Sau khi ôn dịch bộc phát, lão theo lời mời của Phủ Phụng Thiên, cùng
các đan sư khác nghiên cứu giải dược, đột nhiên lại nhận được tin từ
Mịch La, nói ở Phương Tây có đan sư đã nghiên cứu chế ra được giải dược, hơn nữa đã trải qua thử nghiệm, giải dược có hiệu quả!. Tin tức tốt này đối với các đan sư không khác gì sấm sét giữa trời quang, phải biết
rằng nhiều người như vậy tụ chung một chỗ trao đổi ý kiến, kinh nghiệm,
lại không bằng đầu óc của một người! Mịch La biết Từ Lộng U và Ninh Tiểu Nhàn từng có qua lại, nên chuyện này cũng không gạt lão. Vừa nghe thấy
là kiệt tác của tiểu cô nương này, Từ Lộng U đầu tiên là kinh ngạc không dứt, sau cũng chỉ có thể cảm thán tự đáy lòng, quả nhiên trường giang
sóng sau đẩy sóng trước, sóng trước chết trên bờ cát.
Tin tức này như sóng lớn, ngắn ngủi hai tháng đã truyền khắp đại lục. Dĩ nhiên, tùy theo sự liên thủ giữa các tiên môn và yêu tông mà tình
hình bệnh dịch rất nhanh được khống chế. Cho đến trước khi Từ Lộng U rời đi, Trung Bộ và Nam bộ cơ bản đã tiêu diệt được bệnh dịch.
Tra căn nguyên, từ việc Ninh Tiểu Nhàn đưa ra phương thuốc, cộng thêm việc Ninh Vũ không biết vô tình hay cố ý phái rất nhiều người đi lại
quanh đại lục, tuyên dương xuất xứ của giải dược, cho nên mặc dù đại đa
số mọi người không biết cô nương nghiên cứu ra giải dược tên Ninh Tiểu
nhàn, nhưng lại biết được có một thiên tài đan sư vùng Tây Bộ cống hiến
phương thuốc, giải cứu vô số lê dân, dân gian thậm chí còn có dân chúng
tôn nàng làm Dược Thần, dựng đền mỗi ngày cung phụng.
Nhưng Ninh Tiểu Nhàn cũng hiểu được, công thần chân chính của giải
dược chính là Trường Thiên và Cùng Kỳ trong Thần Ma Ngục, vì vậy hiện
tại thấy đại lễ như vậy, liên tục khoát tay nói “Là may mắn thôi, chỉ à
vận khí trùng hợp. Khụ, sao Từ tiền bối lại xuất hiện ở Núi Ba Xà?”
Ẩn Lưu ý nghĩa tên gọi đã là người lạ chớ lại gần, hơn nữa còn không
hoan nghênh con người tiến vào, Từ Lộng U là nhân loại thuần khiết, làm
sao lại công khai xuất hiện ở đây?
Kết quả là lời này dường như động tới niềm tự hào của lão đầu tử, nét mặt già nua nhất thời như hoa nở rộ “Ngày mai chính là ngày Long Tượng
quả chín, môn chủ Ẩn Lưu đặc biệt mời ta tới phẩm thành quả. Loại dược
liệu này vài nghìn năm trước đã ngừng sinh trưởng, cuộc đời này Từ mỗ có thể nhìn thấy được, quả là niềm vinh hạnh lớn”
Nghe xong lời của hắn, Ninh Tiểu Nhàn mới biết được, thì ra loại quy
định này, quả nhiên cũng như quy định loài người. Cho dù Ẩn Lưu bày ra
tác phong loài người không được tới gần, nhưng đối với người có đan đạo
cao thâm như Từ Lộng U lại tỏ ra tôn kính. Ẩn Lưu đóng tại nơi thâm sơn
cùng cốc, lại chưa từng đào tạo được đan sư cao cấp, muốn có luyện đan
sư thâm hậu là không có khả năng. Ninh Tiểu Nhàn trước kia vẫn cho là Từ Lộng U luyện chế ra Hóa Thừa Đan, trợ giúp tu sĩ đánh sâu vào Đại Thừa
Kỳ mà nổi tiếng thiên hạ, hôm nay mới biết, bản lãnh lớn nhất của người
này lại là phương thuốc cải từ hồi sinh.
Đan đạo từ thượng cổ tới nay không chỉ không suy bại, ngược lại càng
ngày càng phồn vinh, trong đó có hơn một nửa là cống hiến của tu sĩ, Từ
Lộng U chính là một nhân tài kiệt suất trong số đó. Lão say mê đan đồ,
cơ hồ đến mức mất ăn mất ngủ, hơn nữa lão cũng là một thiên tài. Phương
thuốc dân gian vào tay lão sau ba bốn lần cải tạo thay đổi thành phần,
dược hiệu hoàn toàn thay đổi, hoặc thậm chí có thể nâng cao tác dụng hơn nữa. Tựa như đơn thuốc Thanh Hư Đan lão từng đưa cho Ninh Tiểu Nhàn
chính là một phương thuốc điển hình.
Phải biết rằng, đan đạo cùng rất nhiều tài liệu cổ xưa quý giá, qua
hai lần đại chiến tới nay, rất nhiều dược liệu trân quý không chịu nổi
chiến hỏa, vĩnh viễn biến mất. Một số tông phái cho dù nắm được phương
thuốc thần kỳ cũng không có dược liệu để luyện chế thành phẩm. Ẩn Lưu là đại yêu tông truyền thừa hơn ba vạn năm, các phương thuốc dân gian
trong tay đếm không xuể, lúc này tác dụng quý giá của Từ Lộng U liền có
chỗ sử dụng. Theo lão đầu tử này nói, lão đã vì Ẩn Lưu cải tạo hơn hai
mươi phương thuốc dân gian, và khôi phục hai mươi lăm loại dược liệu.
Nàng nghe thấy hai mắt sáng lên. Thành tựu đan đạo của nàng tới cảnh
giới này, cũng biết cải tạo phương thuốc giân gian cần hai điều kiện tất yếu: đầu tiên là Từ Lộng U đối với nguyên lý thẩm tách của phương thuốc dân gian phải vô cùng thấu hiểu, tuyệt đối không thể bỏ qua. Riêng điểm này, đa số đan sư đều không thể làm được, tựa như hiện đại xe hơi chạy
đầy đường, nhưng có bao nhiêu chủ xe biết về động cơ xe, biết tên từng
bộ phận trên xe của mình, còn nói tới chuyện sửa chữa gì chứ? Mười người có một người biết được đã là con số không tệ.
Điều kiện thứ hai, đan sư cần có kiến thức cùng trí tưởng tượng về
dược lý vô cùng phong phú, mới có thể tiếp tục cải tạo phương thuốc, hơn nữa cần phải có lòng kiên trì mới làm được. Một phương thuốc cải tạo
thành công tất nhiên cần hàng trăm ngàn lần thất bại làm bước đệm, nên
mới nói thất bại là mẹ của thành công. Ít nhất Ninh Tiểu Nhàn tự nhận
mình không có loại tinh thần tiêu tốn thời gian vào hoạt động này.
Nàng như vậy, Trường Thiên cũng thế mà Cùng Kỳ cũng không khác gì,
căn bản đều là dựa vào phương thuốc dân gian để luyện chế. Nhìn người ta đây mới là thiên tài, đây mới là đan sư chính tông! Ngay cả người tâm
cao khí ngạo như Trường Thiên cũng không khỏi bội phục, cho dù ở thời kỳ thượng cổ, nhân vật kỳ tài có một không hai như vậy cũng không thường
gặp được.
Đối với Từ Lộng U mà nói, núi Ba Xà là địa phương hết sức thần kỳ,
nơi này thiên tài địa bảo sinh trưởng cực kỳ tốt, hơn nữa so với các nơi khác trên đại lục thì cao hơn không biết bao nhiêu lần. Với một đan sư
mà nói, còn có gì hạnh phúc hơn cuộc sống được vây quanh bởi thảo dược?
Bây giờ lão đã trở thành một trong số rất ít thượng khách của Ẩn Lưu.
Lần này Long Tượng Quả thành công thu hoạch, hơn nữa lại là lượt thu
hoạch đầu tiên, đan sư thứ nhất mà Ẩn Lưu muốn mời chính là Từ Lộng U.
Vì trận đại chiến hôm qua, Thanh Loan vẫn hôn mê bất tỉnh, lại bị
Thất Tử làm rối từ bên trong, yêu chúng Ẩn Lưu cũng không yên tâm, mời
riêng Từ Lộng U tới trị liệu. Lão hỏi qua toàn bộ quá trình chiến đấu,
sau đó nghe tên đan dược Thất Hồn Dẫn, khó gặp khi lão kích động, nhịn
một buổi tối, trời chưa sáng đã chạy tới nơi ở của chủ nhân viên thuốc
đó – Ninh Tiểu Nhàn.
Tiểu cô nương này, mỗi lần gặp mặt lại đem đến cho lão một nỗi vui mừng to lớn. Lão thầm nghĩ.
Đều nói, nhà có lão nhân như có bảo bối, cổ nhân nói thật không có
sai. Trong lòng Ninh Tiểu Nhàn thầm có một tính toán khác. Ẩn Lưu là cơ
nghiệp của Trường Thiên, nàng cũng da mặt dày nhận thành địa bàn của
mình … trong tương lai không xa. Nơi này thừa thãi các loại dược liệu,
đối với đan sư như Từ Lộng U mà nói thì đó là điểm hấp dẫn chí mạng. Hết lần này tới lần khác, nàng lại nghe nói, các vị đan sư cao nhân tiền
bối đều đã thành hư ảo, nói cách khác lão là người duy nhất còn tồn tại.
Tán tu không môn không phái, tu hành so với tu sĩ bình thường khó
khăn hơn rất nhiều. Từ Lộng U lại không có loại khó khăn này, với thân
phận và địa vị của lão, các đại môn phái đều muốn cung phụng lão làm
thượng khách. Chẳng qua lão đầu tử này lại không ra nhập bất kỳ môn phái nào, điểm này quả thật không tưởng tượng được.
“Nếu Ẩn Lưu có thể bỏ qua thiên kiến bè phái, hướng hắn đưa một cành ô liu, lão đầu tử này nhìn nể tình các loại thảo dược chân quý, bảy phần
sẽ đồng ý” Nàng tâm niệm vừa chuyển, hướng Trường Thiên thì thầm.
“Đưa cành ô liu là có ý gì? Đưa cho hắn một nhánh ngô đồng sau lôi kiếp còn có thể” Hắn không hiểu nàng đang nói cái gì.
“Được rồi …” nàng nhìn lão nhân trước mặt, càng nhìn càng cảm thấy từ mi thiện mục. Chờ sau khi Trường Thiên được tự do, nàng nhất định sẽ
thu Từ Lộng U vào Ẩn Lưu, trong lòng nàng âm thầm quyết định.
Từ Lộng U bỗng thấy rùng mình, không hiểu thân thể làm sao, lại cảm
thấy lạnh. Nhưng sau khi trấn tĩnh lại, cũng nhớ ra mục đích của chuyến
đi này “Khụ, Ninh tiểu hữu, phối phương Thất Hồn Dẫn của ngươi, có thể
cho Từ mỗ xem một chút không? Đó là khởi tử hồi sinh a, chậc chậc, ta
cũng chỉ từng được biết về tên của loại kỳ dược này trong sách cổ, còn
chưa có phúc được tận mắt thấy dược” Dứt lời đôi mắt trông mong nhìn
nàng. Yêu cầu xem phương thuốc dân gian của người ta, điều này thật sự
rất vô lễ, nhưng ai bảo đây lại là phối phương lão có hứng thú nhất chứ?
Ninh Tiểu Nhàn lại không bị ánh mắt vô tội của lão đả động, lãnh tĩnh ngồi đó. Với đan đạo mà nói, phối phương có thể nói là cơ mật không thể tiết lộ, chỉ sợ với người điên cuồng cải tạo phối phương như Từ Lộng U
mà nói, dù muốn phá nát quy tắt, trả giá thật nhiều cũng vẫn muốn xem
qua.
Trong khi nàng đang trầm ngâm, thời gian từ từ trôi qua, trong lòng
Từ Lộng U ngày càng gấp gáp, thật vất vả mới chờ được nàng mở miệng “Cái này, cũng không phải là không thể …”
Từ Lộng U sống gần ngàn tuổi, là người tinh ranh bực nào, nghe vậy
cũng biết nàng muốn nói điều kiện rồi, trong lòng vui mừng nghĩ, có điều kiện thì sẽ thương lượng được, chỉ sợ người không đề cập điều kiện
thôi. Tiểu cô nương trước mắt chậm rãi nói “Từ tiền bối, ngày mai là
ngày thu hoạch Long Tượng quả, nhưng tư lịch ta còn thấp, sợ rằng vô
duyên phẩm quả, người có thể mang ta đi cùng không?”
Từ Lộng U kinh ngạc, sau đó cất tiếng cười to “Ninh tiểu hữu chính là anh hùng không kể tuổi tác, cần gì phải đem mình giấu sâu như vậy? Theo ta biết, Ẩn Lưu cũng không cứng nhắc như vậy, luôn luôn cầu hiền tài.
Nếu ngươi đem việc chế tạo giả dược ôn dịch nói rõ với Ẩn Lưu, bọn họ sẽ mời ngươi vào Tiên thực Viên, liệt danh đan sự ngoại hạng, sau này được hưởng đãi ngộ hạng ưu. Phẩm Long Tượng quả chỉ là việc nhỏ, haha, còn
cần ta dẫn đi sao?”
Ninh Tiểu Nhàn trợn mắt há mồm, ngay cả lời nói cũng lắp bắp “Ta … Ta mới đến không lâu, nên không biết a”
Nàng tới Ẩn Lưu vẫn chưa quen với cuộc sống nơi này, trước sau không
có người nào nói với nàng chuyện này. Thanh Loan biết nàng biết luyện
đan, lại không biết thành tựu của nàng tinh thâm tới đâu. Ẩn Lưu nhân
tài đông đúc, Ninh Tiểu Nhàn tông lịch trong môn phái còn thấp, Thanh
Loan tất nhiên sẽ không nói với nàng điều kiện vào Tiên Thực Viên.
Thì ra nàng đã sớm đạt đến tiêu chuẩn, nếu sớm biết chuyện này nàng
đã sớm vào Tiên Thực Viên, hiện tại nói không chừng nàng đã đem mầm Long Tượng Quả thu vào tay rồi, cần gì tiêu tốn thời gian một tháng tham gia cái tỉ võ gì đó nữa?
Thời gian một tháng quý giá a! Nàng mơ hồ muốn hộc máu đấm ngực dậm
chân. Quả nhiên lực lượng rất là quan trọng, nàng một lần nữa nhận được
bài học từ việc này. Nhưng cách thời gian tỉ võ còn có ba ngày, lúc này
tính toán cũng không có ý nghĩa gì nữa. Aiz đàng hoàng tham gia thôi.
Từ Lông U đột nhiên nghĩ ra gì đó “Ngươi mới đến không lâu? Ninh tiểu hữu, ngươi rốt cuộc đã ở đây bao lâu? Ẩn Lưu không thu nhận tu sĩ loài
người, chẳng lẽ ngươi … ngươi…?” Vị tu sĩ tiên phong đạo cốt cà lăm nói. Hai lần gặp mặt, lão chưa từng cảm nhận được yêu khí trên người đối
phương, nhưng Ẩn Lưu làm sao có thể thu nhận con người chứ?