Niếp Môn

Chương 161: Chương 161: Kết thúc tam :Cây anh đào đẹp nhất.






Lãnh Tang Thanh lấy một phong thư từ trong hành lý ra đưa cho hắn.

"Đây là..." Hắn nhận lấy, mi tâm nổi lên càng nhiều chần chờ.

"Anh cả gửi thư cho anh." Cô che miệng cười.

Niếp Ngân ngây ngẩn cả người, ông trời, đầu năm nay đã có người hỏi thăm,

định mở thư ra thì hắn thấy phong thư này đã được mở từ trước, hắn nhìn Lãnh

Tang Thanh sau đó bất đắc dĩ lắc đầu, nha đầu này chắc chắn đã xem qua, mở

thư ra, những dòng đầu tiên toàn là những lời lẽ uy hiếp, nhìn đến chỗ giữa,

Lãnh Thiên Dục viết: Niếp Ngân, tóm lại một câu, ngày sau nếu ngươi dám phụ

lòng Thanh Nhi thì tất cả những lời trên đều không phải uy hiếp ! Còn nữa,

đừng tưởng rằng thông đồng với Thiên Hi là có thể lừa được ta, ta chỉ không

muốn nhìn tiểu Tuyền lạnh lùng với mình mà thôi! Ngươi muốn kết hôn với

Thanh Nhi, được, đem sính lễ thật lớn tới Lãnh gia, nếu không có thành ý thì

đừng mơ tưởng cái gì!

Những dấu chấm than liên tục xuất hiện hẳn là không khó nhìn ra Lãnh Thiên

Dục tức đến mức nào, từng nét chữ cứng cáp hữu lực cơ hồ có thể làm thủng

cả giấy, Niếp Ngân không thể nghĩ tới Lãnh Thiên Dục sẽ biết được việc này

mà còn phải bất đắc dĩ thoả hiệp mà đồng ý, trong lúc nhất thời cũng muốn nở

nụ cười.

Lãnh Tang Thanh tiến lên, chỉ vào một chuỗi con số thiên văn ở trên mặt giấy,

nhìn hắn rồi tủm tỉm cười: "Hiện tại anh đổi ý còn kịp nha, em thực đắt tiền."

Niếp Ngân nở nụ cười rạng rỡ, tay nâng lên nhéo cái mũi cô: "Anh còn có thể

mua được đứa nhóc rất tốt như em." Lãnh Thiên Dục tức giận nhưng vẫn phải

cho phép, xem ra thì hắn cũng có một mặt rất trẻ con.

"A ——" Lãnh Tang Thanh ôm cổ hắn, hỏi một câu rất ngọt ngào: "Anh còn rất

có tiền , xin hỏi giá trị con người của anh là bao nhiêu?"

"Này thôi..." Niếp Ngân nghĩ nghĩ nhìn cô cười không ngừng: “Em có biết anh

luôn không có khái niệm, cưới xong, cái gì của anh cũng có nghĩa là của em,

như vậy em đã hài lòng chưa?"

"Thật sao ?" Hai mắt Lãnh Tang Thanh sáng như đuốc, vừa nghe đến tiền là rất

vui vẻ.

"Chỉ cần em đừng trộm tiền rồi mang con anh đi du hành nước ngoài là được."

Niếp Ngân liếc mắt một cái là đã nhìn thấu tâm tư cô, nha đầu này vẫn thực

đơn thuần.

Hai má Lãnh Tang Thanh đỏ lên, bĩu môi nói: "Quỷ hẹp hòi."

Niếp Ngân lại ôm cô thật chặt, nói một câu xuống bên tai cô: "Cho dù muốn đi

chơi, cũng phải có anh cùng đi."

Lãnh Tang Thanh nhịn không được phì cười, kìm chế không được mà nhào

vào lòng hắn.

Hai người lại ôm nhau lần nữa, lúc này đây, rốt cuộc không còn ai có thể tách

rời hai người họ.

Gió thổi qua làm lung lay những cành cây anh đào, tất cả đều xoay chuyển

trước mắt họ, giống như cảnh đẹp mà lần đầu tiên bọn họ gặp nhau...

Đại kết cục

Hai năm sau, Niếp môn đã xảy ra biến hoá đến nghiêng trời lệch đất, Niếp Tích

diệt trừ nguyên lão, trở thành người chưởng đà của Niếp môn, kể từ đó hắn

chính thức tiếp quản Niếp môn, hắn không trao quyền cho cấp dưới, mà chủ

yếu là cai quản chặt chẽ sản nghiệp của Niếp môn, từ khi hắn lên cai quản,

Niếp môn biến đổi từ suy sút thành huy hoàng thêm một lần nữa.

Chỉ là, hắn còn hạ lệnh truy nã, tiến hành truy nã toàn cầu, đối tượng truy nã là

Tu Nguyệt, hai năm trước, từ khi Tu Nguyệt rời đi thì cô biệt vô âm tín, có lẽ cô

ấy không nhìn thấy lệnh truy nã của Niếp Tích, mà cũng có lẽ là cô ấy đã nhìn

thấy nhưng lại lựa chọn trầm mặc.

Ngoài trừ Tu Nguyệt ra, Niếp Thâm cũng không có tin tức gì, nghe nói hắn ở Tu

Viện được một khoảng thời gian thìrời đi, đi đâu, ai cũng không biết.

Mà Niếp Ngân cùng Lãnh Tang Thanh vẫn sống vui vẻ cùng với nhau trên cái

tiểu đảo đó, tuy rằng Niếp Ngân để bụng về chuyện của tổ chức, nhưng đem

nhiều tinh lực đặt lên người Lãnh Tang Thanh, hai năm sau cô mang thai, bọn

họ đặt tên con là —— Niếp Ấn, nó cực kì giống cha, khuôn mặt cũng khá giống

Niếp Ngân.

Sáu năm sau, bọn họ nghe nói rốt cuộc Niếp Tích cũng đã tìm được Tu Nguyệt,

là tìm được ở một tiểu nông thôn nước Pháp, lúc ấy là Niếp Tích mạnh mẽ đưa

cô trở lại Niếp môn, sau đó đổi thành một câu chuyện.

Mà Niếp Thâm, vẫn không biết tung tích như trước.

Mười ba năm qua đi, rốt cục Niếp Ngân cũng buông tay công việc chủ thượng

Baby-M , tất cả đều giao lại cho Niếp Ấn, Niếp Ấn là người sống nội tâm, cũng

có bản lĩnh giống Niếp Ngân, nhưng so với Niếp Ngân, thủ pháp và thủ đoạn

làm việc của hắn còn mạnh mẽ hơn cha, nhưng những người ngoài đều biết,

mặc dù Niếp Ấn là người nói năng cẩn trọng, nhưng hắn lại cực kì thương em

gái Niếp Khuynh cùng tiểu đệ Niếp Trị, và quan hệ anh em với Niếp Khế con

của chú (nhị thúc) rất tốt.

Niếp Khế không hổ là con Niếp Tích, trời sanh tính phong lưu không chính đáng,

đối với buôn bán của Niếp môn thì không hứng thú, hắn học nghiệp xong sau

đó tự mình thành lập công ty, dựa vào năng lực của hắn cũng làm ra một

chuyện lung lay đất trời.

Thật ra hắn muốn tự do ăn chơi bay nhảy, điều này cũng có thể nhưng sẽ khổ

cho Niếp Ấn là con của Niếp Ngân, một mùa thu qua, hắn liền chính thức tiếp

quản công việc của Niếp môn, Niếp Tích cùng Tu Nguyệt tự do bay nhảy.

Một mình Niếp Ấn thành lập Niếp thị đồng thời cũng quản lí Niếp môn, năm ấy

hắn hai mươi tuổi. Tự hắn tiếp nhận Niếp môn, cũng bắt đầu loại bỏ các khuyết

điểm, quyền thế càng lan rộng sâu vào các ngành các nghề.

Từ ngày khởi đầu đó, Niếp Ấn chưởng đà tổ chức Baby-M càng có lợi thế

chống lại hắc đạo, mà thế lực Niếp môn cũng khiến cho tứ đại tài phiệt lúc đó

đề cao cảnh giác.

Cứ như vậy, hai mươi năm sau, thương trường lại xuất hiện mưa gió, đây mới

chỉ là thời khắc bắt đầu, Niếp Ấn cùng đời sau của tứ đại tài phiệt tranh đấu

gay gắt trên chiến trường, thương trường cùng hắc đạo, lại lần nữa xảy ra mưa

máu gió thịt, cũng dẫn càng nhiều người nói về câu chuyện hay này đến say

sưa...

Hoàn


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.