lễ làm mai của mẹ Cố mang đến, bổ sung thêm: “Em ấy à, vẫn là đi tìm cô gái khác cho Đại Dũng thôi, cô gái ở gần chỗ em tuy không đẹp bằng nhà chị, nhưng ít nhất là phương diện thanh danh đều không phải chọn.”

Này vừa hay tạo cảm giác lo âu!

Loại đầu óc đơn giản như mẹ Cố sao có thể chơi lại bà mối Cao, lập tức sửa miệng: “Ai ai ai, chọn hắn, chọn hắn đi, chị cảm thấy khá tốt, mấu chốt là Cố Nghiên không phải là thích đàn ông cường tráng sao, chị thấy hắn được, đến lúc đó Cố Nghiên sẽ vừa lòng.”

“Chẳng qua việc này đừng nói cho nó biết trước, chị, chị muốn tạo niềm vui bất ngờ cho nó.” Mẹ Cố không muốn vịt đến tay lại bay đi mất, nhưng trước mặt người ngoài cũng không dễ nói thẳng, cho nên liền mạnh mẽ bịa ra lý do.

“Yên tâm, yên tâm.” Bà mối Cao càng muốn cuộc hôn nhân này thành công, tự nhiên sẽ không ngốc đến mức đi nói với Cố Nghiên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.