“ Có một chuyện muốn lãnh giáo Thủy Yên cô nương.”
Lời vừa dứt, không khí tức khắc an tĩnh vô cùng.
Mọi người đều ngẩng đầu xem kẻ nào nói câu đó.
Ai cũng muốn nhìn xem tên nào kiêu ngạo như vậy, lại dám kêu Lam Thủy Yên cô nương.
Lam Thủy Yên trên đài cũng dừng lại chút, xoay người đối mắt với Tô Li ở dưới.
Nhiều năm như vậy cũng chưa có ai nói gì khi nàng đứng trên đài, Lam Thủy Yên trong lúc nhất thời có chút phát ngốc, chưa kịp hồi thần.
“ Ta có chuyện muốn lãnh giáo Thủy Yên cô nương.” Trên mặt Tô Li hiện lên nụ cười tà tứ phi thường, từ chỗ ngồi từng bước một đi đến trước mặt Lam Thủy Yên.
“ Thiếu gia....” Thôi Đan không ngờ Tô Li nãy giờ an tĩnh ngồi trong nháy mắt lại có hành động này.
Tô Li giương mắt nhìn hắn mà không nói gì, cứ thế lướt qua nhau.
“ Đây là ai?” Tô Li làm như vậy khiến Tần Mộ Băng có mặt tại đây chú ý tới.
Tần Mộ Băng hơi cúi đầu, sắc mặt không được tốt lắm.
Hắn như vậy cũng là lẽ thường tình, Lam Thủy Yên là nữ nhân của hắn, tự dưng đào đâu ra một kẻ muốn chắn đường không cho nàng đi.
“ Là con của vợ cả Lại Bộ Tả Thị Lang, Tô Thái, Tô đại nhân. Hắn tên Tô Li.” Người bên cạnh Tần Mộ Băng hiển nhiên cực khôn khéo, trên dưới kinh thành này còn có ai hắn không biết.
“ Tô Li?” Tần Mộ Băng nhăn nhăn mày, cảm thấy cái tên này có chút quen.
“ Vị này một lần trong yến hội của Hoài Vương đã làm một số chuyện đáng xấu hổ!” Người bên cạnh liền tức khắc kể lại lịch sử đen tối của Tô Li ra.
Hắn nói vậy Tần Mộ Băng cũng nhớ ra nhưng sắc mặt vẫn không hoà hoãn gì.
Một kẻ nam không ra nam, nữ không ra nữ như vậy, còn có khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn kia gọi Thủy Yên lại là muốn làm gì?
“ Ngươi có chuyện gì sao?” Đang nghĩ ngợi, nhấc mắt liền thấy Tô Li đi mấy bước đến trước đài, cách Lam Thủy Yên rất gần.
Lam Thủy Yên nhíu nhíu mày, khuôn mặt đẹp như tranh.
“ Là như này...” Trên mặt Tô Li hơi mỉm cười, vẫn giữ nét bình tĩnh, khác hẳn so với dáng vẻ đáng khinh trước đây.
“ Xin hỏi Thủy Yên cô nương có phải hay không trước đây ra một bộ đối tử*?”
* Đọc xuống dưới thì theo như mình nghĩ đối tử hình như là mấy câu thơ đối ý.
Lam Thủy Yên nghe vậy, đầu tiên là sửng sốt ngay sau đó liền cúi đầu.
Nàng cũng chỉ vừa bắt đầu làm một cô nương trong Mềm Hương uyển thanh lâu này, bởi vì mấy năm trước bộ vế trên ra nên trong kinh thành mới có chút thanh danh.
Chuyện này nếu ai quen biết nàng ắt hẳn cũng biết.
“ Xin hỏi vế của cô nương có phải là ' Bóng cây ánh cá trong chậu diễn chi đầu điểu vào nước'?” Tô Li nhướng mày hỏi.
Lam Thủy Yên nghe vậy, trước sau gật đầu.
Bởi vì không có ai đối lại được mới khiến nàng lọt vào mắt xanh của Tần Mộ Băng nên dù bao nhiêu năm nữa, nàng cũng không quên câu đối này.
“ Hắn ta muốn làm gì chứ, chẳng lẽ đối được vế này của Lam Thủy Yên?” Tần Mạc Châu trên lầu hai thấy vậy có chút nói.
Tô Li chứ ai! Cũng chỉ là một kẻ không tài không đức mà thôi!
Nếu 'hắn' có thể đối lại, chắc thanh danh của Lam Thủy Yên cũng không bay cao bay xa đến bây giờ.
Tần Dạ Hàn không đáp lời mà chỉ nhùn chằm chằm Tô Li ở dưới lầu.
* 3 ngày 30 chương. Thấy tui năng suất ko?!!!!
Update: 15/8/2020