Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Đây không phải là thế giới ban đầu, ở thế giới hiện tại loại hoa này rất đắt tiền.
“Không sao đâu, sau này tớ sẽ còn trồng những loại hoa khác nữa.” Đông Đồng không thèm để ý nói: “Hơn nữa giáo viên cũng đã nói, chợ thương mại kiểm tra chất lượng của hoa rất nghiêm ngặt, hoa hỏng bán chẳng được bao nhiêu tiền, chúng chỉ có thể dùng để điều chế tinh dầu như những loại hoa bình thường khác.”
Triệu Ly Nùng lúc này mới đồng ý: “Vậy được.”
Sau khi hai người trò chuyện, Đông Đồng đi làm việc của mình, còn Triệu Ly Nùng nhìn chằm chằm vào giao diện của mạng cơ sở trung tâm một lúc lâu.
Cô không thể dùng điểm của mình để mua phân bón lên men được, nhưng cây giống cà chua trong ruộng cần phải được bón phân, nếu không khi chúng nở hoa sẽ không đậu nhiều quả, thậm chí không đậu quả.
Mặc dù bây giờ cô không vội sử dụng phân bón, nhưng cô không khỏi cảm thấy lo lắng.
Ngay khi Triệu Ly Nùng chuẩn bị nhận nhiệm vụ để kiếm điểm, cô chợt nhớ ra căn cứ nông học số chín cũng có chăn nuôi.
Muốn hỏi thăm tin tức là phải tìm Hà Nguyệt Sinh, Triệu Ly Nùng lập tức gửi tin nhắn cho anh.
Tiểu Triệu làm ruộng AAA: [Cậu có quen đàn chị nào nuôi gà hay không?]
Mật thám Hà Tổng: [Gà? để tôi giúp cậu đi hỏi thăm một chút, cậu định làm gì thế?]
Tiểu Triệu làm ruộng AAA: [Tôi muốn thu thập ít phân gà, giá cả phải chăng một tí.]
Mật thám Hà Tổng: [Uh... Cậu tự làm phân bón từ phân gà à? Không an toàn lắm, nghe nói trong căn cứ có người từng thu thập phân bón đổ xuống đồng ruộng, toàn bộ đồng ruộng hoa màu đều bị biến dị hoàn toàn.]
Tiểu Triệu làm ruộng AAA: [Tôi muốn thử.]
Mật thám Hà Tổng: [Được thôi, để tôi liên hệ thử sau đó gửi tin nhắn cho cậu.]
Khoảng một giờ sau, Hà Nguyệt Sinh đề xuất thông tin liên lạc của một số người.
Triệu Ly Nùng thêm tất cả vào danh sách bạn tốt, tất cả những người này đều nuôi gà.
Chợ buôn bán của cơ sở nông học số chín không chấp nhận phân của những vật nuôi này, số lượng quá ít không thể xử lý được.
Trước đây cũng có sinh viên buôn bán tư nhân nhưng sau vụ tai nạn thì ít dần.
Triệu Ly Nùng hỏi từng người một về giá phân gà, cuối cùng chọn một đàn chị có giá thấp nhất, cô ấy nói rằng một bao phân gà bốn mươi kilogram chỉ cần một trăm hai mươi chín điểm.
Tiểu Triệu làm ruộng AAA: [Em có thể giao dịch vào ngày mai không?]
Bình khí mốc: [Có thể, sáu giờ chiều ngày mai tới lều 52 khu số bốn phía đông tìm chị.]
Lều 52 khu số bốn phía đông.
Hàng trăm con gà gáy không ngừng trong chuồng, vừa bước vào đã ngửi thấy mùi đặc trưng của trại gà.
Triệu Ly Nùng không thay đổi sắc đi vòng qua một bầy gà, cúi đầu gửi tin nhắn: 【Em đến rồi.】
Bình khí mốc: 【Đi thẳng dọc theo máy cung cấp thức ăn tự động, chị ở sâu phía bên trong.】
Sau khi Triệu Ly Nùng nhận được tin nhắn thì tiếp tục đi thẳng đến chuồng gà ở phía trong, cuối cùng nhìn thấy một cô gái tóc ngắn đứng chống gậy trước hai con gà.
Hai con gà đó đang giao phối.
Nghe thấy tiếng động, đối phương quay đầu lại: “Tiểu Triệu làm ruộng.”
Triệu Ly Nùng gật đầu: “Đàn chị, em tới mua phân gà.”
Nguy Lệ chống nạng từ từ đi tới bên kia : “Đi theo chị.”
Hai người đi đến phía trước một bức tường, dưới chân tường có một tấm kính chắn gió chuyển động được, Nguy Lệ cố gắng kéo tấm kính chắn gió nhưng vì động tác không được linh hoạt, hơn nữa cô ấy còn quên mất bên cạnh còn cây nạng, khi cúi xuống cây nạng đã chọc thẳng phần hông của cô ấy, lúc ngồi xổm xuống đặt nạng xuống đất, chân trái đang băng bó của cô ấy không chạm đất cho nên cô không thể đứng vững suýt chút nữa là ngã.