“Nhanh lên” nàng đỏ mặt thúc giục.
Tầm mắt Trường Thiên lúc này mới rời đi, sau đó tự mình cởi áo nới dây lưng, không có nửa điểm không tự nhiên.
Nàng á một tiếng vội vàng xoay người, không dám nhìn nhiều. Từ khi hai người phát sinh quan hệ đến giờ, da mặt nàng vẫn mỏng, cuối cùng không thể giống như hắn tự nhiên cởi đồ như vậy.
Nghe thấy dưới đá truyền tới tiếng nước, nàng mới chậm rãi ngồi xuống, lấy lược chải tóc.
Đến phiên nàng trông chừng cho hắn.
Tu dưỡng của hắn so với nàng tốt hơn nhiều, từ đầu tới cuối không lên tiếng, chỉ có tiếng động từ nước có quy luật truyền tới.
So với sự bình tĩnh của hắn, trong rừng truyền tới tiếng ve kêu không ngừng nghỉ, không biết tại sao lại khiến nàng có chút phiền lòng. Nàng rút một cọng cỏ nhai nhai trong miệng, một mùi ngây ngây tán ra, nàng tinh tế nếm thử, lại nói “Thiên địa màn thứ nhất là Huyền Vũ ra đời, màn thứ hai là cuộc chiến Thổ Hợp Cốc, mà bây giờ là một màn đại ô quy độ kiếp … chàng đoán, màn thiên địa thứ tư sẽ là gì?”
“Không biết” hắn gọn gàng dứt khoát đáp “Nàng không phải tính toán khi màn thiên địa thứ ba kết thúc thì rời đi sao?”
Nàng í một tiếng “Tò mò một chút không được sao?”
“Huyền Vũ kinh nghiệm phong phú, nếu muốn trong thời gian ngắn hoàn thành màn thiên địa thứ tư thì sợ rằng chỉ nó mới biết” Hắn nói “Mặt khác, huyền vũ không phải ô quy – rùa đen”
“Ta chỉ là cảm thấy nó cùng lão thần rùa giống nhau” Ninh Tiểu Nhàn có loại cảm giác, hắn nhất định đoán được nội dung màn tiếp theo, chẳng qua miệng ngậm chặt như vỏ trai “Cũng là ấp ra từ trứng, có mai”
“Huyền Vũ ngoại hình có chút tương tự như rùa, nhưng lại không cùng loại, ngay cả thiên phú thần thông cũng bất đồng. Tựa như con người cùng vượn có ngoại hình tương tự, nhưng giống loài hoàn toàn khác nhau. Cũng như long tộc cũng là yêu quái nhưng lại được thiên đạo ưu ái, tu vi tiến cảnh so với yêu quái khác nhanh hơn không ít”
Ninh Tiểu Nhàn nghĩ thầm, nơi nào khác đâu, vượn cùng nhân loại có tới chín mươi sáu phần trăm giống nhau, nói rõ hai loài này có quan hệ gần. Chẳng qua đây là kiến thức của thế giới khác, cùng hắn nói không được, cho nên không thể làm gì khác hơn là nói “Như vậy Ba Xà thì sao, cũng là con cưng của Thiên Đạo?”
“Ta …” Hắn vừa mới mở miệng, thính lực nhạy bén nghe thấy âm thanh truyền từ bờ tới, không khỏi ngưng thần nhìn lại.
Có biến. Nàng cũng nghe thấy âm thanh, thân thể khẽ nghiêng về trước, tay cũng vươn tới chủy thủ bên hông.
Mấy hơi thở sau, bờ hồ quả nhiên có vật chui ra, hơn nữa là thứ nàng cực kỳ không muốn gặp …
Hai nữ nhân lưng đeo giỏ trúc.
Hai cô gái đang nhỏ giọng nói chuyện, thính lực của họ không nghe rõ nội dung, vạch đám cỏ ra thì thấy trong hồ có người, hiển nhiên cũng ngẩn ra. Có điều chỗ hồ này thỉnh thoảng cũng có người tắm rửa, nên không phải chuyện lạ, trên mặt các nàng cũng không ngại ngùng, ngược lại thoải mái liếc mắt nhìn hai người.
Vừa nhìn tới, con mắt liền không chuyển rời, trong mắt lại lộ ra hứng thú dạt dào.
Nhìn nụ cười trên mặt các nàng, Ninh Tiểu Nhàn tự động hiểu rõ, mắt sắc híp lại. Nàng thầm nghĩ không tốt, cũng không kịp ngượng ngùng, hai chân kề sát đá, thân thể mềm mại trượt xuống, quả nhiên quang cảnh dưới tảng đá hiển lộ không sót thứ gì.
Trường Thiên đương nhiên là thân thể trần trụi đang tắm rửa, vai lưng rộng rãi, thắt lưng hẹp gầy, làn nước đang che tới bụng, cho nên tám múi cơ bụng có hai múi chìm dưới nước, nước trong suốt đang chảy trên da thịt, vừa vặn theo đường chảy xuống …
Vóc người đẹp nha, quả nhiên sắc đẹp có thể ăn. Nàng không nhịn được hai mắt nhìn, đáng tiếc vị trí trọng điểm đều ở dưới nước không nhìn tới, nhưng nàng nhớ được rõ ràng hai chân người này rất dài, mông rất đẹp, mười phần mười là mặc quần áo thì gày, cởi quần áo thì thân hình thật tốt.
Nàng gắt gao hai mắt nhìn chằm chằm, lúc này đột nhiên nhớ tới, không được, hiện tại theo dõi hắn không chỉ có một mình nàng.
Hiện tại mặt mũi hắn mặc dù bình thường, nhưng vóc dáng con người này cũng đủ để hai mắt hủ nữ sáng lên xông tới đụng ngã rồi. Nàng nhớ ra liền quay lại nhìn, một nữ nhân trong đó còn đang theo bản năng liếm môi dưới.
Hai người này đang hướng nam nhân nhà ai chảy nước miếng đấy? Sắc mặt nàng trầm xuống, tiện tay từ khối đá lấy ra hai cục đá, hướng bọn họ ném tới.
Vèo vèo hai tiếng vang lên, cục đá đánh vào mũi chân các nàng, sau đó bóng dáng cũng không thấy.
Hai nữ nhân sợ hết hồn, hướng tới mặt đất nhìn qua, lại chít chít cất giọng địa phương nói chuyện. Thường ngày các nàng ở trong thôn đều chỉ gặp hán tử den gầy, làm gì có ai có vóc người tốt như nam nhân này. Lập tức nhìn thấy đều thèm muốn.
Ninh Tiểu Nhàn lúc này mới có cảm giác váng đầu. Hai cục đá đều ném tới chân đối phương, đó chính là sức mạnh tạo hai lỗ máu. Song bất quá hai người chỉ là phàm nhân, làm sao biết sự lợi hại của nàng. Dù sao nàng cũng nghe không hiểu đối phương nói gì, dứt khoát cầm lấy quần áo của hắn, vèo một tiếng nhảy vào trong nước, nàng chọn lựa điểm rơi rất tốt, vừa vặn đem tầm mắt của hai nữa nhân ngăn trở khỏi Trường Thiên.
Nàng xoay người cầm quần áo đưa tới “Không biết xấu hổ, mau mặc vào” Mặt hàng này làm sao lại có bộ dáng thong dong như vậy, không cảm thấy bị nữ nhân nhìn như nhìn đùi gà rất không tự tại sao?
Trường Thiên nhìn mắt nàng sắp phun ra lửa, lại cúi đầu nhìn mình một chút, hỏi ý nàng “Mặc vào, nàng xác định?” Mặc dù chỉ có nửa người trên lộ ra nhưng hắn cũng không vui khi bị nhìn lén như vậy, nếu nàng không ở bên cạnh hắn, hắn sẽ ra tay giết hai nữ nhân này. Nhưng nhìn bộ dáng che chắn của nàng, trong lòng hắn ngược lại rất thoải mái.
Nàng trừng mắt nhìn, nhớ tới hắn muốn mặc y phục phải ra khỏi nước, sẽ lộ cả. Tai nghe thấy tiếng từ hai nữ nhân kia còn nóng nảy, lúc này tiếng nói tới lại có mấy phần khiêu khích.
Hi thị theo chế độ mẫu hệ, trong bộ tộc địa vị của nữ giới sẽ cao hơn, cũng có quyền chọn giao hợp với phái nam. May nàng nghe không hiểu ngôn ngữ của đối phương, nếu nàng hiểu đúng những gì họ nói, muốn đem nam nhân của họ trao đổi với Trường Thiên, sợ rằng nàng sẽ không để cho hai tên giống cái này sống lâu thêm nửa giây.
Tuy là như thế, nàng vẫn nhận ra sự thèm thuồng châm chọc trong tiếng cười của đối phương, lúc này giận tái mặt, quát lớn “Đại Hoàng”
Đại Hoàng sớm đã dùng hết bữa sáng, đang gục bên ngọn cây phơi nắng. Tai nghe thấy tiếng gọi của nữ chủ nhân, với Chư Kiền trung thành cảnh cảnh này thì đương nhiên là mau chóng chạy tới.
Nó vừa chui ra khỏi bụi cỏ đã nghe thấy tiếng hít không khí bị đè nén. Theo ánh mắt giận đùng đùng của nữ chủ nhân nhìn sang, hai nữ nhân đen gày đang trợn tròn mắt nhỏ nhìn nó chằm chằm, không dám thở mạnh. Đây là bên cạnh bộ lạc rồi, xuất hiện mãnh thú đáng sợ như thế có phải quá không hợp lý rồi không?
Chính là mấy kẻ này làm phiền chủ nhân tắm? Rất tốt. Đại Hoàng nổi giận gầm lên một tiếng, phi thân lao tới.
Hai nữ tử Hi thị không hẹn mà cùng hét chói tai, xoay người bỏ chạy, sắc tâm cũng bị vứt ra chín tầng mây.
Cái này một chạy một đuổi, song phương nháy mắt đã không thấy bóng dáng.
Ninh Tiểu Nhàn nặng nề hừ một tiếng, mới thu hồi ánh mắt từ nhìn bờ hồ, lại cảm thấy không khí có chút mờ ám. Thật ra thì kết cấu thân thể nam nữ có sự bất đồng, nam tử cởi trần cũng bình thường, song khi nàng nhìn thấy ánh mắt của hai nữ nhân kia, lửa giận liền cứ thế bùng phát. Cái nhìn như thể ruồi nhằng nhìn thịt, làm nàng có cảm giác có người dòm ngó vật của mình.
Bả vai bị đè xuống, quay đầu lại vừa ngẩng đầu lên liền thấy hắn đang nhìn nàng chằm chằm như muốn nói chuyện, cho nên tức giận nói “Không biết xấu hổ, hào phóng cho người ta nhìn như vậy?” Lời này chua quá, vừa nói khỏi miệng nàng liền muốn vả miệng mình.
Không có nửa xu liên quan tới hắn đúng không? Hắn là người bị hại mà, Trường Thiên không biết nên khóc hay nên cười.
Kết quả nàng thấy thần sắc cười như không cười của hắn càng thêm căm tức, xoay người liền hướng trên bờ đi tới. Nhưng nàng so với Trường Thiên thấp hơn nhiều lắm, nước chỉ tới bụng hắn nhưng với nàng thì tới ngực, cho nên đi lại có chút tốn sức.
Hắn đem cánh tay dài đưa tới, đem đầu tiểu cọp mò trở lại, ôm chặt lấy.
“Buông ra” khí lực của hắn quá lớn, Ninh Tiểu Nhàn cố gắng mấy lần đều uổng công, dứt khoát không giãy dụa, mộ ngụm cắn trên vai hắn “Chỉ giỏi khi dễ người” Haiz thịt qúa cứng, gặm tới răng nàng cũng mỏi.
Răng của nàng nhỏ nhưng rất sắc. Trường Thiên hơi nhíu lông mày, thấy nàng thể hiện có chết cũng không nhả, ngược lại lộ ra một đoạn cổ trắng như tuyết gần trong gang tấc, không khỏi cúi xuống, ngậm lấy vành tai hình giọt nước của nàng nhẹ nhàng liếm, một đường hôn xuống. Nàng sợ run người, sau đó quả nhiên hàm răng từng chút từng chút nhà ra, âm thanh hừ nhẹ từ trong miệng truyền ra.
Hắn thuận thế cắn môi nàng, hôn tới không có kẽ hở, một lúc lâu sau mới buông ra, khàn khàn nói “Chỉ khi dễ nàng, được không?”
Nàng nên nói được hay không được đây? Cái kẻ mặt lạnh tâm lạnh này, trước khi nói lời đường mật nói cho nàng biết trước được không? Nàng không chống đỡ được lời này nha, chỉ nghe mấy chữ này, thân thể đã mềm lại, tức giận cũng không cánh mà bay.
Nàng bị hôn tới mê muội, hắn duỗi tay ra ôm lấy nàng, từng bước bước lên bờ, sau đó đem nàng đặt xuống
“Đi đổi lại xiêm y”
Sao?
Cứ như vậy, không có sau đó? Nàng trừng mắt nhìn, không thể tin được sau một giây đồng hồ hắn lại thành quân tử, lại dứt khoát bỏ qua cho nàng. Nàng dám thề, mới vừa rồi ở trong nước có một thứ chỉa thẳng vào nàng.
Nàng thuận thế nhìn về dưới bụng hắn, sau đó nuốt nước miếng.
Hắn theo ánh mắt nàng nhìn xuống
“Muốn tiếp tục?” hắn giương mắt hảo tâm hỏi nàng.
Nàng lo lắng không sai, nơi này cách thôn quá gần, mà chuyện hắn làm cũng không muốn có người thấy, hơn nữa bộ dáng lúc nàng động tình quá xinh đẹp, lại càng không nên để cho người thứ hai thấy. Nhưng nét mặt nàng bây giờ thực sự rất thú vị.
Nàng yên lặng lắc đầu, biết vẻ mặt mình rất khác biệt, cho nên vừa chạm đất liền xoay người, nắm quần áo, chân có chút run rẩy.
Bi ai nha, từ lúc nào nàng trở nên không biết xấu hổ như vậy?
Đợi đến khi hai người mặc quần áo xong Đại Hoàng cũng trở lại, hấp tấp đi tới, đem đầu cọ cọ ở eo và chân nàng tranh công. Về phần Trường Thiên nó không có lá gan đi tới. Nàng thấy con cự báo độc nhãn này miệng rộng sạch sẽ, trên râu cũng không có máu, lấy ngón tay xẹt quá cũng không có màu đỏ.