Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
【 Thông báo: Vào lúc 9 giờ buổi sáng ngày mai nghiên cứu viên của căn cứ Trung ương sẽ có một buổi học cho mọi người ở quảng trường.】
Loa thông báo trong phòng ngủ đột nhiên vang lên, lập lại thông báo ba lần mới dừng lại.
“Thông báo nói ngày mai có nghiên cứu viên giảng bài cho chúng ta hả?” Đồng Đồng mới vừa nằm xuống, nghe thấy loa thông báo, tức khắc xoay người ngồi dậy, cúi đầu nhìn xuống Triệu Ly Nùng ở dưới xác nhận lại.
Triệu Ly Nùng gật đầu, thông báo không ngừng nhảy lên trên máy tính lượng tử, là group chat của lớp C ngành Nông học bọn họ
Cả group chat đều đang sôi trào, ai mà không muốn trở thành nghiên cứu viên?
Tuy răng đại đa số mọi người đều không thể trở thành nghiên cứu viên, nhưng có thể tiếp xúc gần với nghiên cứu viên, bọn họ đều cảm thấy vinh hạnh, càng không cần nói có thể nghe nghiên cứu viên giảng bài.
Phải biết rằng nghiên cứu viên chỉ chỉ đạo cho nhân viên gieo trồng, đây quả thật là cơ hội ngàn năm có một.
【 Không biết là vị nghiên cứu viên nào, thế mà lại có lòng tốt như vậy. 】
【 Tôi nghe nói, vốn dĩ nghiên cứu viên là muốn mở một buổi giải đáp thắc mắc cho sinh viên năm 3 năm 4, đến cuối cùng dứt khoát mở một buổi học tập thể cho toàn bộ căn cứ luôn. 】
【 Dù sao khóa tân sinh này của chúng ta khá là may mắn, chiếm lợi rồi anh em. 】
【 Đúng là vậy, có khóa tân sinh viên nào có “Vận khí” tốt như chúng ta nữa, còn chưa có nhập học đã gặp thực vật dị biến cấp C.】
【 Lại nói tiếp lần đó, may mắn gặp được Diệp Trường Minh và La Phiên Tuyết. 】
Triệu Ly Nùng nhìn đoạn chat trong group, hai cái tên này cô cũng không cảm thấy xa lạ gì, ngày đầu tiên trợn mắt đã nghe qua.
Thấy cả nửa ngày bên trong group chat cũng không có nói thêm tin tức nào hữu dụng, cô dứt khoát tắt máy tính lượng tử, Đồng Đồng ngồi ở trên giường kế bên nhưng thật ra rất có hứng thú lướt bát quái bên trong group chat.
Triệu Ly Nùng lấy ra sổ nhật ký từ bên trong ngăn kéo, đây là do cô tìm được từ bên trong rương hành lý, ngay cả tên cũng chưa viết.
Cô mở bìa sổ, cầm một cây bút đen ghi ba chữ “Triệu Ly Nùng” vào bên dưới góc phải của trang đầu tiên.
Trên bàn không có đèn bàn, Triệu Ly Nùng lại đưa lưng về phía ánh đèn của phòng ngủ, bóng cô ngả ở trên cuốn sổ, hơi tối tăm một chút, cô cứ nắm bút như vậy, ngồi ở chỗ kia một hồi lâu, mới động bút một lần nữa.
Chỗ trống trên trang giấy dần dần xuất hiện một hàng chữ.
Triệu Ly Nùng viết xuống một chữ cuối cùng, dùng ngón tay cái chạm vào máy tính lượng tử trên cổ tay trái, mặt máy tính sáng lên, thấy rõ con số ở bên trên, cô viết tiếp một hàng chữ khác, viết một loạt chữ, lại bổ sung thêm ba chữ ở góc cuối cùng.
– – Nhật ký quan sát thực vật dị biến
Dị biến ngày 6 tháng ba năm 41
Quan sát viên: Triệu Ly Nùng
Đầu ngón tay của Triệu Ly Nùng nhẹ nhàng đụng vào chữ viết trên mặt sổ, trong mắt hơi mang theo hoài niệm.
Ở thế giới kia của cô, nông dân bình thường làm việc xong là có thể đi nghỉ ngơi, cô làm xong công việc ở đồng ruộng, còn phải sửa sang lại số liệu ký luc, thức đêm tra văn hiến, viết luận văn, khổ như con chó.
Không nghĩ đến hiện tại thay đổi một thế giới, loại thói quen này đã khắc vào trong xương cốt, cô không ký lục lại cái gì, liền cảm thấy cả người không được thoải mái.
Triệu Ly Nùng lật trang tiếp theo, tiếp tục hạ bút.
Tên thực vật: Cỏ mắt mèo ( sống một năm thực vật thân cỏ )
Ngày:
Tình huống quan sát: Tốc độ sinh trưởng của thực vật quá nhanh, tính trạng không thay đổi, phân nhánh hướng về phía trước, lá mọc so le, độ cao có thể đạt tới ba mét, có thể hút máu người.